TruyenHHH.com

[Trans][ChanSoo] Thư kí Do & Phó Chủ Tịch Park

3.

Phuonganniee

Chanyeol cực đẹp trai.

Trước giờ đã thế, và tất nhiên sau này cũng vậy.

Kyungsoo đâu có bị mù.

Ông chủ của cậu là một người đàn ông cao ráo, có một thân hình cân đối với một cánh tay cơ bắp và cặp đùi săn chắc. Những bộ suits của anh ta cũng rất sành điệu và hợp với anh ta một cách hoàn hảo, và tóc Chanyeol thì nó có một thói quen khó chịu nhất là hay rơi lòa xòa xuống trán khiến ngón tay Kyungsoo ngứa ngáy muốn chải chúng lên.

Kyungsoo, với tư cách là thư ký riêng của Chanyeol, cậu có những danh sách, danh mục và những bài thuyết trình cho mọi thứ. Thuyết trình kinh doanh, danh mục phục vụ,.. và một danh sách các loại nụ cười khác nhau mà Chanyeol có và ý nghĩa của chúng. Tất cả đều nằm trong đầu của cậu.

Thỉnh thoảng, khi bọn họ ở lại muộn trong phòng làm việc của Chanyeol để làm bài thuyết trình cho cuộc họp sắp tới, Kyungsoo sẽ nhìn chăm chú vào Chanyeol và sử dụng hết khả năng mình có để dập tắt tiếng thở dài trong cổ họng, bởi vì Chanyeol đúng là quá đẹp trai đi, đẹp trai đến thế này là một tội ác đó.

Và sau đó, Chanyeol sẽ làm đổ cà phê xuống cái áo ?500,000 won, còn sạch và khô duy nhất của hắn, và cảnh tượng đẹp trai an tĩnh ấy hoàn toàn bay sạch. Bởi vì Kyungsoo sẽ hét toáng lên hệt như vừa nhìn thấy hiện trường một vụ án mạng đẫm máu khi phải đi thêm vài chuyến đến chỗ máy giặt ủi, và Chanyeol khi đấy sẽ nở một nụ cười xấu thứ hai mà cha sinh mẹ đẻ đến giờ Kyungsoo đã từng chứng kiến (thằng Sehun ở bộ phận Tài chính giữ hạng nhất).

Sau đó Chanyeol sẽ gọi vị pizza yêu thích cho Kyungsoo, và mọi thứ sẽ lại quay về trình tự như ban đầu, và Kyungsoo sẽ ngồi chìm đắm trong suy nghĩ về việc giết Chanyeol bằng cách hôn anh ta cho đến khi anh ta nghẹt thở chết thì thôi.

Cậu có thể tưởng tượng được tiêu đề rồi này, trực tiếp trên bản tin lúc 9 giờ: CON TRAI CỦA CHỦ TỊCH DOANH NGHIỆP HÀNG ĐẦU ĐƯỢC PHÁT HIỆN ĐÃ CHẾT NGAY TẠI PHÒNG LÀM VIỆC, BỊ HÔN ĐẾN CHẾT.

Đó là cả một cuộc đấu tranh đó*.

(*) Ý Kyungsoo ở đây muốn nói là đấu tranh để kìm hãm không lao vào hôn Chanyeol đến nghẹt thở chết ạ =))

Cơ mà không phải là Kyungsoo yêu Chanyeol điên cuồng hay gì đâu. Không hẳn đến mức đó. Hắn chỉ là, VÔ TÌNH, trở thành một người cực kỳ hấp dẫn với tính cách một nửa đàng hoàng thôi.

Cơ mà cũng Kyungsoo không có thích anh ta hay gì đâu nha!

Bên cạnh đó, sau khi cơ bản là phải quản lý toàn bộ cuộc sống của Chanyeol trong suốt hai năm, Kyungsoo có nhận thức sâu sắc về Chanyeol là loại người như thế nào. Hắn giàu có, quyền lực, và thẳng băng luôn, và có hẳn cả một danh sách những lý do tại sao Kyungsoo không thích Chanyeol.

Đặc biệt là khi Chanyeol lựa chọn cư xử như một tên khốn như thế này:

"Kyungsoo, nhanh lên, tôi cần cậu đi mua hoa cho tôi."

Phòng ngủ của Kyungsoo, tối đen hoàn toàn, nheo mắt trước ánh sáng khó chịu phát ra từ điện thoại của mình, thứ mà Kyungsoo hầu như không thể quản lý được, vẫn còn ngái ngủ, cậu bật chế độ loa ngoài.

"Bây giờ là giữa khuya đấy. Anh cần làm cái quái gì với những bông hoa thế?" Kyungsoo lẩm bẩm càu nhàu, hy vọng Chanyeol có thể cảm nhận được sự thù hận mà cậu đang cố gắng lộ ra.

Chanyeol lúng túng hắng giọng. "Cậu có biết cô người mẫu đó không? Jinri ấy?" hắn thì thầm, và Kyungsoo giả vờ như trái tim mình không bị bóp chặt trong lồng ngực. Cậu biết chuyện gì sắp xảy ra rồi.

"Anh có biết cô ta đâu," Kyungsoo gầm gừ vào điện thoại.

"Tôi biết," Chanyeol trả lời. "Còn cậu nhỏ giọng lại chút. Cô ấy vẫn còn ở trên giường của tôi. Tôi cần cậu mua một bó hoa và mang chúng đến căn hộ của tôi trước khi cô ấy thức dậy. Viết một tấm thiệp xin lỗi cho tôi nữa."

Kyungsoo nhắm nghiền mắt và đếm đến mười trong đầu, hy vọng rằng khi cậu mở mắt ra, Chanyeol sẽ không bao giờ tồn tại.

"Kyungsoo? Cậu còn ở đó không?" Chanyeol hỏi.

Mẹ nó.

"Không. Tôi chết rồi. Đừng có nói chuyện với tôi," cậu lầm bầm, tự hỏi sẽ mất bao lâu để có thể tự làm mình ngạt thở với cái gối của mình.

Tiếng bĩu môi Chanyeol có thể nghe thấy qua điện thoại. "Làm ơn đi Kyungsoo. Coi như vì tôi đi? Lần sau tôi không nhờ cậu thế nữa đâu," hắn cầu xin.

"Đấy là những gì anh nói lần trước. Anh sống ở Daechi." Kyungsoo lầm bầm, những giọt nước mắt giận dữ sắp chực ra khi nghĩ đến việc phải đi tàu điện ngầm ba mươi phút suốt quãng đường từ nhà mình đến căn hộ của Chanyeol và sau đó phải đi tàu điện ngầm bốn mươi phút nữa đến tòa nhà công ty ở Yeouido.

"Thế à, nhưng tệ thật, tôi là ông chủ của cậu và tôi yêu cầu cậu phải làm điều này."

Kyungsoo cố gắng để hét lên, "Tôi ghét anh," vào điện thoại, nhưng những từ cậu phát ra lại nghe như, "Nhjjhhjjseahoo*."

(*) Kiểu kính ngữ 'vâng ạ' trong tiếng Hàn ấy =))

"Gặp cậu ở chỗ làm" Chanyeol nói rồi ngay lập tức cúp máy.

**

Jinri thức dậy ngay khi Kyungsoo vừa định rời khỏi căn hộ của Chanyeol.

"Cậu đã làm chuyện thế này bao nhiêu lần rồi?" Cô hỏi, ngồi trên chiếc ghế dài của Chanyeol, tóc rối bù vì mới ngủ dậy. "Tôi biết tại sao cậu lại ở đây."

Kyungsoo ngập ngừng.

"Một vài lần," sau đó, cô gật đầu, nhìn xuyên qua cậu.

"Cậu xứng đáng được đối xử tốt hơn," Jinri nói, phá vỡ sự im lặng căng thẳng.

"Tôi không - ý tôi là tôi không-", cậu nói những lời vô dụng, đóng băng tại chỗ, nhưng cô vẫy tay, cắt ngang.

Jinri mỉm cười, nói, "Cậu không cần phải giải thích cho tôi. Tôi chỉ đơn giản muốn nói là anh ta không nên lợi dụng cậu. Rõ ràng, cậu lại đi suy nghĩ sang chuyện khác."

Kyungsoo cảm thấy mặt mình nóng lên.

Nhún vai, cô đứng dậy. "Nhưng mà dù gì đi nữa, những lời tôi nói là thật lòng đấy."

"Tôi không giữ cậu lại đâu," cuối cùng cô nói, gật đầu trước cửa. "Cảm ơn cậu vì những bông hoa nhé", cô ấy nói cách chân thành. "Hoa tulip trắng là loại yêu thích của tôi."

**

"Tôi nghỉ việc," Kyssoo nói sau khi cậu đến chỗ làm.

Chanyeol gật đầu, mỉm cười với ly cà phê lố bịch mà hắn vừa nhắn tin cho Kyungsoo mua cho mình trước khi cậu đến. Kyungsoo luôn nói 'tôi nghỉ việc' hai tuần một lần. "Được thôi", hắn chiều ý cậu.

Kyungsoo giơ ngón giữa.


.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com