3. [Warning R18] Đi tìm khoái lạc
Tên gốc: 寻乐Tác giả: Minh Đan (冥单)WARNING: FIC 18+ NGHIÊM CẤM TRẺ NHỎ DƯỚI MỌI HÌNH THỨC (có ai nghe tôi không)
---------------------------------------------------------------------
Ban đêm giáo khu tịch liêu im ắng, lầu dạy học cao lớn đứng trống trải ở góc sân, các dãy lớp học sáng đèn, ánh sáng hắt ra ngoài cửa sổ, in hằn bóng người thưa thớt tán loạn.Đường An Kỳ đọc qua tin nhắn điện thoại, đến dòng cuối cùng, môi nàng cong lên lộ ra nụ cười mị hoặc lòng người, nhưng chỉ được một lúc lại nhanh chóng biến mất, nàng đứng dậy xin phép giáo viên dạy thay nghỉ sớm rồi đi ra khỏi phòng. Đi xuống lầu một, qua đại sảnh, trực tiếp đi thẳng tới khu Khoa học kỹ thuật phía đối diện.Vừa mới bước vào khu Khoa học kỹ thuật, lãnh ý xâm nhập, Đường An Kỳ rụt rụt bả vai, nói thầm một tiếng, "Thật đúng là dở hơi."Đế giày bằng da dẫm trên đá cẩm thạch phát ra tiếng động nho nhỏ, một tiếng rồi lại một tiếng quanh quẩn trong hành lang đen nhánh, không khí quỷ dị khiến người ta không lạnh mà run, nhưng Đường An Kỳ cũng không phải nhàn rỗi mà đến đây chỉ để đi dạo.Đôi mắt dần thích ứng với bóng tối xung quanh, lại bắt được một chút ánh sáng yếu ớt, mượn nó để phân biệt rõ đường đi phía trước.Công tắc đèn nhà vệ sinh nữ tầng hai bị hỏng chưa sửa, nên ngoại trừ ban ngày, nếu ai không muốn chen chúc ở vệ sinh tầng một thì mới lên đây, thời gian khác sẽ không có người đến đây "giải quyết tâm sự", có một vài nam sinh còn thêu dệt câu chuyện đáng sợ để hù dọa mấy nữ sinh nhát cáy.Đường An Kỳ mỗi lần nghe được đều gãi mũi cho qua. Thời đại nào rồi còn tin vào ma quỷ, quá ngây thơ.Lên tới tầng hai, đến chỗ rẽ, nàng đi thẳng đến phía cuối dãy, quay người vượt qua bồn rửa tay, cầm chặt tay nắm cửa nhà vệ sinh, nhẹ nhàng đè xuống, rồi chậm rãi đẩy vào, âm thanh "Két..." phát ra chói tai, cửa sắt đã rỉ bị mở ra, âm thanh lạnh lẽo vang lên."Triệu Việt?" Đường An Kỳ khẽ gọi một tiếng, còn có thể nghe được tiếng vọng lại nho nhỏ."Chị chậm chạp quá đấy."Giọng nói có chút dễ thương rất gần bên tai, Đường An Kỳ nhìn thấy một bóng đen đang dựa vào vách tường, liền nhẹ nhàng thở ra, đi một mình cả quãng đường tối đen như vậy, nói không hồi hộp cũng là nói dối."Chị phải xin phép nghỉ để đến cái nơi u ám này với em, em còn chê chị tới chậm? Đừng có mà được voi đòi tiên nha."Cố ý tăng thêm khẩu âm ở hai từ "u ám", Đường An Kỳ đi vào vệ sinh, trở tay đóng cửa, còn muốn nói tiếp vài câu đã bị Triệu Việt ôm vào trong ngực."Lạnh không?"Tiếng nói dịu dàng bay vào trong tai, Đường An Kỳ cọ nhẹ má vào má Triệu Việt không nói chuyện, rút tay ra kéo khóa kéo áo khoác của Triệu Việt, hai tay ôm lấy eo của cô. Triệu Việt cười rộ lên, buông cánh tay, sau đó kéo ra vạt áo đem Đường An Kỳ bao lại bên trong."Như thế này sẽ không lạnh nữa phải không?"Vừa mới dứt lời, cô liền cúi đầu không có hảo ý gặm cắn cổ Đường An Kỳ, hàm răng mỗi một lần chạm vào đều làm thân thể Đường An Kỳ khẽ run lên, cô thoả mãn vươn lưỡi liếm liếm, rồi sau đó lại hôn xuống.Bị đầu lưỡi lướt qua da thịt để lại một mảnh thấm ướt, tiếp xúc với không khí lập tức có chút lạnh lẽo, Đường An Kỳ vô thức rụt vào trong ngực Triệu Việt, thân thể cả hai qua lớp quần áo mỏng truyền cho nhau hơi ấm của nhiệt độ cơ thể.Bàn tay che ở cổ Đường An Kỳ dần dần trượt lên, cố định mặt nàng, Triệu Việt vừa vội vàng vừa ôn nhu hôn xuống, duỗi ra đầu lưỡi nghịch ngợm, chậm rãi đảo qua đôi môi mềm thơm ngát, môi đối phương vốn đóng chặt, chiếc lưỡi lại tận lực mời gọi. Tận dụng thời cơ Đường An Kỳ hơi hé miệng ra,đầu lưỡi không hề trở ngại tham lam tiến vào, ở bên trong du ngoạn bốn phía, sau đó cuốn lấy đầu lưỡi đối phương đang né tránh, dẫn nó sang miệng của chính mình rồi lại mút vào.Có thể cảm giác được Đường An Kỳ hô hấp ngày càng nặng nề, Triệu Việt dán sát vào cánh môi đối phương, nhẹ nhàng ma sát rồi lưu luyến tách ra, đầu lưỡi lướt đến bên tai, há mồm tinh tế cắn lấy vành tai Đường An Kỳ.Gió thổi qua thổi lại ở hành lang trống trơn, xâm nhập vào thân thể làm trung hòa độ ấm, Triệu Việt bất mãn hừ một tiếng, trong bóng đêm di chuyển vài bước sang bên cạnh, đưa tay lục lọi mở ra một cánh cửa, ôm lấy Đường An Kỳ đi vào trong buồng vệ sinh chật hẹp.Hô hấp trở nên vững vàng, Triệu Việt lần mò nhấc lên áo ngoài của Đường An Kỳ, tiện tay cầm áo khoác đặt lên bồn cầu sau đó lại cúi xuống hôn Đường An Kỳ, lần này hôn càng sâu, đầu lưỡi quấn giao càng lâu, theo da thịt thân mật cọ xát mà nổi lên ham muốn.Độ ấm nho nhỏ trong phòng kịch liệt gia tăng, trong không khí tràn ngập dục vọng mập mờ. Tay tiến vào trong quần áo, không kiêng nể gì vuốt ve da thịt nóng rực, đầu ngón tay ngẫu nhiên khiêu khích, trượt đến khắp nơi trên cơ thể, không nhanh không chậm châm ngòi.Dục hỏa trong thân thể chỉ có tăng không có giảm, tất cả đều là Triệu Việt ban tặng.Đường An Kỳ không cam lòng cắn môi Triệu Việt, bàn tay đang vuốt ve nhanh chóng chuyển qua sau lưng, nàng chỉ cảm thấy trói buộc trước ngực bị tháo ra, Đường An Kỳ hơi ngây người một lúc, năm ngón tay tinh xảo của đối phương đã cầm chặt ngực trái bắt đầu vuốt ve, hai tay Đường An Kỳ ôm chặt lấy eo Triệu Việt, thoải mái dễ chịu không khỏi phát ra vài tiếng nũng nịu rên rỉ."Triệu Việt ~ "Tiếng rên mềm mại yêu kiều lọt vào trong tai, hơi thở Triệu Việt vốn đang bất ổn lại càng thêm rối tinh rối mù, môi đặt ở cổ Đường An Kỳ lưu luyến quên đường về.Cởi y phục trên người Đường An Kỳ, Triệu Việt đem quần áo của mình dán chặt vào tấm lưng trần của nàng, tiến lên một bước đem Đường An Kỳ kẹp ở trên tấm ngăn, tất cả nụ hôn từ lớn đến bé nhẹ nhàng rơi trên mặt Đường An Kỳ, cuối cùng che lại ở môi nàng, dây dưa một phen, cô thở phì phò dời xuống cái cổ, lưu lại một chuỗi dấu hôn nhỏ."Triệu Việt, chậm quá." Đường An Kỳ tức giận kéo kéo quần áo Triệu Việt, nụ hoa trước ngực một lần nữa bị ma sát, thân thể mềm nhũn ngã vào trong ngực Triệu Việt, lại là vài tiếng yêu kiều tràn ra khóe miệng."Lập tức sẽ nhanh ngay thôi..." Triệu Việt không để ý trả lời, môi rời đi khiến da thịt người kia lưu luyến, cảm giác trống rỗng làm Đường An Kỳ không thoải mái giật giật, tiếp theo trong nháy mắt, xúc cảm mềm mại ướt át ôm trọn nụ hoa trước ngực, chậm rãi lôi kéo."Ah 〜 ưm 〜 Triệu Việt..."Thân thể Đường An Kỳ không khống chế được ngửa ra sau, dương như đem nụ hoa hoàn toàn đưa vào trong miệng Triệu Việt, một dòng điện chạy khắp toàn thân, khoái cảm đến cực nhanh như vật làm Đường An Kỳ không thể chống đỡ được, chỉ có thể vô lực thoát ra từng tiếng từng tiếng rên rỉ làm người khác xấu hổ, tim đập miên man bất định.Triệu Việt gặm nhấm điểm nhô lên kia, bàn tay nhàn rỗi như có như không ma sát nụ hoa mẫn cảm, lại xoa, nắn, đốt lên ngọn lửa ngày càng lớn, rất có cường thế chiếm đoạt. Tra tấn Đường An Kỳ dục tiên dục tử, thân thể của nàng tại dưới mỗi nhát cắn của Triệu Việt đều không nhin được run rẩy, nàng không muốn bị động như vậy, bờ môi liền dán tại lỗ tai Triệu Việt, không hề ẩn nhẫn, phát ra tiếng rên tỉ kích thích thần kinh mẫn cảm của Triệu Việt.Cảm thấy không sai biệt lắm, Triệu Việt thu hồi tất cả thế công đang sở hữu, đầu tựa vào cổ Đường An Kỳ, tiếng thở dốc của hai ngườu đan vào thành một nhạc khúc dục vọng đầy mệt mỏi."An Kỳ, kế tiếp... kiên nhẫn một chút."Nhắc nhở một câu như vậy, Triệu Việt cởi bỏ khóa quần Đường An Kỳ, âm thanh khóa kéo chậm rãi trêu chọc lòng người."Sợ bị người khác nghe thấy hả?" Đường An Kỳ cười khẽ."Đương nhiên không phải, ở đây sẽ không có người đến, không cần lo lắng."Triệu Việt giải thích, động tác trong tay không ngừng, ngồi xổm người xuống cởi quần Đường An Kỳ, sau đó đem áo khoác của mình trải lên bồn cầu, xong xuôi hết thảy, Triệu Việt ôm Đường An Kỳ ngã ngồi trên quần áo đã trải sẵn, tay một lần nữa dán lên tấm lưng trần, giống như trấn an, ôn nhu vuốt ve."An Kỳ."Triệu Việt nỉ non một câu, gấp gáp dùng đầu lưỡi cạy mở hàm rang còn chưa chịu mở ra của đối phương, thu lấy hương thơm bên trong, đầu lưỡi quét qua lợi, chậm rãi cọ vào hàm trên, cực kì khiêu khích."Tốt, tốt rồi... Sao?"Đường An Kỳ ôm chặt lấy lưng Triệu Việt, câu hỏi đứt quãng không rõ ràng."Ừm."Triệu Việt qua loa đáp lại một tiếng, đợi tới khi đầu lưỡi cả hai có chút tê mới chấm dứt nụ hôn này, điều chỉnh hô hấp, hơi thở nóng hổi của Triệu Việt quanh quẩn tại cổ Đường An Kỳ.Dù ở đây tối đen như mực, nhưng Triệu Việt cũng dễ dàng tìm được hoa viên bí mật của thiếu nữ, tầng vải mỏng bị chất nhầy làm cho ẩm ướt, ngón tay nhẹ nhàng đặt ở phía trên, thân thể Đường An Kỳ căng cứng, đùi khép lại.Hai tay cương quyết giữ lại hai chân Đường An Kỳ, Triệu Việt ghé vào tai nàng nói: "Không có chuyện gì đâu, cũng không là lần đầu tiên mà ~ "Âm cuối hơi cao giọng, mang theo ý trêu đùa, Đường An Kỳ xấu hổ cắn một cái lên khuôn mặt bánh bao kia của Triệu Việt. Ngón tay cách tầng vải thăm dò ma sát như là trò đùa dai của Triệu Việt, khiến Đường An Kỳ lại phát ra một tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt quần áo sau lưng Triệu Việt."Em như thế nào -- ưm ah ~ đợi đã... ha ~ "Ngón tay đè vào hoa hạch, xấu xa chà sát vân vê, cực hạn khoái cảm cực tốc khuếch tán, khoái cảm như sóng triều đánh úp tới, kích thích tầng tầng bọt nước, cọ rửa ý thức còn thành tỉnh của Đường An Kỳ."Triệu Việt..."Con ngươi Đường An Kỳ tràn ngập xuân ý mông lung cùng tiếng gọi tràn ra khóe miệng yêu kiều dường như muốn yêu cầu đối phương cho mình nhiều thoải mái hơn nữa. Triệu Việt tạm dừng động tác trong tay, đem Đường An Kỳ ôm lấy sau đó ngồi xuống, lại để cho Đường An Kỳ giạng chân ở trên đùi của mình. Đường An Kỳ đặt đầu trên bờ vai, có được một cơ hội đến giảm bớt chút mỏi mệt do kích tình mà sinh ra.Nhưng Triệu Việt cũng không cho nàng quá nhiều thời gian."An Kỳ, chị đứng lên một chút." Triệu Việt hai tay dùng sức nâng mông Đường An Kỳ, nàng liền ngoan ngoãn đứng thẳng người.Ngón trỏ ôm lấy một góc đồ lót, kéo xuống, ngón tay trở lại trong hoa viên, nhiễm đặc dính mật ngọt, chậm rãi thăm dò vào huyệt động, hai người không tự giác tăng thêm trong tiếng thở dốc, vách thành trơn trượt bên trong cắn chặt vật thể từ bên ngoài, co rút rồi lại buông lỏng, từng chút từng chút bao lấy.Theo ngón tay thăm dò vào càng sâu, Đường An Kỳ lại vô lực ngồi vào trên đùi Triệu Việt, cúi đầu dùng miệng ngăn chặn môi Triệu Việt, Triệu Việt dừng lại động tác trong tay, đáp lại nụ hôn của nàng.Chờ giây lát, Triệu Việt tay khởi đầu co rút, mỗi một lần rút ra, chất nhầy theo ngón tay chậm rãi chảy tới bàn tay, mỗi một lần thăm dò vào, lại kích thích vách thành bên trong, càng ngày càng nhiều chất nhầy chảy ra."Triệu Việt... Thật khó chịu..."Cảm giác khó chịu trong cơ thể biến mất hầu như không còn, Đường An Kỳ phóng đãng tiếp nhận thật khiến người khác điên cuồng, muốn cam tâm tình nguyện trầm luân trong luồng song khoái cảm.Cánh tay kiên cố ôm sát eo gầy của Đường An Kỳ, ngón tay rút ra rồi lại thăm dò vào thật sâu, ngón tay không ngừng biến hóa, không ngừng tìm kiếm và kích thích càng nhiều điểm mẫn cảm. Một lần trong lúc vô tình đè lại khiến Đường An Kỳ suýt nữa nhảy dựng lên."Ngoan, đừng phản ứng lớn như vậy. An tĩnh chút." Triệu Việt cười cười, một lần nữa đem nàng ôm chặt, thỉnh thoảng lại ma sát vào điểm mẫn cảm vừa rồi.Một dòng nước ấm tích góp từng tí một tại phần bụng, hóa thành dòng điện chảy vào khắp nơi trên thân thể, từ bộ phận thần kinh truyền đến từng đợt hưng phấn.Ngón tay rút ra đút vào tốc độ nhanh hơn, sắp tới thời điểm cao trào, Triệu Việt bỗng ngừng lại, Đường An Kỳ bên tai Triệu Việt khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"Triệu Việt hôn lên giọt mồ hôi đang chảy trên gương mặt Đường An Kỳ, trả lời : "Chị có nghe thấy tiếng bước chân không?"Ở thời điểm mấu chốt này thì ai thèm quan tâm chuyện gì khác chứ? Nhưng Đường An Kỳ vẫn yên lặng cẩn thận nghe ngóng.Tiếng bước chân yếu ớt nhẹ nhàng nhưng rất lộn xộn, đoán chừng người đến không chỉ có một.Đường An Kỳ có chút luống cuống, "Triệu Việt, chúng ta..."Tay Triệu Việt lại nặng nề tiến vào thân thể Đường An Kỳ, chuẩn xác đến nỗi khiến nàng suýt kêu ra tiếng, nhưng nghĩ tới việc có người đang tiếng đến, nàng vội vàng cố gắng hạ giọng."Em làm gì thế?"Triệu Việt giả bộ không nghe thấy câu hỏi của Đường An Kỳ, động tác trong tay khôi phục như lúc ban đầu, thân thể Đường An Kỳ mềm nhũn ngã vào trong ngực cô, không cách nào nhúc nhích chỉ có thể tiếp nhận những gì Triệu Việt đưa tới.Âm thanh nói chuyện lọt vào trong tai, Đường An Kỳ che miệng, mà Triệu Việt hoàn toàn không ý thức được việc hai người sẽ bị phát hiện, bình tĩnh tự nhiên tiếp tục công việc đang dang dở. Không biết có phải cố ý hay không, nhưng độ mạnh yếu trên tay so với lúc trước càng lớn, càng mang đến nhiều kích thích hơn nữa, còn Đường An Kỳ chỉ có thể cắn chặt răng, không để cho mình phát ra một chút thanh âm.Triệu Việt tiến đến bên tai Đường An Kỳ, hạ thấp giọng đến độ chỉ hai người nghe thấy, xấu xa cười nói: "An Kỳ, làm sao bây giờ, hình như chúng ta không khóa cửa. Hơn nữa phòng kế bên là dành cho nam thì phải..."Còi báo động trong đầu Đường An Kỳ kêu lên, vừa định trả lời lại bị tiếng mở cửa dọa sợ tới mức không dám phát ra âm thanh."Trời ạ, ở đây tối quá.""Ai nha không có việc gì, chúng mình chỉ đi WC thôi mà.""Tầng một không đi hết lần này tới lần khác đòi lên cái tầng bóng đèn hỏng hết này. Gần đây cậu nhàm chán quá nên đi kiếm kích thích hả?"Tiếng nói chuyện ngoài cửa đối với Đường An Kỳ đúng là một loại dày vò, ý xấu của Triệu Việt làm cho nàng rất căm tức, liền hung hăng hôn Triệu Việt, đem tất cả thanh âm quấn giao lại nơi đầu lưỡi.Dục vọng càng bừng lên khiến Đường An Kỳ cảm giác sâu sắc được quyết định này đúng là sai lầm, hai tay nàng cắm sâu trong tóc Triệu Việt, đè lại cái gáy, phòng ngừa Triệu Việt cố ý rút đầu lưỡi ra ngoài, lúc ấy nàng sợ chính mình sẽ nhịn không được phát ra thanh âm kỳ quái hù đến hai cô gái vô tội đang đi WC kia.Nghe được tiếng xả nước, Đường An Kỳ vô thức thở nhẹ ra, nhưng trên tay Triệu Việt lại bất ngờ cố ý tăng thêm lực đạo, trùng trùng điệp điệp ma sát qua hoa tâm, Đường An Kỳ cuối cùng vẫn nhịn không được, phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, sau đó mạnh mẽ đóng chặt miệng."Cậu có nghe thấy tiếng gì không?""Cái gì, chắc cậu nghe nhầm rồi?"Nhanh đi đi có được không... Đường An Kỳ yên lặng oán giận. Lỗ tai nghe được tiếng nước dâm mỹ, nàng lập tức hoàn hồn, dùng sức bấm vào gáy Triệu Việt, đối phương chỉ nhún vai, tuy tốc độ đã chậm lại, nhưng lực đạo lại không hề giảm bớt chút nào."Xin hỏi." "Có ai không?"Tiếng đập cửa nương theo âm thanh không xác định truyền vào một mảnh kiều diễm phóng đãng trong nhà vệ sinh, trái tim Đường An Kỳ sắp nhảy khỏi lồng ngực đến nơi, cũng may Triệu Việt phụ trách giơ chân lên chống ở ván cửa, nhưng ngón tay cũng không hề rút lại."Chắc là có người đang đi vệ sinh chăng?""Cái quỷ gì, nhanh lên, mau đi thôi, ở đây u ám quá."Tiếng bước chân dần dần xa, Đường An Kỳ ghé vào vai Triệu Việt kịch liệt địa thở dốc."Triệu Việt, em điên rồi."Nàng nặng nề đánh xuống lồng ngực Triệu Việt, nhưng tay đánh vào thứ mềm mại trước ngực vẫn bị nảy trở ra."Vẫn còn có khí lực đánh em cơ à, bây giờ không có người rồi, chúng ta tiếp tục."Ngón trỏ và ngón giữa của Triệu Việt cùng một lúc xuyên vào, càng nhiều chất nhầy từ bên trong tuôn ra, làm ướt quần Triệu Việt và áo khoác đang đắp trên bồn cầu."Không muốn... A ~ A ~......""Triệu Việt, em... chậm một chút, đừng như vậy... đừng nhanh như vậy... ưm ah ~ "Cảm giác được thân thể Đường An Kỳ run rẩy ngày càng mãnh liệt, Triệu Việt gia nhập thêm ngón út, điên cuồng chiếm đoạt.Vách thành chặt chẽ co rút bị căng ra, gắt gao bao lấy ba ngón tay, tiến vào thân thể Đường An Kỳ tựa hồ có chút khó khăn, Triệu Việt đành phải một lần nữa tăng thêm lực đạo, chậm rãi đẩy vào thật sâu bên trọng, lúc rút ra ngón tay cong lên, cọ sát lấy vách thành. Đường An Kỳ khoái cảm bộc phát bao phủ, không hề bỏ sót một tiếng nào trong miệng, phát tiết gọi tên Triệu Việt.Thời điểm cao trào, cả hai dừng lại vài giây, cuối cùng Đường An Kỳ vô lực xụi lơ trong ngực Triệu Việt, thân thể không khống chế được run rẩy."Ngoan..."Triệu Việt sủng nịch đau lòng hôn hôn khóe mắt Đường An Kỳ, Đường An Kỳ ý thức mơ hồ khẽ ngẩng đầu hôn cô, Triệu Việt đem Đường An Kỳ khóa ở trong ngực mình, thâm tình cọ sát bờ môi nàng.Triệu Việt giúp Đường An Kỳ phủ thêm áo tránh khí lạnh, kích tình qua đi, Triệu Việt ngậm lấy vành tai Đường An Kỳ, liếm liếm, nhẹ nhàng hôn, "An Kỳ, hôm nay chúng ta tới khách sạn gần đây ở một bên, em đã đặt trước một phòng rồi.""Em muốn làm gì?" Đường An Kỳ yếu ớt hỏi.Triệu Việt ghé vào tai Đường An Kỳ, nhẹ giọng nói."Em còn chưa ăn no."End.
-----------------------------------------------------------
Ngại quá //v\\ lần trước edit PG15 đã ngại lắm rồi hihi ///v\\\(Truyện edit cho kịp giáng sinh nên chưa sửa lỗi =))) sẽ check lại sau)Anyway, chúc mọi người Giáng Sinh ấm áp.
---------------------------------------------------------------------
Ban đêm giáo khu tịch liêu im ắng, lầu dạy học cao lớn đứng trống trải ở góc sân, các dãy lớp học sáng đèn, ánh sáng hắt ra ngoài cửa sổ, in hằn bóng người thưa thớt tán loạn.Đường An Kỳ đọc qua tin nhắn điện thoại, đến dòng cuối cùng, môi nàng cong lên lộ ra nụ cười mị hoặc lòng người, nhưng chỉ được một lúc lại nhanh chóng biến mất, nàng đứng dậy xin phép giáo viên dạy thay nghỉ sớm rồi đi ra khỏi phòng. Đi xuống lầu một, qua đại sảnh, trực tiếp đi thẳng tới khu Khoa học kỹ thuật phía đối diện.Vừa mới bước vào khu Khoa học kỹ thuật, lãnh ý xâm nhập, Đường An Kỳ rụt rụt bả vai, nói thầm một tiếng, "Thật đúng là dở hơi."Đế giày bằng da dẫm trên đá cẩm thạch phát ra tiếng động nho nhỏ, một tiếng rồi lại một tiếng quanh quẩn trong hành lang đen nhánh, không khí quỷ dị khiến người ta không lạnh mà run, nhưng Đường An Kỳ cũng không phải nhàn rỗi mà đến đây chỉ để đi dạo.Đôi mắt dần thích ứng với bóng tối xung quanh, lại bắt được một chút ánh sáng yếu ớt, mượn nó để phân biệt rõ đường đi phía trước.Công tắc đèn nhà vệ sinh nữ tầng hai bị hỏng chưa sửa, nên ngoại trừ ban ngày, nếu ai không muốn chen chúc ở vệ sinh tầng một thì mới lên đây, thời gian khác sẽ không có người đến đây "giải quyết tâm sự", có một vài nam sinh còn thêu dệt câu chuyện đáng sợ để hù dọa mấy nữ sinh nhát cáy.Đường An Kỳ mỗi lần nghe được đều gãi mũi cho qua. Thời đại nào rồi còn tin vào ma quỷ, quá ngây thơ.Lên tới tầng hai, đến chỗ rẽ, nàng đi thẳng đến phía cuối dãy, quay người vượt qua bồn rửa tay, cầm chặt tay nắm cửa nhà vệ sinh, nhẹ nhàng đè xuống, rồi chậm rãi đẩy vào, âm thanh "Két..." phát ra chói tai, cửa sắt đã rỉ bị mở ra, âm thanh lạnh lẽo vang lên."Triệu Việt?" Đường An Kỳ khẽ gọi một tiếng, còn có thể nghe được tiếng vọng lại nho nhỏ."Chị chậm chạp quá đấy."Giọng nói có chút dễ thương rất gần bên tai, Đường An Kỳ nhìn thấy một bóng đen đang dựa vào vách tường, liền nhẹ nhàng thở ra, đi một mình cả quãng đường tối đen như vậy, nói không hồi hộp cũng là nói dối."Chị phải xin phép nghỉ để đến cái nơi u ám này với em, em còn chê chị tới chậm? Đừng có mà được voi đòi tiên nha."Cố ý tăng thêm khẩu âm ở hai từ "u ám", Đường An Kỳ đi vào vệ sinh, trở tay đóng cửa, còn muốn nói tiếp vài câu đã bị Triệu Việt ôm vào trong ngực."Lạnh không?"Tiếng nói dịu dàng bay vào trong tai, Đường An Kỳ cọ nhẹ má vào má Triệu Việt không nói chuyện, rút tay ra kéo khóa kéo áo khoác của Triệu Việt, hai tay ôm lấy eo của cô. Triệu Việt cười rộ lên, buông cánh tay, sau đó kéo ra vạt áo đem Đường An Kỳ bao lại bên trong."Như thế này sẽ không lạnh nữa phải không?"Vừa mới dứt lời, cô liền cúi đầu không có hảo ý gặm cắn cổ Đường An Kỳ, hàm răng mỗi một lần chạm vào đều làm thân thể Đường An Kỳ khẽ run lên, cô thoả mãn vươn lưỡi liếm liếm, rồi sau đó lại hôn xuống.Bị đầu lưỡi lướt qua da thịt để lại một mảnh thấm ướt, tiếp xúc với không khí lập tức có chút lạnh lẽo, Đường An Kỳ vô thức rụt vào trong ngực Triệu Việt, thân thể cả hai qua lớp quần áo mỏng truyền cho nhau hơi ấm của nhiệt độ cơ thể.Bàn tay che ở cổ Đường An Kỳ dần dần trượt lên, cố định mặt nàng, Triệu Việt vừa vội vàng vừa ôn nhu hôn xuống, duỗi ra đầu lưỡi nghịch ngợm, chậm rãi đảo qua đôi môi mềm thơm ngát, môi đối phương vốn đóng chặt, chiếc lưỡi lại tận lực mời gọi. Tận dụng thời cơ Đường An Kỳ hơi hé miệng ra,đầu lưỡi không hề trở ngại tham lam tiến vào, ở bên trong du ngoạn bốn phía, sau đó cuốn lấy đầu lưỡi đối phương đang né tránh, dẫn nó sang miệng của chính mình rồi lại mút vào.Có thể cảm giác được Đường An Kỳ hô hấp ngày càng nặng nề, Triệu Việt dán sát vào cánh môi đối phương, nhẹ nhàng ma sát rồi lưu luyến tách ra, đầu lưỡi lướt đến bên tai, há mồm tinh tế cắn lấy vành tai Đường An Kỳ.Gió thổi qua thổi lại ở hành lang trống trơn, xâm nhập vào thân thể làm trung hòa độ ấm, Triệu Việt bất mãn hừ một tiếng, trong bóng đêm di chuyển vài bước sang bên cạnh, đưa tay lục lọi mở ra một cánh cửa, ôm lấy Đường An Kỳ đi vào trong buồng vệ sinh chật hẹp.Hô hấp trở nên vững vàng, Triệu Việt lần mò nhấc lên áo ngoài của Đường An Kỳ, tiện tay cầm áo khoác đặt lên bồn cầu sau đó lại cúi xuống hôn Đường An Kỳ, lần này hôn càng sâu, đầu lưỡi quấn giao càng lâu, theo da thịt thân mật cọ xát mà nổi lên ham muốn.Độ ấm nho nhỏ trong phòng kịch liệt gia tăng, trong không khí tràn ngập dục vọng mập mờ. Tay tiến vào trong quần áo, không kiêng nể gì vuốt ve da thịt nóng rực, đầu ngón tay ngẫu nhiên khiêu khích, trượt đến khắp nơi trên cơ thể, không nhanh không chậm châm ngòi.Dục hỏa trong thân thể chỉ có tăng không có giảm, tất cả đều là Triệu Việt ban tặng.Đường An Kỳ không cam lòng cắn môi Triệu Việt, bàn tay đang vuốt ve nhanh chóng chuyển qua sau lưng, nàng chỉ cảm thấy trói buộc trước ngực bị tháo ra, Đường An Kỳ hơi ngây người một lúc, năm ngón tay tinh xảo của đối phương đã cầm chặt ngực trái bắt đầu vuốt ve, hai tay Đường An Kỳ ôm chặt lấy eo Triệu Việt, thoải mái dễ chịu không khỏi phát ra vài tiếng nũng nịu rên rỉ."Triệu Việt ~ "Tiếng rên mềm mại yêu kiều lọt vào trong tai, hơi thở Triệu Việt vốn đang bất ổn lại càng thêm rối tinh rối mù, môi đặt ở cổ Đường An Kỳ lưu luyến quên đường về.Cởi y phục trên người Đường An Kỳ, Triệu Việt đem quần áo của mình dán chặt vào tấm lưng trần của nàng, tiến lên một bước đem Đường An Kỳ kẹp ở trên tấm ngăn, tất cả nụ hôn từ lớn đến bé nhẹ nhàng rơi trên mặt Đường An Kỳ, cuối cùng che lại ở môi nàng, dây dưa một phen, cô thở phì phò dời xuống cái cổ, lưu lại một chuỗi dấu hôn nhỏ."Triệu Việt, chậm quá." Đường An Kỳ tức giận kéo kéo quần áo Triệu Việt, nụ hoa trước ngực một lần nữa bị ma sát, thân thể mềm nhũn ngã vào trong ngực Triệu Việt, lại là vài tiếng yêu kiều tràn ra khóe miệng."Lập tức sẽ nhanh ngay thôi..." Triệu Việt không để ý trả lời, môi rời đi khiến da thịt người kia lưu luyến, cảm giác trống rỗng làm Đường An Kỳ không thoải mái giật giật, tiếp theo trong nháy mắt, xúc cảm mềm mại ướt át ôm trọn nụ hoa trước ngực, chậm rãi lôi kéo."Ah 〜 ưm 〜 Triệu Việt..."Thân thể Đường An Kỳ không khống chế được ngửa ra sau, dương như đem nụ hoa hoàn toàn đưa vào trong miệng Triệu Việt, một dòng điện chạy khắp toàn thân, khoái cảm đến cực nhanh như vật làm Đường An Kỳ không thể chống đỡ được, chỉ có thể vô lực thoát ra từng tiếng từng tiếng rên rỉ làm người khác xấu hổ, tim đập miên man bất định.Triệu Việt gặm nhấm điểm nhô lên kia, bàn tay nhàn rỗi như có như không ma sát nụ hoa mẫn cảm, lại xoa, nắn, đốt lên ngọn lửa ngày càng lớn, rất có cường thế chiếm đoạt. Tra tấn Đường An Kỳ dục tiên dục tử, thân thể của nàng tại dưới mỗi nhát cắn của Triệu Việt đều không nhin được run rẩy, nàng không muốn bị động như vậy, bờ môi liền dán tại lỗ tai Triệu Việt, không hề ẩn nhẫn, phát ra tiếng rên tỉ kích thích thần kinh mẫn cảm của Triệu Việt.Cảm thấy không sai biệt lắm, Triệu Việt thu hồi tất cả thế công đang sở hữu, đầu tựa vào cổ Đường An Kỳ, tiếng thở dốc của hai ngườu đan vào thành một nhạc khúc dục vọng đầy mệt mỏi."An Kỳ, kế tiếp... kiên nhẫn một chút."Nhắc nhở một câu như vậy, Triệu Việt cởi bỏ khóa quần Đường An Kỳ, âm thanh khóa kéo chậm rãi trêu chọc lòng người."Sợ bị người khác nghe thấy hả?" Đường An Kỳ cười khẽ."Đương nhiên không phải, ở đây sẽ không có người đến, không cần lo lắng."Triệu Việt giải thích, động tác trong tay không ngừng, ngồi xổm người xuống cởi quần Đường An Kỳ, sau đó đem áo khoác của mình trải lên bồn cầu, xong xuôi hết thảy, Triệu Việt ôm Đường An Kỳ ngã ngồi trên quần áo đã trải sẵn, tay một lần nữa dán lên tấm lưng trần, giống như trấn an, ôn nhu vuốt ve."An Kỳ."Triệu Việt nỉ non một câu, gấp gáp dùng đầu lưỡi cạy mở hàm rang còn chưa chịu mở ra của đối phương, thu lấy hương thơm bên trong, đầu lưỡi quét qua lợi, chậm rãi cọ vào hàm trên, cực kì khiêu khích."Tốt, tốt rồi... Sao?"Đường An Kỳ ôm chặt lấy lưng Triệu Việt, câu hỏi đứt quãng không rõ ràng."Ừm."Triệu Việt qua loa đáp lại một tiếng, đợi tới khi đầu lưỡi cả hai có chút tê mới chấm dứt nụ hôn này, điều chỉnh hô hấp, hơi thở nóng hổi của Triệu Việt quanh quẩn tại cổ Đường An Kỳ.Dù ở đây tối đen như mực, nhưng Triệu Việt cũng dễ dàng tìm được hoa viên bí mật của thiếu nữ, tầng vải mỏng bị chất nhầy làm cho ẩm ướt, ngón tay nhẹ nhàng đặt ở phía trên, thân thể Đường An Kỳ căng cứng, đùi khép lại.Hai tay cương quyết giữ lại hai chân Đường An Kỳ, Triệu Việt ghé vào tai nàng nói: "Không có chuyện gì đâu, cũng không là lần đầu tiên mà ~ "Âm cuối hơi cao giọng, mang theo ý trêu đùa, Đường An Kỳ xấu hổ cắn một cái lên khuôn mặt bánh bao kia của Triệu Việt. Ngón tay cách tầng vải thăm dò ma sát như là trò đùa dai của Triệu Việt, khiến Đường An Kỳ lại phát ra một tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt quần áo sau lưng Triệu Việt."Em như thế nào -- ưm ah ~ đợi đã... ha ~ "Ngón tay đè vào hoa hạch, xấu xa chà sát vân vê, cực hạn khoái cảm cực tốc khuếch tán, khoái cảm như sóng triều đánh úp tới, kích thích tầng tầng bọt nước, cọ rửa ý thức còn thành tỉnh của Đường An Kỳ."Triệu Việt..."Con ngươi Đường An Kỳ tràn ngập xuân ý mông lung cùng tiếng gọi tràn ra khóe miệng yêu kiều dường như muốn yêu cầu đối phương cho mình nhiều thoải mái hơn nữa. Triệu Việt tạm dừng động tác trong tay, đem Đường An Kỳ ôm lấy sau đó ngồi xuống, lại để cho Đường An Kỳ giạng chân ở trên đùi của mình. Đường An Kỳ đặt đầu trên bờ vai, có được một cơ hội đến giảm bớt chút mỏi mệt do kích tình mà sinh ra.Nhưng Triệu Việt cũng không cho nàng quá nhiều thời gian."An Kỳ, chị đứng lên một chút." Triệu Việt hai tay dùng sức nâng mông Đường An Kỳ, nàng liền ngoan ngoãn đứng thẳng người.Ngón trỏ ôm lấy một góc đồ lót, kéo xuống, ngón tay trở lại trong hoa viên, nhiễm đặc dính mật ngọt, chậm rãi thăm dò vào huyệt động, hai người không tự giác tăng thêm trong tiếng thở dốc, vách thành trơn trượt bên trong cắn chặt vật thể từ bên ngoài, co rút rồi lại buông lỏng, từng chút từng chút bao lấy.Theo ngón tay thăm dò vào càng sâu, Đường An Kỳ lại vô lực ngồi vào trên đùi Triệu Việt, cúi đầu dùng miệng ngăn chặn môi Triệu Việt, Triệu Việt dừng lại động tác trong tay, đáp lại nụ hôn của nàng.Chờ giây lát, Triệu Việt tay khởi đầu co rút, mỗi một lần rút ra, chất nhầy theo ngón tay chậm rãi chảy tới bàn tay, mỗi một lần thăm dò vào, lại kích thích vách thành bên trong, càng ngày càng nhiều chất nhầy chảy ra."Triệu Việt... Thật khó chịu..."Cảm giác khó chịu trong cơ thể biến mất hầu như không còn, Đường An Kỳ phóng đãng tiếp nhận thật khiến người khác điên cuồng, muốn cam tâm tình nguyện trầm luân trong luồng song khoái cảm.Cánh tay kiên cố ôm sát eo gầy của Đường An Kỳ, ngón tay rút ra rồi lại thăm dò vào thật sâu, ngón tay không ngừng biến hóa, không ngừng tìm kiếm và kích thích càng nhiều điểm mẫn cảm. Một lần trong lúc vô tình đè lại khiến Đường An Kỳ suýt nữa nhảy dựng lên."Ngoan, đừng phản ứng lớn như vậy. An tĩnh chút." Triệu Việt cười cười, một lần nữa đem nàng ôm chặt, thỉnh thoảng lại ma sát vào điểm mẫn cảm vừa rồi.Một dòng nước ấm tích góp từng tí một tại phần bụng, hóa thành dòng điện chảy vào khắp nơi trên thân thể, từ bộ phận thần kinh truyền đến từng đợt hưng phấn.Ngón tay rút ra đút vào tốc độ nhanh hơn, sắp tới thời điểm cao trào, Triệu Việt bỗng ngừng lại, Đường An Kỳ bên tai Triệu Việt khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"Triệu Việt hôn lên giọt mồ hôi đang chảy trên gương mặt Đường An Kỳ, trả lời : "Chị có nghe thấy tiếng bước chân không?"Ở thời điểm mấu chốt này thì ai thèm quan tâm chuyện gì khác chứ? Nhưng Đường An Kỳ vẫn yên lặng cẩn thận nghe ngóng.Tiếng bước chân yếu ớt nhẹ nhàng nhưng rất lộn xộn, đoán chừng người đến không chỉ có một.Đường An Kỳ có chút luống cuống, "Triệu Việt, chúng ta..."Tay Triệu Việt lại nặng nề tiến vào thân thể Đường An Kỳ, chuẩn xác đến nỗi khiến nàng suýt kêu ra tiếng, nhưng nghĩ tới việc có người đang tiếng đến, nàng vội vàng cố gắng hạ giọng."Em làm gì thế?"Triệu Việt giả bộ không nghe thấy câu hỏi của Đường An Kỳ, động tác trong tay khôi phục như lúc ban đầu, thân thể Đường An Kỳ mềm nhũn ngã vào trong ngực cô, không cách nào nhúc nhích chỉ có thể tiếp nhận những gì Triệu Việt đưa tới.Âm thanh nói chuyện lọt vào trong tai, Đường An Kỳ che miệng, mà Triệu Việt hoàn toàn không ý thức được việc hai người sẽ bị phát hiện, bình tĩnh tự nhiên tiếp tục công việc đang dang dở. Không biết có phải cố ý hay không, nhưng độ mạnh yếu trên tay so với lúc trước càng lớn, càng mang đến nhiều kích thích hơn nữa, còn Đường An Kỳ chỉ có thể cắn chặt răng, không để cho mình phát ra một chút thanh âm.Triệu Việt tiến đến bên tai Đường An Kỳ, hạ thấp giọng đến độ chỉ hai người nghe thấy, xấu xa cười nói: "An Kỳ, làm sao bây giờ, hình như chúng ta không khóa cửa. Hơn nữa phòng kế bên là dành cho nam thì phải..."Còi báo động trong đầu Đường An Kỳ kêu lên, vừa định trả lời lại bị tiếng mở cửa dọa sợ tới mức không dám phát ra âm thanh."Trời ạ, ở đây tối quá.""Ai nha không có việc gì, chúng mình chỉ đi WC thôi mà.""Tầng một không đi hết lần này tới lần khác đòi lên cái tầng bóng đèn hỏng hết này. Gần đây cậu nhàm chán quá nên đi kiếm kích thích hả?"Tiếng nói chuyện ngoài cửa đối với Đường An Kỳ đúng là một loại dày vò, ý xấu của Triệu Việt làm cho nàng rất căm tức, liền hung hăng hôn Triệu Việt, đem tất cả thanh âm quấn giao lại nơi đầu lưỡi.Dục vọng càng bừng lên khiến Đường An Kỳ cảm giác sâu sắc được quyết định này đúng là sai lầm, hai tay nàng cắm sâu trong tóc Triệu Việt, đè lại cái gáy, phòng ngừa Triệu Việt cố ý rút đầu lưỡi ra ngoài, lúc ấy nàng sợ chính mình sẽ nhịn không được phát ra thanh âm kỳ quái hù đến hai cô gái vô tội đang đi WC kia.Nghe được tiếng xả nước, Đường An Kỳ vô thức thở nhẹ ra, nhưng trên tay Triệu Việt lại bất ngờ cố ý tăng thêm lực đạo, trùng trùng điệp điệp ma sát qua hoa tâm, Đường An Kỳ cuối cùng vẫn nhịn không được, phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, sau đó mạnh mẽ đóng chặt miệng."Cậu có nghe thấy tiếng gì không?""Cái gì, chắc cậu nghe nhầm rồi?"Nhanh đi đi có được không... Đường An Kỳ yên lặng oán giận. Lỗ tai nghe được tiếng nước dâm mỹ, nàng lập tức hoàn hồn, dùng sức bấm vào gáy Triệu Việt, đối phương chỉ nhún vai, tuy tốc độ đã chậm lại, nhưng lực đạo lại không hề giảm bớt chút nào."Xin hỏi." "Có ai không?"Tiếng đập cửa nương theo âm thanh không xác định truyền vào một mảnh kiều diễm phóng đãng trong nhà vệ sinh, trái tim Đường An Kỳ sắp nhảy khỏi lồng ngực đến nơi, cũng may Triệu Việt phụ trách giơ chân lên chống ở ván cửa, nhưng ngón tay cũng không hề rút lại."Chắc là có người đang đi vệ sinh chăng?""Cái quỷ gì, nhanh lên, mau đi thôi, ở đây u ám quá."Tiếng bước chân dần dần xa, Đường An Kỳ ghé vào vai Triệu Việt kịch liệt địa thở dốc."Triệu Việt, em điên rồi."Nàng nặng nề đánh xuống lồng ngực Triệu Việt, nhưng tay đánh vào thứ mềm mại trước ngực vẫn bị nảy trở ra."Vẫn còn có khí lực đánh em cơ à, bây giờ không có người rồi, chúng ta tiếp tục."Ngón trỏ và ngón giữa của Triệu Việt cùng một lúc xuyên vào, càng nhiều chất nhầy từ bên trong tuôn ra, làm ướt quần Triệu Việt và áo khoác đang đắp trên bồn cầu."Không muốn... A ~ A ~......""Triệu Việt, em... chậm một chút, đừng như vậy... đừng nhanh như vậy... ưm ah ~ "Cảm giác được thân thể Đường An Kỳ run rẩy ngày càng mãnh liệt, Triệu Việt gia nhập thêm ngón út, điên cuồng chiếm đoạt.Vách thành chặt chẽ co rút bị căng ra, gắt gao bao lấy ba ngón tay, tiến vào thân thể Đường An Kỳ tựa hồ có chút khó khăn, Triệu Việt đành phải một lần nữa tăng thêm lực đạo, chậm rãi đẩy vào thật sâu bên trọng, lúc rút ra ngón tay cong lên, cọ sát lấy vách thành. Đường An Kỳ khoái cảm bộc phát bao phủ, không hề bỏ sót một tiếng nào trong miệng, phát tiết gọi tên Triệu Việt.Thời điểm cao trào, cả hai dừng lại vài giây, cuối cùng Đường An Kỳ vô lực xụi lơ trong ngực Triệu Việt, thân thể không khống chế được run rẩy."Ngoan..."Triệu Việt sủng nịch đau lòng hôn hôn khóe mắt Đường An Kỳ, Đường An Kỳ ý thức mơ hồ khẽ ngẩng đầu hôn cô, Triệu Việt đem Đường An Kỳ khóa ở trong ngực mình, thâm tình cọ sát bờ môi nàng.Triệu Việt giúp Đường An Kỳ phủ thêm áo tránh khí lạnh, kích tình qua đi, Triệu Việt ngậm lấy vành tai Đường An Kỳ, liếm liếm, nhẹ nhàng hôn, "An Kỳ, hôm nay chúng ta tới khách sạn gần đây ở một bên, em đã đặt trước một phòng rồi.""Em muốn làm gì?" Đường An Kỳ yếu ớt hỏi.Triệu Việt ghé vào tai Đường An Kỳ, nhẹ giọng nói."Em còn chưa ăn no."End.
-----------------------------------------------------------
Ngại quá //v\\ lần trước edit PG15 đã ngại lắm rồi hihi ///v\\\(Truyện edit cho kịp giáng sinh nên chưa sửa lỗi =))) sẽ check lại sau)Anyway, chúc mọi người Giáng Sinh ấm áp.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com