TruyenHHH.com

THE DARKNESS WITHIN (TRANS)

Chương 25: Bản tính cứu người

2308_a


Harry thấy giáo sư McGonagall thì thầm điều bà phát hiện với giáo sư Snape. Vị giáo sư có mái tóc bết cũng liếc nhìn đám đông bằng đôi mắt đen, tìm kiếm học sinh mất tích. Harry biết điều gì đang chạy trong đầu ông. Tất cả Thần sáng, kể cả người của Hội, cũng đang trong một cuộc chiến khốc liệt. Hiện không có ai để đi cứu những học sinh mất tích.

Đám đông học sinh đang khóc lóc và run rẩy được dẫn vào trong Hogwarts. Harry đứng ngay hàng cuối cùng với Draco. Đang có một trận chiến dữ dội khác diễn ra trong đầu Harry. Nó không muốn liên quan với Damien và đám Gryffindor còn lại, tại sao nó lại quan tâm tới những người bị mất tích? Bọn nó đã đủ lớn và cũng đã được huấn luyện về phép thuật. Bọn nó sẽ bảo vệ được bản thân. Nhưng Harry lại nhớ đến lời Draco đã nói, tất cả học sinh không được phép mang theo đũa phép trong người. Harry biết rằng cho dù Damien có mang theo đũa phép, nó cũng không thể bảo vệ mình khỏi Daywalker.

"Chiết tiệt" Harry rủa thầm, nó đã đưa ra quyết định rồi. Nó không thể để Damien bị thương. Vì một vài lý do nào đó, chỉ nghĩ đến việc Damien đối đầu với Daywalker đã làm dạ dày Harry quặn lên vì lo lắng.

Nó quay lại về hướng Hogsmeade thì cảm nhận ai đó nắm vai mình. Nó nhìn thấy khuôn mặt lo lắng và giận dữ của Draco.

"Harry! Mày nghĩ mày định đi đâu hả?" Draco la lên.

Harry bình tĩnh gạt tay Draco, tiếp tục bước ra xa khỏi đám đông. Draco theo sau và nắm chặt tay của đứa bạn thân.

"Harry! Đừng ngu ngốc như vậy! Mày không thể đánh lại chúng, mày biết mà. Để việc giải cứu cho những Thần sáng. Quan tâm đến bản thân mày đi."

Harry mỉm cười, lấy tay nó ra khỏi Draco.

"Tao cũng không biết nữa Draco, nhưng đó là việc mà tao phải làm."

Draco nhìn theo hình dáng Harry khi nó lẻn qua đám đông và biến mất vào Hogsmeade.

'Mình biết là bản tính cứu người của cậu ta sẽ giết cậu ta một ngày nào đó!'đứa trẻ tóc bạch kim nhà Slytherin nghĩ thầm. Draco quay lại và vội vã chạy về phía Snape. Draco biết Snape sẽ giúp Harry, không bằng cách này thì cách khác.

Xxx

Thật dễ dàng để Harry lẻn vào lại Hogsmeade. Cuộc chiến khốc liệt vẫn đang diễn ra và có thể thấy Daywalker đang chiếm thế thượng phong. Có rất nhiều thi thể của Thần sáng nằm rải rác xung quanh. Harry giữ mình trong bóng tối và tiến về quán Ba cây chổi. Nó đứng trước cái quán đã bị phá hủy hoàn toàn. Cửa sổ vỡ toang, khói bốc lên xung quanh tòa nhà. Nhiều tòa nhà vẫn đang cháy, vì đó là ngọn lửa phép thuật, thật là bất khả thi để dập nó trong vài giờ tới.

Harry lấy đũa phép ra, hy vọng thứ đó có thể thực hiện được thần chú mà nó cần lần này. Harry đặt đũa lên tay và lẩm bẩm "Point me" (Chỉ ta) khi hình ảnh của Damien xuất hiện trong đầu. Đũa phép của nó xoay tròn rồi dừng lại chỉ về hướng đông bắc. Harry nhìn về phía đó và nhanh chóng chạy đi, cố giữ nó khỏi cuộc chiến.

Khi nó chạy qua một đám người đang chiến đấu, Harry thấy những khuôn mặt quen thuộc. Moody và Sirius. Bọn họ đang chiến đấu với ba tên Daywalker và vẫn chưa phát hiện ra rằng phép thuật là vô dụng với bọn Daywalker. Harry thở dài. 'Thật là, bọn họ còn không biết cách đối đầu với mấy tên tạp chủng đó mà nghĩ là có cơ hội chiến đấu lại cha sao!'

Harry tiếp tục chạy qua họ, cúi người và né tránh, cứu nó khỏi những phép thuật đang bắn loạn xạ xung quanh. Harry thấy được tòa nhà mà đũa phép đã chỉ.

"Mày đùa tao à!" Harry lẩm bẩm, đứng nhìn tòa nhà đổ nát. Harry đang đứng ngay trước Lều Hét.

Xxx

Hermione biết rằng đi chung với Ron và Damien đến đây là ý tưởng tồi. Cho dù Lều Hét có lời đồn bị ám thì sao chứ? Ai quan tâm? Có đầy ma trong trường Hogwarts nếu bọn con trai muốn thấy. Tại sao bọn nó phải đến đây? Nhưng vì Hermione và Ginny không muốn đi một mình bọn nó đã quyết định đi chung với hai thằng con trai. Với lại, theo bản đồ đạo tặc của Damien, có một lối đi tắt từ Lều Hét về thẳng Hogwarts, vì vậy nếu có chuyện gì đó xảy ra thì bọn nó có thể chạy thẳng về Hogwarts chỉ mất vài phút.

Fred và George đã đi hướng khác khi bọn nó rời quán Ba cây chổi. Không một ai biết bốn bọn nó đang ở đâu, điều này làm Hermione lo lắng không thôi.

"Chúng ta quay lại được chưa?" cô bé than vãn khi bốn đứa đi sâu vào trong Lều.

"Hermione! Nếu bồ còn nói câu đó thêm lần nào nữa thì chính mình sẽ ném bồ ra ngoài đấy." Ron nói với giọng đùa cợt.

Hermione nhăn nhó với thằng nhóc và tiếp tục tiến sâu vào tòa nhà cũ kĩ đổ nát. Có tiếng động đằng sau làm Hermione quay phắt lại.

"Cái gì vậy?" nó thầm thì.

"Gì cơ?" Ginny hỏi lại.

"Mọi người không nghe thấy à?" Hermione hỏi bọn nó. Khi cả ba lắc đầu, nó nghĩ rằng có lẽ nó chỉ tưởng tượng thôi. Nó yên lặng theo sau, nhưng vẫn dỏng tai nghe ngóng xung quanh.

"Nó vẫn còn chảy máu à?" Damien hỏi Ron khi thằng nhóc xem xét bàn tay nó, lần thứ sáu trong ngày.

"Yea, anh không thể tin được cái lọ đó cắn anh!" Ron càu nhàu.

"À anh Ron, khi có một thứ ghi là ĐỪNG CHẠM VÀO thì anh không nên nhúng nguyên bàn tay vào đó." Ginny nhắc nhở thằng nhóc.

"Im đi, nó không đau lắm đâu, chỉ là chảy máu một ít thôi."Ron hét lại, nhưng tai nó đã phiếm hồng.

Đó cũng là một nguyên nhân mà Hermione muốn mọi người quay lại, kể từ lúc tai nạn của Ron ở tiệm giỡn làm tay nó bị chảy máu. Nhưng thằng nhóc nhà Gryffindor muốn chứng minh rằng nó dũng cảm thế nào và nó không cần được chữa trị chỉ vì một vết cắt nhỏ.

Lần này thật sự có tiếng động lớn vang lên làm bốn đứa khựng lại. Nó không giống tiếng của một hồn ma hay của xác sống. Nghe như là tiếng của nhiều bước chân. Bốn đứa ngơ ngác đứng đó giữa hành lang, lắng nghe tiếng chân đang hướng lại gần. Ngay sau đó Damien tỉnh táo lại và lôi ba đứa còn lại vào một cái phòng gần nhất. Bọn nó bu quanh cái cửa để nghe giọng nói đang tiến đến.

"Thằng nhóc vẫn ở đây chứ?" một giọng nói trầm đục vang lên.

"Đúng vậy, tao vẫn ngửi được nó, nó còn trẻ. Tìm nó nhanh lên." Một giọng khác đáp lại và tiếng bước chân ngày càng to hơn.

Damien và hai đứa con gái nhìn về phía Ron. Có thật là những người đó đang nói về Ron không? Bọn họ có thể ngửi thấy cậu ta. Chẳng lẽ là mùi máu? Vậy có nghĩa những người đó là...'Ôi Merlin' Hermione nghĩ. Cô mấp máy từ 'ma cà rồng' cho ba đứa trẻ còn lại. Khuôn mặt của cả đám xuất hiện vẻ hoảng sợ.

Damien chầm chậm rời khỏi cửa và lôi ra tấm bản đồ, bọn nó phải rời khỏi đây, ngay lập tức! Nó mở ra tấm bản đồ và thì thầm mật khẩu,

"Tôi trang trọng thề rằng tôi đang định làm điều xấu."

Ngay lập tức tấm da xuất hiện những đường nét, nhưng trước khi Damien có thể xem thì cánh cửa bật mở, bốn đứa trẻ đối diện với bốn tên mặc đồ đen trông rất đáng sợ và đang cười bệnh hoạn về phía chúng, răng nanh ánh lên đe dọa.

Xxx

Harry rón rén bước vào trong căn nhà cũ. 'Tại sao Damien lại muốn đến chỗ này chứ?' Harry suy nghĩ. Nó tự ghi chú lại trong đầu sẽ giáo huấn Damien thật tốt. Có thể sau đó thằng bé sẽ biết sử dụng não của mình.

Harry vội vã tiến sâu vào trong, vẫn theo dấu đũa phép. Căn lều này rất cũ kĩ và còn rộng lớn nữa. Harry đã nghe rất nhiều lời đồn về nơi này nhưng Harry chẳng quan tâm về việc nó bị ám. Khi Harry giận dữ, nó trông còn đáng sợ hơn tất cả mọi thứ. Harry hướng lên cầu thang, lần mò qua hành lang tối đen. Nó hy vọng mình không quá muộn. Nếu Damien bị giết, Harry không biết mình sẽ làm những gì đâu.

Xxx

"Mấy người là ai?" Ron hỏi một cách ngu ngốc. Nó hiển nhiên nghĩ rằng không thể nào bọn họ là ma cà rồng vì đây đang là giữa trưa.

Thằng nhóc tóc đỏ đang trong một tình huống mà nó cảm thấy mình là đứa duy nhất chịu trách nhiệm cho những người xung quanh. Nó là đứa lớn tuổi nhất và Hermione là con gái, người rất giỏi để tự bảo vệ mình, tuy nhiên chỉ khi cô bé có đũa phép thôi. Ron biết mình chính là người đã bảo ba đứa khác tới đây. Nó muốn đến cái Lều này vì những người anh của nó đã khoe mẽ rằng bọn họ đều đã đến Lều Hét, trong thời gian họ ở Hogwarts. Ron đã thuyết phục ba đứa còn lại tham gia cùng với nó và giờ họ đang ở giữa một căn nhà bỏ hoang, bao vây bởi những tên quái vật và không có một ai nghe được tiếng gào thét của bọn nó.

Tên đứng giữa nhìn về phía Ron. Đôi mắt xanh sắc lạnh di chuyển đến bàn tay đang chảy máu của Ron khi cái lưỡi kinh khủng của hắn di chuyển giữa hai môi. Hình ảnh đó làm Ron lạnh sống lưng.

"Chính là thằng đó." Hắn nói, hoàn toàn làm lơ câu hỏi của Ron.

"Nó là đứa chúng ta đang theo dấu, và nhìn này, nó còn có nhiều người bạn đi chung nữa. Thật...chu đáo."

Với câu đó bốn tên đàn ông cười phá lên làm hoảng sợ bốn đứa trẻ. Damien như mọc rễ dưới chân vì sợ hãi. Nó không thể rời mắt khỏi mấy tên ma cà rồng. Tấm bản đồ trong tay đã bị quên lãng.

"Ý mấy người là sao?" Ron hỏi.

"Ý tao là chính mùi máu của mày đã dẫn bọn tao đến đây, và mày còn chu đáo đến nỗi mang thêm nhiều dòng máu trẻ và tươi mới đến cho bọn ta."

Trước cái nhìn hoảng hốt của Ron tên ma cà rồng tiếp tục nói và bình thản bước vào trong phòng.

"Đúng vậy. Tao là một ma cà rồng. Chúng tao đã đến Hogsmeade hôm nay để tìm kiếm những dòng máu trẻ vì nó ngon hơn rất nhiều máu từ người trưởng thành mà chúng tao đã uống. Nhất là máu của những phù thủy trẻ. Nhưng chúng tao đã không lấy được một chút nào, những tên nhát gan đã dẫn tất cả đồ ăn ngon của chúng tao quay lại cái ngôi trường khôi hài của chúng mày. Nhưng tao đã phát hiện ra máu mày khi tiến gần ngôi lều, tao biết rằng tao phải tiến vào. Giờ đây, sau một thời gian rất dài, chúng tao sẽ lấy được thứ đãng lẽ thuộc về chúng tao. Những con người vô dụng như chúng mày chỉ có công dụng duy nhất là thành bữa ăn cho chúng tao." Tên ma cà rồng đã tiến vào cùng với ba tên khác theo phía sau, chắn hoàn toàn cánh cửa.

Damien chia sẻ ánh mắt với Ginny, người con gái với khuôn mặt trắng bệch nhìn chằm chằm nó bằng đôi mắt nâu. Ginny chỉ một cách kín đáo về phía bức tường cũ kĩ gần như sắp đổ đằng sau cô bé và ngay lập tức Damien hiểu ra.

Thật đúng lúc, ngay tại thời điểm đó tên ma cà rồng nhảy bổ về phía Ron. Ron, một cách thần kì, tránh thoát và cùng lúc Damien nắm lấy nó khi Ginny bắt lấy Hermione và cả bốn đứa ném mình lên bức tường cũ kĩ. Cú va cham của bốn cơ thể đã làm bức tường đổ sụp, cả bốn đứa nhà Gryffindor nhận ra mình đang nằm trong đống đổ nát. Không có thời gian để kiểm tra vết thương trên người, bọn nó đứng dậy và chạy ra khỏi phòng. Bốn tên Daywalker, quá kinh ngạc trước việc vừa xảy ra, đuổi theo sau, biết rằng không có nơi nào để bọn nó có thể chạy trốn.

Damien, Ginny, Ron và Hermione hốt hoảng chạy ra khỏi phòng và tiến về phía cầu thang hướng ra ngoài. Nhưng cả đám đều thấy rằng phía tòa nhà bọn chúng chạy ra là một bức tường đổ nát. Nó chắn hoàn toàn lối đi. Bọn nó phải quay lại hướng ban đầu nếu muốn trốn thoát. Damien nhanh chóng liếc về tấm bản đồ vẫn nằm trong tay. Nó nhìn thấy một lối đi dẫn về Hogwarts nằm ngay đỉnh của tòa nhà.

Damien vội vàng chỉ ra cho Hermione và Ron tấm bản đồ khi bọn chúng chạy về phía trước bằng hết tốc lực. Nếu Damien nhìn kĩ hơn nó có thể thấy được một cái chấm đen với tên Harry Potter đang di chuyển về phía bọn nó.

xxx

Bốn đứa kịp chạy lên lầu ba nơi mà bức tranh một cái cây lớn với các cành xòe ra xung quanh, lá xanh bay khắp nơi. Đó chính là bức tranh mà bọn nó phải mở ra để có thể thấy được đường về Hogwarts.

Vấn đề ở đây là Damien không biết mật khẩu để mở đó. Nó chưa nghĩ về điều đó. Khi bốn đứa trẻ đang thở dốc đứng trước bức tranh, bọn nó hoảng sợ nhìn nhau. Bọn nó phải làm cái gì bây giờ? Bọn nó có thể nghe thấy tiếng bước chân đang hướng lại gần.

"Ưm! Mở ra!...Ưm, Mở đi! Mở ngay lập tức!"

"Ron im nào! Anh có thấy ai đặt mật khẩu là 'mở ra' bao giờ không?" Ginny la lên.

"À đó là vấn đề đúng chứ? Có thể không ai nghĩ đến việc đặt mật khẩu là 'mở ra', nó rất đáng để thử!"

Damien không còn năng lượng và sự kiên nhẫn để gào lên với Ron lúc này. Ngay sau đó bốn tên Daywalker xuất hiện ngay góc quẹo và bước về phía bốn đứa nhà Gryffindor một cách gần như lười biếng.

Những đứa trẻ không còn lựa chọn nào khác, bọn nó không thể chạy xuống lầu khi đường đã bị chặn bởi những tên ma cà rồng đang tiến tới và cũng không thể mở ra bức tranh, vì vậy chỉ còn một cách duy nhất, chạy lên tầng thượng. Cho dù bọn nó đã chạy với một tốc độ đáng kinh ngạc, bốn đứa trẻ biết tụi nó thật ngốc nghếch. Khi đã lên tầng thượng, không còn nơi nào để trốn nữa. Nhưng khi não của những đứa trẻ chưa bao giờ phải giải quyết những tình huống như vậy, nó không biết phải xử lý như thế nào. Dù Hermione và Ginny đã làm cái sai lầm này trước đây, bọn nó cũng không suy nghĩ rõ ràng hơn để tránh lập lại.

Cửa bật mở về hướng tầng thượng, bốn đứa chật vật vượt qua và chạy về phía mép. Bọn nó nhìn xuống dưới, nhận ra rằng từ đây cách ít nhất bốn tầng lầu.

"Có thể chúng ta cứ nhảy đi. Ý anh là nó cũng không cao lắm!" Ron nói khi nhìn xuống dưới.

"Ô! Dĩ nhiên rồi, đó là việc chúng ta nên làm! Chúng ta không tự giết chính mình, chỉ gãy cổ thôi! Hoặc tốt hơn, chúng ta sẽ gãy chân và đợi những tên ma cà rồng đến rút sạch máu bốn đứa!" Hermione gắt lại.

Nhìn Ron như thể sẽ độp lại với cô bé thì Damien chen vào.

"Mọi người, thật là! Trong thời điểm như thế này mà tất cả anh chị nghĩ là nên cãi nhau sao!"

Hai đứa nhóc mười sáu tuổi nhìn nhau với khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

"Giờ thì sao?" Ron hỏi.

"Giờ mày sẽ chết." có tiếng nói vang lên sau lưng.

Bốn thiếu niên không tình nguyện quay lại nhìn bốn tên Daywalker đằng sau. Bốn đứa biết rằng đây là chấm dứt rồi. Bọn nó không có đũa phép và không còn nơi nào để chạy trốn. Bọn nó di chuyển về phía khác của sân thượng, tránh càng xa càng tốt những tên Daywalker.

"Mang đứa nhỏ nhất lại đây, nó sẽ là đứa ngon nhất." Tên thủ lĩnh nói.

Damien tái mặt, cố không nôn hết ra những thứ đã ăn sáng nay. Ron, Hermione và cả Ginny đều đứng trước Damien, che chắn đứa nhóc khỏi tay của những tên ma cà rồng. Những tên Daywalker cười cợt trước hành động bảo vệ Damien.

Đột ngột ba tên Daywalker chạy đến chỗ chúng. Một tên nắm lấy Ron và lôi nó ra khỏi Damien. Tên khác thì kéo Hermione và Ginny. Bọn nó đều la lên hoảng sợ, cố gắng trong vô vọng để chiến đấu cho mạng sống của chính tụi nó và Damien.

Damien đá ra bằng hết sức mình về phía tên Daywalker thứ ba đang lôi nó về hướng tên thủ lĩnh. Damien dùng hết sức quơ quào và đấm đá loạn xạ tên Daywalker nhưng điều đó chẳng có tác dụng gì với một phù thủy bình thường, đừng nói đến một Daywalker.

Tên Daywalker thứ ba ném Damien xuống ngay dưới chân tên thủ lĩnh. Damien nhanh chóng đứng dậy và lùi lại mấy bước ra xa. Chân nó run rẩy, cả cơ thể đang đổ mồ hôi đầm đìa vì sợ hãi và mỏi mệt.

Tên thủ lĩnh của bọn Daywalker nhếch mép cười khi thấy tình trạng đầy hoảng sợ của đứa trẻ trước mặt.

"Tao sẽ rất thưởng thức nó, chắc chắn." hắn thầm thì, cho chính hắn hơn là những người khác. Ron, Hermione và Ginny đều cố giãy thoát khỏi bàn tay đang giữ chúng, nhưng cũng không thể làm gì ngoài trơ mắt nhìn tên ma cà rồng nhảy bổ về phía Damien.

Damien hét lên che lấy mặt bằng cả hai tay khi tên ma cà rồng nhảy về phía nó, nhưng trước khi Damien che lại mặt nó thấy một cái bóng mờ đập mạnh vào bên hông tên ma cà rồng làm hắn bị hất ra khỏi Damien.

Damien và ba đứa khác, kể cả những tên Daywalker cũng đều nhìn về tên thủ lĩnh. Cả bọn thấy tên Daywalker đầy giận dữ đang ngồi bằng bốn chi như một con thú bị thương, chuẩn bị tấn công. Đó là lúc bọn nó mới nhìn về thứ đã ngăn tên ma cà rồng tấn công Damien.

Harry cũng đang ngồi trên bốn chi, như tên ma cà rồng và gầm gừ đe dọa đến tên Daywalker trước mặt. Damien không thể tin vào mắt mình. Hơi thở tắc nghẽn trong cổ họng khi thấy người anh trai từ từ đứng dậy và rơi vào tư thế chiến đấu. Harry đã cứu mạng Damien khỏi ma cà rồng, Harry đã bảo vệ Damien. Đứa trẻ mười ba tuổi đứng đó, đông cứng bởi kinh ngạc và nhẹ nhõm.

Phẫn nộ viết đầy trên mặt Harry, ánh mắt xanh lá sáng lên giận dữ. Nó đứng đó, chuẩn bị tấn công nếu tên Daywalker làm bất cứ hành động nào. Nó đã thấy ba đứa Gryffindor còn lại bị giữ bởi những tên Daywalker nhưng nó không quan tâm đến chúng. Tất cả những suy nghĩ trong đầu nó chỉ là việc phải cứu Damien, tại sao nó lại cảm thấy như vậy? Đến cả Harry cũng không biết.

"Ồ nhìn xem chúng ta có gì này? Mọi việc càng lúc càng thú vị." tên thủ lĩnh Daywalker nói khi quan sát Harry. Với tên Daywalker, Harry không khác gì một món ăn thêm.

Harry giữ ánh mắt xanh lá tập trung vào tên Daywalker. Nó biết những tên này nhanh đến thế nào. Nó sẽ không rời mắt khỏi hắn. Harry còn biết những tên Daywalker xung quanh nó sẽ không hành động nếu thủ lĩnh không ra lệnh. Đó cũng là một trong những điểm khác biệt giữa Daywalker và ma cà rồng bình thường.

Tên thủ lĩnh Daywalker chậm rãi tiến về phía Harry và hỏi bằng một giọng đe dọa.

"Tao đoán là mày muốn chết. Vì thế mày muốn tao giết mày đầu tiên, trước thằng nhóc này, đúng chứ?"

Harry cười lớn, làm cho Damien và những đứa Gryffindor khác nhìn nó như thể nó bị điên rồi. 'Có điều gì hài hước chứ?' Damien nghĩ thầm.

"Người duy nhất muốn chết là bốn chúng bay đấy!" Harry đáp lại, Damien rùng mình trước giọng nói của Harry. Damien chưa bao giờ nghe Harry nói với giọng như vậy. 'Đây chắc là giọng nói của một chiến binh' Damien nghĩ. Cha nó, James, đã từng nói với nó rằng một vài người có một nhân cách khác khi chiến đấu. Đó là cách duy nhất để họ phân định giữa những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Có thể gọi đó là 'nhân cách chiến binh'.

Harry quan sát khi lời nói nó tạo hiệu ứng, tên thủ lĩnh ném cho Harry ánh mắt đầy sát khí.

"Vậy sao? Chúng ta thử xem."

Với lời nói đó tên thủ lĩnh đột ngột nhảy về phía Harry, bàn tay trắng bệch giơ về hướng cái cổ Harry. Harry đã sẵn sàng, tức khắc Harry né sang một bên và đấm mạnh vào bụng tên Daywalker, làm hắn phải cúi gập người thống khổ. Mặc dù ma cà rồng cũng được gọi là xác sống, bọn chúng vẫn có thể cảm nhận cơn đau. Một đòn tấn công vật lý không gây quá nhiều thương tổn nhưng cũng làm chúng đau đớn, làm chúng chậm lại trong chiến đấu. Nhìn thấy cảnh tên thủ lĩnh bị tấn công, ba tên Daywalker còn lại buông những đứa trẻ ra và tiến về phía Harry. Ron, Hermione và Ginny vội vã chạy về phía Damien và lôi nó ra khỏi giữa tầng thượng. Bốn đứa co cụm lại ở một góc.

Tên thủ lĩnh hét lên với thuộc hạ của hắn.

"Không! Tránh ra. Thằng nhóc là của tao!" hắn đứng thẳng dậy, ra dấu Harry hãy tấn công. Ba tên Daywalker dừng lại nhưng vẫn quan sát gắt gao Harry.

Harry chỉ nhếch miệng cười và vẫy tay về phía tên thủ lĩnh Daywalker.

"Mày muốn tao, tự đến mà lấy đi!" Harry nói với tên Daywalker đang cực kì giận dữ.

Tên thủ lĩnh ngay lập tức nhào đến và cố đấm Harry vào bụng. Harry bắt được tay tên Daywalker và kéo ra khỏi người nó trước khi đáp trả bằng một cú đấm vào mặt. Harry đẩy tay Daywalker ra, đập đầu mình vào mặt hắn trước khi đá thẳng vào bụng.

Damien và Ron dõi theo với ánh mắt ngưỡng mộ trong khi hai đứa con gái đang cực kì hoảng sợ.

Đột nhiên tên thủ lĩnh ra dấu và cả bốn tên Daywalker cùng lúc tấn công Harry. Harry đã sẵn sàng. Với một tốc độ và sự chính xác đáng kinh ngạc Harry tấn công lại. Nó chặn lại nắm đấm đang hướng tới mặt với một tay và dồn lực về đó khi đá một cước về tên Daywalker khác đang lại gần, sau đó nó kéo tay lại để nắm đấm tên Daywalker bị kéo trước mặt Harry ngay lúc tên Daywalker thứ ba ném một cú đấm tới nó. Tên Daywalker ngay lập tức bị dính cú đấm vào mặt và ngã lăn ra đất. Harry né tránh khi tên Daywalker thứ ba cố gắng đánh trúng nó thay vì một trong những đồng đội của mình. Harry ngáng chân hắn trước khi đá thẳng vào bụng tên Daywalker vừa té ngã. Harry đứng dậy, tránh một cú đấm nữa trước khi đấm vào mũi tên thứ tư.

Ron và Damien gần như muốn gào lên cổ vũ khi quan sát Harry hạ gục tên Daywalker thứ tư.

"Chúng ta không ra giúp anh ấy à?" Ginny hỏi nhỏ.

"Anh không nghĩ là cậu ta cần sự giúp đỡ đâu." Ron đáp lại, nhìn cảnh Harry thực hiện một cú đá hoàn hảo.

Nhưng dù cho những điều vừa rồi, bọn nó cũng có thể thấy những tên ma cà rồng lại đứng dậy và tiếp tục tấn công Harry. Cho dù Harry giỏi đánh nhau đến mức nào, nó cũng không thể kéo dài thêm nữa. Damien lôi ra tấm bản đồ và cố gắng nghĩ ra mình phải làm gì. Bọn nó có thể chạy qua Hogsmeade nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian khi đến được Hogwarts, và rất có khả năng bọn chúng sẽ còn chạm mặt những tên ma cà rồng khác. Damien biết rằng cách tốt nhất là tìm cách mở ra bức tranh ở lầu ba.

Nhưng ngay lúc Damien cất tấm bản đồ vào túi quần của nó, nó bắt gặp ánh mắt của Harry.

"Mày đang làm cái quái gì vậy hả? Chạy ra khỏi đây ngay!" Harry hét lên về phía bốn đứa.

Tuy nhiên Damien và những đứa khác không thể rời đi trước cuộc chiến đang diễn ra trước mắt.

Harry chịu đủ rồi. Nó đã chờ đợi được có một cuộc đánh nhau cân sức và chiến đấu những tên Daywalker này đã làm nó rất thỏa mãn. Nó quyết định đã đến lúc kết thúc cuộc chiến này và quay lại Hogwarts. Harry lăn qua một bên khi tên Daywalker cố gắng tấn công một lần nữa. Harry đứng thẳng dậy, lôi ra đũa phép. Bốn tên Daywalker nhìn đũa phép của nó và cười lớn.

"Thằng ngốc, phép thuật của mày không thể đả thương chúng tao, chúng tao mạnh hơn nó rất nhiều!" một trong những tên Daywalker nói với sự kiêu ngạo.

Damien nhìn với trái tim nặng trĩu. Nó biết, cũng như những đứa khác nhà Gryffindor rằng đũa phép của Harry không thể làm được gì nhiều. Harry đang nghĩ gì vậy?

Harry chỉ mỉm cười với những tên Daywalker và đáp lại.

"Chúng mày nói chúng mày rất mạnh sao? Chúng mày chẳng là cái thá gì ngoài một giống loài tạp chủng đã được thí nghiệm. Chúng mày sẽ không bao giờ đọ được với sức mạnh của một phù thủy, cho dù chúng mày có tiến hóa bao nhiêu lần đi chăng nữa."

Trước khi những tên Daywalker có thể tấn công, Harry đặt bàn tay lên chiếc đũa phép bằng gỗ đen của nó, chiếc đũa phép vô dụng lập tức biến thành một thanh gươm dài màu bạc lấp lánh.

Damien có thể nghe thấy những tiếng thở dốc vang lên xung quanh. Hermione đang nhìn với cái miệng há hốc rất không nữ tính một chút nào. Ron và Ginny thì mở rồi đóng cái miệng của bọn nó, không thể thốt lên lời để khen ngợi cái phép thuật tuyệt vời mà bọn nó vừa chứng kiến. Nhưng phản ứng tuyệt nhất là từ bốn tên Daywalker. Damien nhìn bọn chúng lùi lại một bước trong sợ hãi, nhìn chằm chằm Harry, hoàn toàn nhận ra rằng nó không phải là một đứa trẻ phù thủy bình thường.

Harry nhếch miệng cười trước hành động sợ hãi đó và giơ lên thanh kiếm, để ánh mặt trời chiếu sáng lưỡi kiếm sắc bén. Trong sự chứng kiến của bốn đứa trẻ, Harry vung thanh kiếm nhắm tới tên Daywalker gần nhất. Harry chỉ kịp sượt qua cái cổ của tên Daywalker nhưng cũng đủ làm những tên đó phản ứng. Những tên Daywalker chạy về phía Harry và lôi ra vũ khí của bọn chúng. Một tên lôi ra một dây roi trong khi những tên khác lôi ra nhiều loại vũ khí khác nhau như dao găm hoặc nhiều dao nhỏ. Tên thủ lĩnh bước ra đứng đối diện Harry và cũng lôi ra một thanh kiếm. Hắn nhìn Harry với cái ánh mắt đầy căm thù, đôi mắt xanh dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh lá.

"Nhóc, mày sẽ phải trả giá cho sự sỉ nhục này!" Hắn hét lên.

Harry chỉ nhún vai và đáp lại bằng giọng bình thản.

"Tao không hề sỉ nhục ai. Nhưng sự thật mất lòng. Đừng lo, hành động của tao cũng gây đau đớn như lời nói đấy." ngay sau đó Harry và tên Daywalker nhảy bổ vào nhau.

Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, Damien đã nhắm chặt mắt khi thanh kiếm của tên Daywalker chém vào người Harry. Harry né qua một bên và thấy một vết cắt nhỏ lên cái áo. Harry mỉm cười với tên Daywalker. Hắn chỉ mới chém được áo của nó. Lưỡi kiếm vẫn chưa chạm vào da thịt của Harry.

"Cảm ơn, tao cũng rất ghét chiếc áo này." Harry đùa cợt, vung kiếm chém một vết dài lên cánh tay tên Daywalker. Hắn rú lên đau đớn và buông thanh kiếm.

Ngay lập tức ba tên Daywalker tiếp cận Harry và bắt đầu tấn công. Tên Daywalker với vũ khí roi da tấn công đầu tiên, đánh mạnh vào cổ tay Harry. Damien nhìn trong hoảng hốt khi Harry gập người thống khổ, thanh kiếm vẫn nắm trong tay, Harry đang nắm chặt ngực nó.

"Merlin! Chuyện gì xảy ra với cậu ta vậy?" Ron hỏi với giọng sợ hãi.

"Em không biết!" Damien đáp lại, cũng hoảng sợ không kém.

Họ thấy Harry giơ kiếm lên chặn lại dưỡi dao từ một tên Daywalker. Harry đứng dậy, lôi dây roi ra khỏi cổ tay nó. Mặc dù ở khoảng cách xa, Damien cũng có thể thấy Harry đang thở một cách khó nhọc, như thể cậu ta đang phải chịu rất nhiều đau đớn.

Harry thầm nguyền rủa Moody. Dây roi đã chạm vào vòng Bartra làm Harry suýt nữa hét lên gì đau đớn. Nó đứng thẳng dậy sau khi giải thoát khỏi dây roi, cố gắng điều chỉnh hơi thở.

Harry nhìn về tên Daywalker đang cầm dao. Harry nhắm lấy mục tiêu và ngay khi tên Daywalker tiến tới, Harry chém ngang thanh kiếm, tránh thoát lưỡi dao một cách dễ dàng trước khi lấy đi đầu tên Daywalker. Ginny và Hermione đều phát ra tiếng hét khi nhìn thấy cảnh đầu tên ma cà rồng lìa khỏi người. Cơ thể không đầu khựng lại và lập tức tan biến thành cát bụi. Cái đầu rơi xuống đất cũng rơi vào tình trạng tương tự.

Harry không có thời gian để nhìn xem tại sao hai đứa con gái lại hét lên. Nó đang quá bận để chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Tên Daywalker với dây roi quay lại và lần này thắt chặt cổ Harry. Harry giãy dụa, cố gắng giải thoát bằng một tay khi tên Daywalker tàn nhẫn giật mạnh cái dây, làm Harry bị lôi về phía hắn. Harry té ngã xuống gối, cảm nhận dây roi rời khỏi cổ mình. Đột ngột một cơn đau rát xuất hiện sau lưng Harry. Harry rít lên vì cơn đau và giơ tay lên bảo vệ nó. Nó đã đánh rớt kiếm khi bị té ngã. Harry nhận thấy dây roi đánh lên vai nó và cố ngăn lại tiếng hét. Harry nắm chặt lấy dây roi khi đòn tấn công thứ ba đánh tới và giật mạnh. Tên Daywalker ngã nhào về phía trước và Harry lập tức đập đầu nó vào mặt hắn, làm dây roi rớt khỏi tay tên Daywalker. Harry gắng gượng đứng dậy. Mệt mỏi bắt đầu xâm lấn nó.

Harry vung dây roi vòng quanh cổ tên Daywalker và lôi theo hướng khác làm sợi dây thắt chặt cổ hắn. Sau một động tác dứt khoát, Harry lôi sợi dây về hướng nó, dây roi cắt ngang cổ tên Daywalker. Đầu hắn đứt lìa khỏi cổ và cũng biến thành cát bụi trước khi kịp chạm đất. Harry ném sợi dây xuống sàn, tiến đến nhặt thanh kiếm của nó lên.

Trước khi nó có thể chạm tới, nó cảm nhận một thứ đập mạnh sau đầu. Harry ngã xuống ôm lấy đầu. Một tên Daywalker dùng tay cầm của dao găm để đập mạnh vào sau đầu nó. Tầm nhìn Harry mờ nhòe khi nó gắng gượng đứng dậy. Nhưng một thứ gì đó đã nắm chặt lấy tay của Harry và ném mạnh nó xuống sàn làm Harry chạm đất bằng lưng. Harry chớp mắt, cố xua đi những chấm đen đang làm mù mắt nó. Nó thấy hai tên Daywalker đang đứng ngay cạnh.

Trước khi Harry có thể ngồi dậy, một tên Daywalker ghì chặt chân nó. Harry giãy dụa trong tuyệt vọng để giải thoát chính mình, nhưng dưới sực nặng của bàn chân trên ngực nó làm Harry bất lực. Harry giơ tay lên, cố gắng ném bay hai tên Daywalker nhưng phép thuật không có tác dụng với chúng. Harry nhận ra rằng chúng đã phát triển khả năng miễn nhiễm với những phép thuật cơ bản. Tên thủ lĩnh cúi xuống và nắm tóc nó. Harry co người lại, không phát ra tiếng rên nào.

"Cuộc chơi kết thúc rồi thằng nhãi!" Tên Daywalker rít vào tai và cắn phập răng nanh vào vai Harry.

Harry phát ra tiếng hét đau đớn, cảm nhận răng tên Daywalker đâm vào vai mình. Harry cố giải thoát bản thân nhưng không thể di chuyển, một tên Daywalker đang gì chặt chân nó trong khi cười lớn.

Harry không thể nghe được một tiếng hét hòa cùng với tiếng hét của nó, đứa em trai nó đã chạy đến giúp. Damien đã không nhận ra chuyện gì đã xảy ra cho đến khi quá muộn. Nó thấy tên ma cà rồng bao vây Harry và cố thoát khỏi bàn tay của Ron và Hermione, hét lên với họ rằng Harry cần sự giúp đỡ. Bàn tay đang nắm chặt Damien buông lỏng khi nghe tiếng hét từ Harry. Ginny và Damien đều phát ra tiếng kêu và chạy đến cứu Harry vùng với hai đứa Gryffindor khác. Không một ai biết phải giúp như thế nào nhưng nhận ra họ không thể đứng đó mà nhìn Harry bị giết.

Ron và Hermione nắm lấy tên Daywalker đang ghì chân Harry. Damien ném mình tới tên Daywalker đang cắn Harry. Ron và Hermione đã lôi được tên Daywalker ra, giải thoát cho Harry. Damien và Ginny đồng thời đấm liên tục lên lưng và đầu tên Daywalker, cố làm cho hắn thả Harry ra. Ginny nhặt lên một hòn đá đang nằm ngay cạnh và đập mạnh vào đầu tên Daywalker. Hắn buông Harry và hét lên thảm thiết. Hắn nắm lấy Ginny, ném cô bé văng ra xa. Ginny đập mạnh xuống sàn rồi nằm bất động.

Harry nhận thấy răng nanh đã rời khỏi người, nó lập tức lấy tay che lại vết thương. Nó nhìn xuống và thấy máu đang nhuộm đỏ sàn và quần áo. Harry lại đứng dậy, bắt bản thân dừng lại khi cơn chóng mặt ập đến. 'Chắc là do mất máu' nó nghĩ.

Khi Harry có thể quan sát xung quanh nó thấy Ginny đã bị ném ra một góc xa. Harry thấy tên Daywalker nắm lấy Damien bằng cổ và nhấc bổng nó lên. Damien cố gắng giãy thoát nhưng không thể làm được gì ngoài vùng vẫy trong khi ô xi đang cạn dần.

Harry lập tức đứng thẳng. Nó lờ đi cơn đau đang phát ra từ đầu và vai khi nhặt lên thanh kiếm. Tên Daywalker nói với Damien bằng một giọng trầm thấp. Harry tiếp cận từ sau lưng, nhưng không tấn công hắn. Đó là một trong những luật lệ trong chiến đấu của Harry. Không bao giờ tấn công đối thủ từ phía sau, cho dù tên đó có đáng khinh đến mức nào.

"Thả nó ra!" Harry la lớn. Tên Daywalker thả Damien ra và nhếch miệng về phía Harry. Đứa nhóc mười ba tuổi rơi xuống sàn, vội vã hít lấy không khí.

Tên Daywalker nhìn về phía Harry, tiếp tục mỉm cười.

"Mày là một kẻ rất đặc biệt. Bất cứ ai cũng không thể đứng dậy sau tấn công đó. Tao nghĩ là tao sẽ suy nghĩ lại quyết định giết mày. Mày sẽ trở thành một phần của...gia đình tao" hắn cười đểu về phía Harry khi đứa nhóc giơ lên thanh kiếm.

"Xin lỗi nhưng tao đã có hai gia đình tranh đấu vì tao rồi. Tao không cần thứ ba nữa."

Harry vung thanh kiếm và đâm thẳng tên Daywalker qua trái tim. Tên Daywalker giật lùi nhưng vẫn đứng vững. Hắn nhìn về phía lưỡi kiếm đang cắm trên người. Tên Daywalker không làm bất cứ hành động nào muốn rút thanh kiếm ra. Ánh mắt đầy vẻ nhàm chán hướng về phía Harry.

"Thôi nào, tao nghĩ mày tốt hơn thế chứ! Đâm kiếm qua tim tao không thể giết chết tao đâu." Tên Daywalker nói.

Harry mỉm cười lại.

"Tao biết, nhưng điều này sẽ có ích."

Harry búng ngón tay và thanh kiếm biến lại thành đũa phép. Đôi mắt xanh dương của tên Daywalker mở lớn, hắn biết chuyện gì đang xảy ra. Thanh kiếm đã đâm qua tim hắn giờ biến thành một miếng gỗ đâm vào tim. Với cái nhìn cuối cùng, tên thủ lĩnh Daywalker phát nổ thành một đám bụi.

Harry nhìn về phía tên Daywalker còn lại. Hắn đang đứng gần mép của tầng thượng với tay đang nắm chặt cổ Ron. Nhưng hắn đã chứng kiến Harry và tên thủ lĩnh đánh nhau. Hắn nhận ra rằng giờ hắn chỉ còn một mình. Harry nhướn mày về phía tên Daywalker đơn độc. Tên Daywalker lập tức buông Ron ra và chuyển ánh mắt sợ hãi về phía Harry.

Harry đã bước một bước về phía tên Daywalker còn lại khi tên ma cà rồng quay lại và nhảy xuống dưới. Ron và Damien nhìn với xuống, thấy tên Daywalker chật vật chạm đất bằng hai chân. Tên Daywalker đã chạy mất cùng lúc Harry tiến đến và nhìn về phía hắn. Harry nhún vai, quay lại nhìn bốn đứa trẻ. Ginny đã được đánh thức bởi Hermione và đang đứng cạnh Ron cùng Damien.

Harry nhìn họ với ánh mắt không thoải mái.

"Chúng ta nên đi thôi." Nó nói, không đợi một lời đáp lại, Harry bắt đầu tiến về phía cửa.

Nhưng trước khi Harry có thể chạm đến cửa, Damien đã lao người đến Harry. Đứa trẻ mắt xanh lá kinh ngạc trước hành động của Damien và cố lôi nó ra nhưng đứa trẻ mười ba tuổi không chịu buông.

"Ôi Merlin, anh Harry! Em xin lỗi vì đã lớn tiếng với anh. Em đã không nên nói những điều kinh khủng đó và em đã nên làm lành với anh khi chị Ginny bảo em, nhưng em chỉ đang quá giận anh. Harry, em rất, rất xin lỗi! Làm ơn Harry đừng giận em mà! Xin anh đó!" Damien nhìn giống sắp khóc đến nơi và nó nói tất cả khi vùi đầu vào ngực Harry.

Harry đã có thể lôi Damien ra, nhìn thấy nước mắt đọng trên đôi mắt nâu của thằng nhóc.

"Tao không giận mày." Harry nói với giọng nhỏ xíu.

Damien quan sát Harry, nó thấy rằng anh ấy đã nói thật. Harry không biết vì sao lại nói như vậy với Damien. Sẽ vui hơn nếu nói là nó giận thằng bé và sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng vì lý do nào đó Harry chỉ muốn nói thật với Damien, dù sao thằng bé đã cứu Harry khỏi mấy tên quái vật đã cắn nó.

Harry gửi Damien một nụ cười yếu ớt và quay nhìn về phía cửa.

"Anh Harry, đợi đã, đũa phép của anh." Damien nói, nhặt lên cái đũa đầy bụi và đưa về phía Harry. Harry cầm lấy, ném cho thứ đó ánh mắt quái dị.

"Không bao giờ nghĩ nó sẽ có tác dụng." nó lầm bầm làm Damien phải mỉm cười.

Nhưng ngay lập tức nụ cười Damien tắt ngúm khi nhìn thấy máu trên đồ của Harry. Đôi mắt nâu di chuyển lên vết thương trên vai của Harry.

"Harry! Anh đang bị thương rất nặng. Chúng ta nên nhanh chóng quay lại lâu đài thôi." Damien nói khi kiểm tra vết thương.

"Thật à? Mày nghĩ thế à!" Harry nói nhưng chỉ là một nửa thật. Nó đã muốn quay lại lâu đài năm phút trước và chính Damien giữ chân nó lại. Damien ném cho Harry ánh mắt xin lỗi và bắt đầu dẫn nó về phía cửa.

Damien bị máu Harry dính đầy người. 'Sao chuyện này có thể xảy ra?' Damien nghĩ. Sau nó nhớ ra, khi tên Daywalker buông Damien, hắn đã thả nó lên vũng máu từ vết cắn trên vai Harry. Ba đứa còn lại vẫn đứng ngay tại rìa, muốn cho hai anh em chút không gian riêng để nói chuyện.

Đột ngột cửa mở ra, Moody chạy xộc vào cùng với bốn Thần sáng. Moody nhìn về đũa phép trên tay Harry, máu trên quần áo Damien và những vết thương trên người ba đứa đằng sau, co cụm lại một góc. Những điều đó đã làm Moody đưa ra một kết luận sai lầm.

Moody tấn công không suy nghĩ, ông bắn lời chú 'expelleramus' về phía Harry làm đũa phép bắn khỏi tay Harry và cùng lúc, đánh bay Harry về phía sau. Harry rít lên vì cơn đau từ vết roi đằng sau lưng, phát ra cùng với việc bị đập mạnh xuống sàn.

Trước khi Damien có thể làm gì nó đã bị một Thần sáng nắm lấy và lôi ra một góc. Ba Thần sáng còn lại tiến về ba đứa trẻ đang đứng ngơ ngác tại rìa. Những Thần sáng nắm lấy chúng và lôi về phía Damien, người đang bị giữ bởi một Thần sáng. Bốn đứa trẻ cực kì bối rối trước hành động của những Thần sáng. Họ không thể thấy là Harry mới là người bị thương rất nặng sao? Tại sao họ lại hại cậu ấy? Nhưng trước khi bốn đứa có thể đặt câu hỏi bọn chúng thấy Moody tiến về phía Harry.

Harry cố gắng ngồi dậy nhưng bị đá một cách mạnh bạo vào xương sườn làm nó lại té ngã xuống đất. Damien gào lên, giãy khỏi Thần sáng đang giữ nó, người đang quơ đũa phép lên người Damien, cố tìm kiếm vết thương nào đang làm nó mất nhiều máu đến vậy.

"Dừng lại! Đừng làm đau anh ấy nữa! Anh ấy không làm gì cả. Dừng lại!"

Tiếng hét của Damien được hòa cùng với tiếng của ba đứa còn lại và bọn chúng cố thoát khỏi những Thần sáng, cố giải thích rằng Harry vô tội. Những Thần sáng không hề quan tâm đến những tiếng la của bọn chúng và tiếp tục kiểm tra vết thương.

Damien nhìn thấy Moody chĩa đũa phép về phía cổ tay trái của Harry và lẩm nhẩm một câu thần chú. Ngay lập tức Harry hét lên và nắm chặt lấy ngực, giống hệt như lúc dây roi đánh vào cổ tay Harry. Damien không thể hiểu tại sao Harry lại hành động như vậy. Moody đang đã làm gì mà Harry lại đau đớn đến vậy? Damien cố cắn vào cái tay đang giữ nó nhưng vị Thần sáng đã di chuyển cánh tay và nắm chặt tay Damien.

Sự thật là tất cả Thần sáng đang đi theo Moody lúc này đều có quan điểm về Harry giống hệt Moody. Họ phẫn nộ về việc Harry đã làm bị thương rất nhiều người nhưng không bị trừng phạt. Những Thần sáng nghĩ rằng bốn đứa trẻ có thể do sợ hãi Harry và không muốn bị thêm rắc rối, vì thế mới khẳng định Harry vô tội và những tên mà cà rồng mới là người tấn công bọn nó. Làm như bọn chúng có thể sống sót sau khi bị một ma cà rồng tấn công ấy! Ngoài Harry ra, không một ai có đũa phép. Nghĩ đến việc Hoàng tử hắc ám cứu người đã là rất nực cười rồi. Vì thế họ đều bỏ ngoài tai những tiếng gào tuyệt vọng và những lời cầu xin từ bốn đứa trẻ và để Moody dạy cho thằng nhóc một bài học.

Moody liên tục đá vào xương sườn của đứa trẻ đang bị thương và vẫn giữ lời nguyền. Harry cảm thấy thật khó khăn để thở và cố gắng bảo vệ mình khỏi những đợt tấn công. Cơn đau từ ngực nó làm Harry không thể suy nghĩ rõ ràng, đừng nói đến việc bảo vệ bản thân. Moody cuối cùng cũng dừng lại lời nguyền và nhìn căm hận về phía Harry trước khi hét lên với nó.

"Mày nghĩ mày có thể thoát khỏi việc làm bị thương học sinh trường Hogwarts à? Tao sẽ cho mày thấy!"

Moody đang định đá Harry thêm lần nữa nhưng Harry giơ tay phải nó lên và làm một động tác. Moody lập tức bị đánh bay và đập vào bức tường. Ông té ngã xuống sàn.

Harry cố đứng dậy nhưng cơn đau từ ngực, vai và đầu làm Harry suýt ngất đi. Harry ngã mạnh xuống sàn, cố gắng thoát khỏi tình trạng quay cuồng đang cuốn lấy nó. Đột ngột Harry bị lật lại làm nó ngã sấp xuống, Harry cảm nhận tay mình bị bẻ lại về phía sau. Harry hét lên bởi cơn đau phát ra từ vai, do lực mạnh bạo đã sử dụng để trói tay nó. Harry nhận thấy nó đang bị lôi dậy bởi cánh tay bị thương. Harry không thể ngăn được tiếng hét đau đớn phát ra khi Moody lôi nó dậy.

Damien đang vùng vẫy dữ dội trong tay người đang bắt giữ nó.

"Buông anh ấy ra! Mấy người đang làm đau anh ấy! Buông Harry ra, buông ra ngay!" nhưng lời của nó không có tác dụng gì lên những Thần sáng.

"Mày sẽ đi với chúng tao, thằng nhãi!" Moody la lên với Harry trước khi lôi nó qua cửa và xuống cầu thang.

Bốn Thần sáng đi theo phía sau Moody và lôi theo những đứa trẻ đang gào thét. Ngay tại đầu cầu thang Harry bắt đầu tìm được một chút thanh tỉnh và cố thoát khỏi tay Moody. Tuy nhiên hành động đột ngột từ Harry đã làm Moody bất ngờ buông ra, ngay khi họ đang bước nửa bước xuống lầu. Moody và Harry, cả hai đều bị vấp ngã, Moody đã kịp nắm lấy tay vịn và giữ cho mình khỏi ngã. Do tay Harry đã bị trói đằng sau nên nó không có thể làm gì để cứu mình khỏi việc lộn nhào xuống cầu thang và đập mạnh vào nền gạch. Harry cảm nhận thấy tay nó gãy nát khi đập mạnh vào cầu thang cứng. Cơ thể bị thương của Harry đập mạnh vào sàn sau bậc cuối cùng. Nó không thể duy chuyển. Nó nằm đó bất động, cố gắng hít thở, cố nhét đầy không khí vào phổi một lần nữa. Harry có thể cảm nhận máu chảy từ trán xuống bên hông mặt. Nó mở mắt, cố làm mắt mình rõ hơn để hiểu chuyện gì đã xảy ra. Nó có thể nghe thấy những tiếng hét và lời nói được phát ra, nhưng nó không thể hiểu được.

Ginny và Damien đều đã thoát được khỏi tay đang giữ bọn nó và chạy xuống lầu la lớn tên Harry. Damien tiến tới quỳ gối ngay cạnh Harry, nước mắt tuôn ra khi nhìn thấy người anh trai gần như bất tỉnh.

"Harry! Harry! Anh không sao chứ? Ôi trời ơi! Anh có sao không?" Damien la lên, vén mái tóc khỏi mặt anh. Khi nó rút tay lại, Damien thấy tay nhuốm đầy máu. Damien quay lại nhìn Moody bằng ánh mắt phẫn nộ, người đang đứng trên cầu thang nhìn cơ thể bất động của Harry.

"Nhìn ông đã làm gì này! Tên khốn! Tôi sẽ giết ông!" Damien chuẩn bị đứng lên tấn công Moody nhưng Ginny nắm lấy nó.

"Damy! Không, chúng ta phải giúp Harry!" Ginny cũng đang khóc khi nhìn thấy tình trạng Harry.

Moody thoát khỏi cơn mơ màng và tiến xuống lầu. Ông muốn tiến tới nắm lấy Damien, lôi nó ra để xem Harry bị thương như thế nào khi một thứ gì đó lao lến ông, đẩy ngã ông khỏi Damien và Harry.

Damien quay phắt lại thấy cha nó, James, đang nắm lấy Moody bằng phần trước áo choàng và dán chặt ông vào tường. Sự giận dữ trên mặt James lớn đến nỗi làm Damien nghĩ rằng ông sẽ giết Moody ngay tại đây. James đấm mạnh vào ngực Moody trước khi liên tục đập vào cái mặt vặn vẹo của ông.

"Nếu ông còn đụng bàn tay của ông vào con trai tôi một lần nào nữa Alastor Moody, tôi hứa với ông! Ông sẽ không còn sống mà hối hận về chuyện đó đâu!" James đấm mạnh vào mặt Moody lần cuối cùng và để Moody lập tức đổ gục xuống sàn, nắm lấy cái mũi đầy máu trong đau đớn.

"Thả mấy đứa ra!" James ra lệnh cho những Thần sáng đang giữ Ron và Hermione. Hai Thần sáng lập tức nghe theo và Ron cùng Hermione chạy vội xuống lầu.

Damien nhận ra có ai đó bế Harry lên. Damien quay lại, thấy Sirius đang ôm Harry trong tay ông. Damien nhìn khuôn mặt của chú Siri và có thể thấy thống khổ và đau đớn hiện trên mặt ông khi ông nhìn xuống cơ thể bất tỉnh của Harry. Tay Harry đã được thả ra, Damien có thể thấy một vệt sáng đỏ trên cổ tay Harry. Damien không hiểu đó là gì những nó biết thứ đó là nguyên nhân cho cơn đau mà Harry phải chịu ban nãy. James vội vã quay lại, ôm lấy cơ thể đẫm máu của đứa con trai lớn khỏi tay Sirius. James nhìn về phía Damien và thấy đứa con thứ hai không bị thương. James chạy vội về phía lầu ba để bước qua thông đạo bí mật đến phòng y tế Hogwarts nhanh nhất có thể. Những người còn lại yên lặng theo sau, không biết phải nói gì.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com