Translate Fic | Not So Imaginary
v
Haruno Sakura vừa hếch má vừa lau đi những vết phấn cứng đầu trên bảng đen. Cô không hiểu tại sao mình lại bị trừng phạt khi đó hoàn toàn không phải lỗi của cô! "Em đã đấm một cậu bé, Sakura." Iruka-sensei nhắc nhở nhưng Sakura chỉ cau mày. "Cậu ấy có thể đã né được nó! Không phải lỗi của em mà do cậu ấy không đủ mạnh" Sakura lập luận. Tay vươn lên trên với ý định xóa đi những dòng chữ còn lại nhưng chiều cao nữ kunoichi không được nhiều cho lắm. Hoa thị bĩu môi. Bây giờ ngay cả chiều cao của mình cũng chống lại cô! Tại sao mọi thứ lại chống lại cô ngày hôm nay? Sakura cố gắng nhảy nhưng nó chỉ có thể đưa cô lên thêm được một tí. "Chúng ta không đấm đồng đội của mình, em biết chứ" Iruka nhận xét, tiếp tục đánh dấu bài tập về nhà của học sinh bằng vô số vệt bút đỏ. Sakura rúc rích và đặt chân vững vàng vào chân tường. Cô liếc nhìn Tobi và anh gật đầu đồng ý cho cô tiếp tục. "Lần thứ 100, cậu ta không phải là đồng đội của em." "Và lần thứ một trăm, khi cả hai em đều tốt nghiệp, Sasuke sẽ như vậy," Iruka tự nhiên châm biếm. Sakura cầu xin sự khác biệt. Với cốt cách và kiểu phản ứng đó của Sasuke, nếu cậu ấy tốt nghiệp, cậu ấy sẽ là một quả bom hẹn giờ chờ phát nổ đối với một ai đó. Sakura thương hại cho đồng đội của mình, cho dù họ là ai. "Em không nghĩ cậu ta có thể tốt nghiệp. Dù sao thì cậu ta phản ứng quá chậm. Ngay cả một người dân thường cũng có thể né được nó một cách dễ dàng." Sakura thản nhiên chế giễu tình trạng của mình giống như Sasuke trước đó. Nữ kunoichi đi một bước vững chắc. Nó dính vào tường. "Mặc kệ, chúng ta không nên đấm bất cứ ai có thể là đồng đội của chúng ta." "Nó có nghĩa là chúng ta có thể xúc phạm đồng đội và công dân của chúng ta?" Một bước nữa. Và cái khác. Và cái khác. Cô đang hiểu điều này ngay bây giờ. Có lẽ cuối cùng Tobi cũng có thể dạy cách đi nước bước tiếp theo của cô! Dù sao thì anh cũng đã hứa rồi mà. "Gì?" "Tại sao Sasuke không phải dọn dẹp lớp học vì đã xúc phạm em và Naruto?" Sakura đặt câu hỏi. Thật không công bằng nếu chỉ cô bị trừng phạt! Dù sao thì tất cả đều là lỗi do Sasuke yếu đuối! Iruka đã sẵn sàng la mắng cô khi anh ngẩng đầu lên, nhưng mắt anh chỉ mở to nhận ra cô không đứng trên sàn như bình thường. Thay vào đó, hoa thị đang lộn ngược trên trần nhà. "Sakura-chan?!" Anh hét lên, gần như bật nhảy ra khỏi ghế, tay lóng ngóng sẵn sàng đỡ lấy cô trong trường hợp cô bị ngã. Mebuki-san đã đủ đáng sợ trong cuộc họp trước đó. Anh không thể tưởng tượng bà ấy sẽ đáng sợ như thế nào nữa nếu mình phải trở lại Học viện để mang về một Haruno Sakura bị thương đáng thương. "Từ đó đi xuống thôi, rất nguy hiểm đấy!" Anh thúc giục cô "Có gì nguy hiểm?" Sakura ngây thơ nghiêng đầu và Iruka rên rỉ. Nó sẽ rất vui, họ nói. Hãy trở thành giảng viên của học viện, họ nói. Iruka nhìn sang tượng đài Hokage. Hashirama-sama, Tobirama-sama, sao ngài dám nói dối? "Ồ, ý thầy là đi trên trần nhà? Iruka-sensei, em đã làm việc này từ khi lên 5 tuổi! Thầy không cần phải lo lắng!" Iruka có muốn biết tại sao Sakura lại tập đi trên cây từ khi 5 tuổi không? Và không phải cô hiện mới 5 tuổi sao?! Không, anh quyết định, anh không muốn biết. "Ta lo lắng vì đó là những gì họ nói. Haruno Sakura, hãy từ từ đi xuống thôi." Iruka ra lệnh, một tay xoa bóp thái dương "Được rồi được rồi." Sakura thở dài khi cô nhắm mắt lại và thả mình ra ngoài. Iruka mở to mắt và tay anh nhanh chóng vươn ra để đỡ lấy cô gái đang rơi xuống. Con nhóc này! Iruka làm dịu nhịp tim của mình, cuối cùng cảm thấy nhẹ nhõm vì đã có đứa trẻ gây rắc rối trong tay. Anh đặt cô xuống và thở dài. Hoa thị bĩu môi. "Sakura-chan, Sasuke sẽ sớm nhận được hình phạt của em ấy. Thầy đã hứa với em điều đó." Anh nói và Sakura cười rạng rỡ với vẻ hài lòng.Iruka lại thở dài. Anh không đủ can đảm để cho việc này. ::"Vậy là em đang nói với ta, Gremlin bé bỏng—" Shisui quay sang em họ mình, đôi mắt thực sự lấp lánh vì phấn khích và sốc. "Shisui." Một lời cảnh báo về việc trêu chọc em trai dễ dàng đến từ cậu bé 10 tuổi Uchiha Itachi. Shisui bĩu môi, "Tốt thôi, Sasuke-kun quý giá nhỏ bé, bị đấm vào mặt sau khi xúc phạm một cô gái dân thường à?" "Đúng." Itachi gật đầu, nó đơn giản như vây thôi. Không quá phức tạp như những gì Shisui đang làm. Em trai anh đã khiêu khích ai đó nên đã phải trả giá. Đó thực sự là một khái niệm rất rất đơn giản. "Ôi trời, điều này quá tốt để trở thành sự thật! Nói cho ta biết Fugaku-ojisan đã nói gì?" Shisui hào hứng phun ra ngoài. Anh đã có thể hình dung ra vẻ nghiêm nghị và vẻ mặt cau có thất vọng của Fugaku.Itachi lắc đầu, "Oto-sama..." Shisui nhanh chóng đập tay xuống miệng Itachi, ngăn cậu bé Uchiha nói. "Không đợi nữa, để anh đoán!" Anh hắng giọng trước khi cất giọng trầm và thô hơn nhiều - đó là điều mà anh cho rằng sẽ nghe giống Fugaku, "Sasuke, con sẽ bị trừng phạt." "Không." "Hừm, vậy có lẽ sẽ nghiêm khắc hơn? Sasuke, con sẽ không được phép gặp gỡ bạn bè nữa. Con phải lập tức trở về nhà sau học viện và được dạy lại cách cư xử của mình. Tộc Uchiha chúng ta không nuôi khỉ đầu chó. Con làm ta thất vọng." Shisui hằng giọngItachi khịt mũi, "Khỉ đầu chó?" "Cạu không thấy đôi khi Sasuke-chan cư xử như mấy con khỉ hả?" Shisui cười khúc khích thúc cùi chỏ vào Itachi trước khi tiếp tục nhảy xung quanh Itachi và bám vào cánh tay anh.Itachi chỉ có thể xem bức chân dung (rất) thú vị của Shisui về em trai mình với sự thích thú và ngưỡng mộ nhẹ. Uchiha lớn tuổi này thực sự là một trong những người có một không hai. Shisui cuối cùng cũng ngừng nhảy. "Chà, hm nếu không phải vậy thì hãy nói cho ta biết ngài ấy đã nói gì?" "Cha không nói gì cả," Itachi trả lờiShisui dừng lại, "Hả ?! Không gì cả? Cậu có chắc không?" "Chắc, Shisui. Dù sao thì Sasuke cũng xin lỗi", cậu bé 10 tuổi không thể giấu được nụ cười nhỏ trên môi. Trong suy nghĩ của Itachi, em trai anh nên tương tác nhiều hơn với các bạn cùng lớp hơn là bạn cùng tộc. Chỉ khi đó em ấy mới được tiếp xúc tối đa với thế giới shinobi. Đây chính là nó. Đây là cơ hội Sasuke đã được trao. Anh chỉ có thể hy vọng em trai mình sẽ tiếp tục và gắn bó với họ nhiều hơn một chút. Mặc dù một liên kết khác nên được xem xét ... "Chờ đã, thằng bé xin lỗi? Woah đó là lần đầu tiên khác. Cậu có chắc ojisan và Sasuke không bị ma ám?" Shisui rùng mình. Anh có thể tưởng tượng ra một Fugaku-ojisan xanh xao và một Sasuke cũng xanh xao đang bò trên sàn với tứ chi rất, rất linh hoạt. "Đó không phải là tự nguyện. Cô gái bắt em ấy làm điều đó." Itachi giải thích và Shisui mở to mắt một lần nữa. "Hả ?! Thật sao? Chà, sao chuyện đó xảy ra vậy?" "Nó bắt đầu vào sáng nay khi ..." Itachi bắt đầu
Đầu ngày hôm đó
Chưa bao giờ Uchiha Fugaku từ bỏ mọi nhiệm vụ với tư cách là trưởng tộc của mình ngay lập tức khi ông nhận được một quả đạn theo nghĩa đen. Nhưng lần này thì khác. Cái này là của Học viện. Về Sasuke, người thừa kế thứ hai của ông. Cuối cùng khi đến nơi, Fugaku được đưa đi cùng đến văn phòng nơi có con trai mình - người mà một tay đang giữ chặt chiếc mũi đầy máu, một người trong làng là Uzumaki Naruto và một cô gái có mái tóc hồng rực rỡ. Họ phải là bạn cùng lứa với Sasuke. "Sakura-chan, S'kura-chan, cậu có thể dạy tớ cách đấm teme như cậu đã làm được không?" Naruto hỏi cô gái tóc hồng và Fugaku chớp mắt. Vậy là, đó là một cuộc tranh cãi giữa những người bạn cùng nhóm của thằng bé. Trước khi cô gái có thể trả lời, Umino Iruka bước vào, "Naruto," Anh cảnh báo, và Naruto im lặng bĩu môi. Nhưng đằng sau chunin, cô gái tóc hồng nháy mắt với anh chàng tóc vàng ròi thì thầm điều gì đó khiến anh ta một lần nữa cười rạng rỡ. Nhưng chunin lập tức chuyển sang cô gái và cô gái vẫn đứng yên. "Sakura-chan, em không thể chỉ ngẫu nhiên đấm vào một đồng đội." Anh bực tức giải thích nhưng hoa thị lại lắc đầu không đồng ý. "Cậu ấy không phải đồng đội của em." Cô gái nhỏ bây giờ được gọi là Sakura đã cãi lại. Fugaku chớp mắt, sửng sốt trước sự táo bạo ấy. Iruka thở dài, "Sau khi cả hai tốt nghiệp, em ấy sẽ như vậy." "Có lẽ lúc đó cậu ta sẽ không tốt nghiệp," Sakura nhún vai phớt lờ Iruka đang văng tục. Sasuke ngay lập tức xúc phạm điều đó. Họ không hề hay biết, linh hồn của một Senju Tobirama hoàn toàn thích thú trước cảnh tượng đang diễn ra trước mặt mình. "Chậc chậc, tớ sẽ tốt nghiệp không giống với ngươi sinh ra là thường dân!"Fugaku cau mày sâu hơn - ông chưa bao giờ nghe Sasuke chửi rủa ai đó như vậy trước đây. Nó để lại cho ông một vị đắng trong miệng. "Dân thường? Tôi đã làm gãy mũi cậu một lần, và tôi có thể làm lại lần nữa", cô gái đe dọa cậu trai và Fugaku đã tranh chấp đủ điều. "Sasuke," giọng nói nghiêm khắc của Fugaku ngay lập tức làm im lặng bất kỳ lời phản bác nào mà Sasuke có thể đưa ra. Sakura coi đó là chiến thắng của mình và lè lưỡi với anh. Sakura 2: Uchiha yếu đuối đáng yêu 0 "Uchiha-sama, cảm ơn vì đã báo trước." Umino Iruka cung kính cúi đầu và trưởng tộc gật đầu đáp lại. "Vấn đề ở đây là gì?" Ông bắt đầu có thể thấy cậu bé tóc vàng hay còn được gọi là pariah (người hạ đẳng, tầng lớp thấp) của làng đang nao núng trước giọng điệu của ông. Fugaku lưu ý để lần sau giảm bớt độ sắc của nó. "Đó cũng là điều tôi cũng muốn biết," Một giọng nói khác, lần này là nữ bước vào phòng. Fugaku có thể thấy cô gái chùn bước và cứng người ngay lập tức. Chắc là mẹ con bé, ông cười trừ. "Haruno-san, cảm ơn vì đã đến. Có vẻ như đã có sự hiểu lầm và hai cô cậu này đã đánh nhau." Chunin bẽn lẽn kết luận nhưng cả cha và mẹ đều gật đầu nhận ra rằng câu chuyện còn nhiều điều hơn thế. "Haruno Sakura, giải thích." Haruno Mebuki là người đầu tiên quay lại với con mình để đặt câu hỏi. "Sasuke nói rằng con không thể tung một cú đấm, vì vậy con đã cho cậu ấy thấy con có thể." Cô gái thú nhận nhưng không hề tỏ ra hối hận. "Và con đã quyết định rằng mục tiêu tốt nhất cho việc này là cậu ấy?" Mẹ cô có vẻ như còn có cái miệng thẳng thừng sắc bén hơn so với chính Fugaku. Có lẽ bà thậm chí có thể sánh ngang với Mikoto. "Đúng. Tại sao con không nên? Cậu ta gọi thường dân - chúng ta - yếu đuối. Nói rằng chúng ta dựa quá nhiều vào các shinobi và gia tộc để chăm sóc chúng ta." Cô gái lầm bầm không chút hối hận và Sasuke nhỏ dần. Mebuki ậm ừ và nhìn cậu nhỏ Uchiha một cách tò mò. Và sau đó một cái liếc sắc bén về phía ông và Fugaku hiểu ra. Những ẩn ý đằng sau những lời nói của con trai ông có thể rất nguy hại đến hình ảnh của dòng tộc. Rốt cuộc, nếu đây là những gì một cậu bé 5 tuổi được dạy dỗ và trưởng thành trong tộc nghĩ, ai chắn chắn những người còn lại trong tộc không như vậy? "Tôi xin lỗi, đó là lỗi của tôi, nó đã không nhận được sự dạy dỗ thích hợp ở nhà. Tôi sẽ chắc chắn để giáo dục nó lại." Fugaku cúi đầu xin lỗi nhưng người phụ nữ chỉ ậm ừ đáp lại. "Cậu ấy cũng nói Naruto là một tên ngốc và đó là lý do tại sao không ai thích Naruto." Sakura vui mừng nói tiếp, hoàn toàn thích thú với vẻ mặt tái nhợt của Sasuke. Há, nếu cậu ta dùng não suy nghĩ trước khi mở miệng thì có lẽ sẽ không rơi vào tình huống này! Ai là người ngốc bây giờ? Sakura 3: Uchiha yếu đuối đáng yêu 0 Lúc này, nếu Fugaku là Nara, ông sẽ thở dài trong tuyệt vọng. Mọi chuyện thật rắc rối. "Naruto, đây là sự thật sao?" Iruka xen vào và quay sang cậu bé tóc vàng đang bồn chồn. Cậu bé được hỏi chỉ có thể nhìn xuống chân mình. Có lẽ Uzumaki đang thấy xấu hổ vì lý do đã được chỉ ra. Nhìn thấy ánh mắt chán nản của người bạn, cô nàng tóc hồng nhanh chóng dùng vai thúc Uzumaki. "Naruto, đừng nói với tớ rằng cậu tin những gì Sasuke nói! Cậu không phải là một tên ngốc và ngay cả khi bạn có, tớ vẫn thích cậu."Naruto chỉ có thể nhìn lên với đôi mắt xanh mở to, "T-thật sao?" Giọng nói nhỏ của cậu run lên nhưng Sakura không xúc phạm điều đó. "Tất nhiên." Hoa thị đồng ý một cách dễ dàng và Iruka phải che đi nụ cười nhỏ đe dọa trên khuôn mặt của mình. Lúc đầu, anh lo lắng về việc pariah của làng sẽ ở trong lớp của mình, nhưng nhanh chóng anh nhận ra Naruto đã phải vật lộn rất nhiều trong lớp và hầu như không có bất kỳ người bạn nào. Nó nhắc nhở anh rằng Naruto vẫn còn là một đứa trẻ. Nhìn thấy Haruno Sakura bảo vệ và kết bạn với Naruto khiến trái tim Iruka nhẹ nhàng hơn. Anh sẽ bảo vệ họ. Anh sẽ bảo vệ thế hệ tương lai. Đó là lời hứa của anh. Fugaku hỏi một lần nữa. "Naruto, thật chứ?" Ông gọi và cậu bé tóc vàng nhanh chóng gật đầu một cách ngượng ngùng, "Ta xin lỗi vì những gì con trai ta đã nói với cháu ngày hôm nay. Nó không nên như thế." "Vâng, thưa ngài." Anh sụt sịt đáp lại, xoay người nở một nụ cười lung lay. "Hừm, Uchiha-sama?"Fugaku đứng thẳng người và quay lại khi được kêu tên. À, đó là cô gái nhỏ đã gọi ông. "Tại sao ngài lại là người xin lỗi cho sai lầm của Sasuke?" Câu hỏi của cô thật thẳng thừng. Fugaku nghĩ rằng cô chắc hẳn theo gen mẹ mình nhưng tất cả chúng ta đều biết ai là người thực sự ảnh hưởng đến cô. (chính cụ Nhị)Tobirama chỉ có thể đứng ở bên lề, tự hào nhìn hoa thị đang khiến trưởng tộc và đứa con trai hợm hĩnh của Uchiha xấu hổ. Tobirama có thể không ghét Uchiha, nhưng điều đó không có nghĩa là không thích thú khi nhìn người đứng đầu gia tộc văng tục hoặc trở nên xấu hổ. Hồi đó, những trò hề của anija đã khiến Uchiha Madara mặt đỏ vào lần và điều đó cũng gây cười. "Sakura!" Mẹ cô bé cố gắng can ngăn và kéo tay con gái nhưng cô bé chỉ nhún vai bỏ qua. "Sasuke là người nói ra điều đó nên cậu ấy là người phải xin lỗi. Cạu ấy là người thừa kế thứ hai của ngài, phải không? Làm sao cậu ấy biết về những sai lầm của mình nếu cậu ấy luôn được cha mình xin lỗi thay?" Sakura ôm chặt và khoanh tay trong khi Naruto chỉ có thể nhìn chằm chằm vào người bạn thân nhất của mình với vẻ kinh ngạc. "Sakura, thật thô lỗ." Mẹ cô rít lên lần này, cảnh báo đã hiện rõ. "Con xin lỗi okaasan và Uchiha-sama nếu con đã xúc phạm ngài với câu hỏi đấy. Ngài thấy đấy, Uchiha-sama, chính người mẹ dân thường của cháu đã dạy cháu biết tự nhận lỗi của mình. Cháu chỉ đang tự hỏi liệu những đứa trẻ trong gia tộc, những người mạnh hơn và thông minh hơn DÂN THƯỜNG chúng cháu có thường được dạy theo cùng một cách." Cô dừng lại để có một dấu hiệu ấn tượng và bắt gặp ánh mắt nhu mì của Sasuke. Nữ kunoichi cười hồn nhiên và nói thêm, "Tất nhiên, trừ khi họ được dạy để nghĩ rằng họ tốt hơn tất cả mọi người nên họ không cần phải xin lỗi." (ả đầu hường thêm dầu zô lửa riết)Fugaku chớp mắt. Một lần. Hai lần. Ông hắng giọng và đôi mắt nheo lại khi quay lại đối mặt với đứa con trai bị bầm tím của mình. Sasuke cúi người dưới cái nhìn chằm chằm của ông và nắm chặt mép quần đùi của mình hơn. Cậu nhỏ Uchiha cố gắng phớt lờ ánh mắt phấn khích của Sakura khi cô nhìn má anh ửng hồng vì xấu hổ. "T-tớ xin lỗi Naruto." Sakura tự hào cười toe toét và liếc nhìn Tobi, người gật đầu tán thưởng. Anh sẽ không thừa nhận điều đó với bất cứ ai, nhưng Sakura biết anh cũng là một người yêu thích cậu bé tóc vàng. Một cái véo vào cánh tay khiến cô chú ý trở lại phòng và khiến hoa thị nhớ đến một người phụ nữ rất kiên nhẫn vẫn chưa giải quyết được chuyện với con gái riêng của mình. Sakura ngượng ngùng cười với cô, chỉ bĩu môi khi mẹ cô không phản ứng. Chà, có vẻ như Sakura sẽ có một buổi thuyết trình miễn phí khác về cách cư xử đang cố ở nhà. Nhưng nhìn lại khuôn mặt hồng hào của Uchiha, Sakura nghĩ nó hoàn toàn xứng đáng. Sakura 4: Uchiha yếu đuối đáng yêu 0:: Ngang Eng rồi hjhj. Cuối cùng cũng kịp deadline. Muốn đọc tiếp hãy chờ author: fangirlJo đi nhá <3Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com