[ Vong Tiện ][ MĐTS ] Phượng Hoàng
Chương 21
Nhìn thấy bốn đứa nhỏ đang quỳ trước mặt, Ngụy vô Tiện không khỏi xúc động. Từ khi Thiên Đình xuất hiện, bên cạnh hắn cùng Thượng Cổ đều có thêm mấy đứa nhỏ. Là Tiên Đồng Ngọc Nữ. Mỗi người bốn đứa nhỏ, theo hai người cho đến ngày hắn Niết Bàn. Thực ra chỉ có hai trong bốn Tiên Đồng Ngọc Nữ này thuộc về hắn. Chính là Hạc Tiên gọi Ái Mệnh cùng Khổng Tước gọi Mộng Hề. Cặp Tiên Đồng Ngọc Nữ còn lại thuộc về ái nhân kiêm tri kỉ của hắn. Tiên Đồng ôm tì bà gọi Dạ Quang cùng Ngọc Nữ ôm cầm gọi Tĩnh Hề. Bốn hài tử này đều theo hai người hạ phàm. Cho đến ngày hắn đi đều ở trong phủ đệ của hắn. Hắn cũng không rõ vì sao bọn nhỏ lại tới đây. Ngụy Vô Tiện cười có chút ngọt ngào đem hai tay đặt lên đỉnh đầu Mộng Hề cùng Ái Mệnh." Các ngươi hảo."Hai đứa nhỏ sôi nổi đến bên cạnh hắn, Dạ Quang cùng Tĩnh Hề chạy đến bên cạnh Lam Vong Cơ. Nãy giờ hai người đều đã phát hiện tới chủ nhân của mình, định gọi thì thấy y lắc đầu nên cũng đành thôi. Một đám người đứng bên phía Kim gia nghị luận sôi nổi. Lên án chỉ trích Ngụy Vô tiện dùng trẻ em làm người hầu. Kim phu nhân đen mặt quát Kim Quang Dao. Kim Quang Dao cũng đành bất lực lại đến bên chỗ Kim Tử Huân vác gã lên. Một trận sôi nổi cũng không làm một nhóm gồm Nhiếp Hoài Tang, Ngụy Vô Tiện, Giang Yếm Ly, Lam thị song bích cùng bốn đứa nhỏ phân tâm. Dường như tất cả đều không liên quan đến họ. " Điện hạ, Mộng Hề rất nhớ người." Mộng Hề một mặt ủy khuất ôm lấy chân của hắn, lại kéo thêm đồng bọn Tĩnh Hề cùng lên án. Ái Mệnh nhìn Mộng Hề cũng đành cùng Dạ Quang đứng xem diễn. Bọn nhỏ này quá quen thuộc cái bộ này rồi. " Hi Thần ca, Hàm Quang Quân, Ngụy huynh, Giang tiểu thư, chúng ta nên rời khỏi đây thôi?" Nhiếp Hoài Tang che mặt nói nhỏ. Ngụy Vô Tiện quay đầu nhìn Giang Yếm Ly chớp mắt." Sư tỷ, chúng ta đi thôi." Ngụy Vô Tiện kéo tay Giang Yếm Ly đang nhìn tới Kim Tử Hiên đầu heo bên kia lo lắng. Tiện nghi cho ngươi, Kim Khổng Tước...a phi danh này quá bôi nhọ cho Mộng Hề rồi.!!Lam Hi Thần cấp một đám cùng nhau rời đi, trước khi đi còn quay lại cáo biệt Kim phu nhân." Nhị ca.." Kim Quang Dao có chút ủy khuất nhìn Lam Hi Thần đang muốn rời đi. Hắn chỉ muốn cùng nhị ca của hắn ở riêng thôi mà đám người nay cũng không cho. Lam Hi Thần thở dài nhìn hắn." A Dao, ta sẽ đến tạ lỗi với đệ sau." Kim phu nhân nhìn nhóm người rời đi đành sốt ruột gọi Giang Yếm Ly, nhóm người lại dừng lại quay đầu nhìn bà. Giang Yếm Ly lắc đầu, nói với Kim phu nhân: "Kim phu nhân, đã gây phiền toái cho người rồi."Kim phu nhân xua tay: "Con với dì còn nói phiền toái cái gì chứ? Con muốn mắng tên tiểu tử ngốc Tử Huân kia thì cứ việc mắng, ta mặc kệ nó. Còn chưa hết giận thì ta giúp con đánh nó."Nhắc tới Kim Tử Hiên, đoàn người lại nhìn tới hắn, không ít người che miệng nín cười. Kim phu nhân cũng cố gắng giữ chút lễ nghi mà Ngụy Vô Tiện lại không như thế. Hắn trực tiếp cười lớn. Giang Yếm Ly vội nói: "Không cần, không cần đâu ạ... Vậy, con xin phép đi trước."Kim phu nhân vội nói: "Quay lại đài quan sát đúng không? Ta bảo Tử Hiên đưa chúng ta về."Bà vừa nói vừa đưa mắt ra hiệu cho Kim Tử Hiên đang đứng đực ra ở phía xa, Giang Yếm Ly thấp giọng nói: "Không cần đâu. Con có lời muốn nói với A Tiện, đệ ấy cùng Trạch Vu quân đưa con về là được rồi."Kim phu nhân hơi nhướng mày, nhìn Ngụy Vô Tiện mấy cái, ánh mắt mang vẻ cảnh giác,rồi lại nhìn huynh đệ Lam gia, lại nhìn thêm Nhiếp nhị dường như không được vui lắm: "Một nhóm nam nhân sao có thể để một cô nương đi cùng được chứ?"Giang Yếm Ly nói: "A Tiện là em trai con. Trạcg vu Quân cùng Hàm Quang Quang cao khiết quân tử, Nhiếp nhị công tử lại như đệ đệ con."Kim phu nhân nói: "A Ly, con đừng giận mà. Con nói cho ta biết thằng nhóc chết tiệt vừa xấu xí vừa cứng đầu đó lại làm chuyện ngu xuẩn gì rồi, ta bắt nó nhận lỗi với con."Giang Yếm Ly lắc đầu: "Thật sự không cần đâu ạ. Kim phu nhân, dì đừng miễn cưỡng huynh ấy."Kim phu nhân vội kêu lên: "Nào có miễn cưỡng! Không hề miễn cưỡng mà!"Ngụy Vô Tiện gật đầu, nói: "Xin lỗi chúng ta đi trước, Kim phu nhân."Hắn và Giang Yếm Ly cùng khom người hành lễ, xoay người định rời đi, Kim phu nhân cố giữ tay Giang Yếm Ly không cho nàng đi, đang trong lúc lôi kéo giằng co thì đột nhiên, Kim Tử Hiên lao ra, la lên: "Giang cô nương!!!"Ngụy Vô Tiện lờ đi coi như không nghe thấy, kéo Giang Yếm Ly nói: "Sư tỷ đi thôi."Kim Tử Hiên lại hét lên: "Không phải đâu Giang cô nương!!!"Lần này thì kiểu gì cũng không thể vờ như không nghe thấy được, Ngụy Vô Tiện đành phải cùng Giang Yếm Ly quay đầu lại. Đám người Kim Tử Huân đang ồn ào cũng bị thu hút về phía này, tất cả đều không hiểu Kim Tử Hiên nói "không phải" là có ý gì. Kim Tử Hiên tiến lên vài bước, tựa như muốn đuổi theo lại thôi, đứng xa xa tại chỗ, thở hổn hển mấy cái, gân xanh nổi đầy trên trán.Một lúc lâu sau, hắn đột nhiên gào lớn: "Không phải đâu Giang cô nương! Không phải là mẫu thân ta! Không phải là ý của người! Không miễn cưỡng, ta chẳng hề miễn cưỡng chút nào hết!!!"Ngừng một lát, hắn lại gào tiếp: "Là ta! Là tự bản thân ta! Là ta muốn nàng tới!!!"Ngụy Vô Tiện:"..."Kim phu nhân:"..."Lam thị Song bích:"..." Nhiếp Hoài Tang che mặt :"..."Bốn vị Tiên Đồng Ngọc Nữ :"..." Mộng Hề thì thầm vào tai Tĩnh Hề:" cái tên xấu xí kia làm gì vậy, tỏ tình như thế như sợ không ai nghe thấy ấy."Tĩnh Hề lại nói nhỏ :" Tiểu Kim Hoa một đời cốt khí bao nhiêu sao đến hậu bối lại xuẩn như vậy?"Dạ Quang cũng nhanh chóng gật đầu:" Nhớ năm đó hạ phàm, Đế tôn đã tỏ tình với Điện hạ thật long trọng, bây giờ nhìn tới một màn này thật sự..."Mộng Hề không cho là đúng phản bác:" Điện hạ với Đế tôn là hai vị nào, so với đám Thượng thần còn cao quý hơn. Há có thể so sánh với phàm phu tục tử."" Khụ, hai muội cùng A Quang thật là.." Ái Mệnh che miệng ngăn cản đồng bọn thì thầm. Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ đều mỉm cười. Hai người đều nghe thấy hết a.Ngụy Vô Tiện liếc mắt nhìn Lam Vong Cơ có chút thấp thỏm. Thật sự quá giống, mặc dù Lam Vong Cơ có nét thiếu niên nhưng trí nhớ của hắn vẫn luôn thế. Hắn nhắm mắt hồi tưởng đến ái nhân. Năng lực hiện tại của hắn chưa phục hồi hoàn toàn, nhưng hắn cảm nhận được hơi thở của y. Không quá chắc chắn. Hắn không dám đánh cược. " A Tiện, ta..đệ đi trước tìm A Trừng nhé." Giang Yếm Ly nhìn mặt tím bầm của Kim Tử Hiên, nàng không đành lòng nên kéo tay áo Ngụy Vô Tiện. " Sư tỷ!" " Không sao đâu.." Giang Yếm Ly lắc đầu.Ngụy Vô Tiện cũng đành chiều theo ý nàng, hắn nghiêng đầu trừng mắt nhìn Kim Tử Hiên." Nếu ngươi dám khi dễ sư tỷ ta, ta nhất định cho ngươi nếm đủ!!! "Kim Tử Hiên chắp tay.:" Đa tạ"" Ngụy huynh, ta...ta chắc cũng nên đi tìm đại ca. Đi trước. "" Khoan đã Nhiếp huynh, sau Thanh Đàm Hội ta muốn đến Bất Tịnh Thế một chút, hi vọng Xích Phong Tôn đều ở đó. "" Được được. Chúng ta luôn chào đón huynh!" Nói rồi Nhiếp Hoài Tang chạy đi thật nhanh. Nối gót rời đi là Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ, Lam Hi Thần cùng nhóm Mộng Hề. ========Bách Phượng vây săn không bị gián đoạn bởi nhạc đệm nhỏ kia. Các vị tông chủ vẫn cứ luận bàn một phen. Vây săn kết thúc Giang Lam Nhiếp đều giành ba vị trí đầu theo thứ tự. Thanh Đàm Hội kết thúc đã là bảy ngày sau đó. " Điện hạ, người có muốn trở về phủ một chuyến không a?" Mộng Hề một bên cầm quạt khổng tước của nàng mà làm mát cho Ngụy Vô Tiện. Ái Mệnh tiên hạc một bên pha trà. Hiện tại hắn đang ở trong một hang động trên bãi tha ma. Huyết trì đỏ như máu phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Thanh Đàm Hội kết thúc hắn không trở về Liên Hoa Ổ cũng như không đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, cũng chỉ thông tri một chút cho Lam Vong Cơ. Lam Vong Cơ dĩ nhiên muốn đi theo nhưng hắn không cho phép. Mang theo Ái Mệnh cùng Mộng Hề vào thẳng Loạn Táng Cương. Vì sao lại không có Tĩnh Hề cùng Dạ Quang? Mấy ngày trước Ái Mệnh nhớ tới gì đó đã kêu hai người kia quay về phủ đệ rồi.Nói tới phủ đệ cũng không đâu xa. 800 năm hạ phàm lấy Cô Tô làm nơi tọa lạc, Vân Thâm Bất Tri Xứ trong mắt tiên môn bách gia chỉ là một ngọn núi với tiên phủ Lam thị nhưng thực chất Vân Thâm rất rộng lớn. Tất cả các ngọn núi bao quanh tiên phủ Lam gia đều thuộc về Vân Thâm. Chính giữa các ngọn núi có một cái hồ rộng lớn, theo sử chép của bải mật của Lam thị, hồ này gọi Phượng Ly hồ, chính giữa Phượng Ly có một hòn đảo nhỏ nhưng rất rộng. Quanh năm hồn đảo đều bao phủ bởi kết giới. Tổ tiên Lam An có ghi, đảo gọi Phượng Ly, thực chất bên trong đảo có một tiên phủ tọa lạc. Đó là phủ đệ của Phượng Hoàng gọi là Phượng Ly Điện. Tiên phủ xinh đẹp lúc nào cũng tỏa ra mùi hương ngào ngạt của trăm hoa, bố cục xung quanh tiên phủ không khác gì một Tu Chân giới thu nhỏ. Từ lúc bước chân lên đảo đều sẽ bị kinh diễm. Vân Mộng Liên Hoa Ổ Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lan Lăng Kim Lân Đài, Kỳ Sơn Bất Dạ Thiên, Thanh Hà Bất Tịnh Thế. Tất cả đều là bản thu nhỏ. Và Phượng Ly Điện là trung tâm. Đều là tiên cảnh trên một hồn đảo. Vì thế đảo và hồ đều gọi Phượng Ly. " Năm đó sau khi ta Niết Bàn, Trạm..." " Điện hạ, năm đó người đi, Đế Tôn rất thương tâm. Không đến mấy năm sau khi an bài hết thảy ngài ấy cũng đi theo người. Không có người, ngài ấy như dùng hết cuộc đời luôn ấy. Rất khổ sở." Mộng Hề dừng tay ngồi lên thảm lông trên phiến đá. Đây là nàng cùng Ái Mệnh mang theo để bài trí cho sơn động này." Y...ta không dám chắc, Lam Trạm rất giống y. Ngay cả tên cũng giống. Tính cách, điệu bộ đều giống. Nhưng ta không dám đánh cược. Nếu không phải là y thì y trở về phải làm sao bây giờ..." " Điện hạ, người có thể từ từ tìm hiểu lại mà. Sức mạnh của người còn cần một chút thời gian nữa mới hoàn toàn bình phục. "" Điện hạ. Có phải trước đây người có tới nơi này phải không?" Ái Mệnh nhìn xung quanh." Hơn một năm trước ta quay lại đây để thức tỉnh. Bây giờ ta có chút kì quái. Ta cảm nhận được hơi thở của tộc nhân nơi đây. " Ngụy Vô Tiện đặt ly trà xuống, nhíu mi." Khá loãng, ta không xem được rốt cuộc ở nơi nào."" Điện hạ, năm xưa người và Đế tôn trấn áp bọn chúng ở đây, có khi nào..."" Cần xem xét lại. Ngày mai chúng ta về Phượng Ly."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com