TruyenHHH.com

TẦN LAM x TÂN CHỈ LÔI ( Tổng Hợp Siêu Thoại)

Nghiện (1)

hnRosys

[cộc cộc cộc...]

    Tần Lam bị tiếng gõ cửa đánh thức, cô cảm thấy choáng váng, xung quanh là bóng tối.

Ngoài cửa, Tân Chỉ Lôi lớn tiếng

- "Tần Lam, cô không sao chứ? Tôi thấy cô ở nhà tối như vậy cũng không bật đèn."

Tần Lam đứng dậy, mấp máy môi, khó khăn nói

- "Chờ một chút, tôi ra mở cửa"

Giọng nói khàn khàn đến nỗi Tân Chỉ Lôi ở ngoài cửa căn bản không nghe thấy.

- "Tần Lam? Cô có ở đó không?"

Tần Lam khập khiễng đi tới mở cửa, Tân Chỉ Lôi nhìn người trước mặt không mở được mắt.

- "Đang ngủ hả? Sao mặt cô đỏ thế? Tôi thấy cô tối thế này ở nhà còn không bật đèn, tưởng cô có chuyện gì nên tới xem."

- "Cảm ơn, có lẽ mấy hôm nay tôi mệt quá, nên ngủ quên."

Tần Lam khó khăn ôm lấy khung cửa, lòng bàn chân lại đau nhức.

Tân Chỉ Lôi lại bế nàng lên mà không nói một lời

Au: tính thím này tự nhiên ghê á cha ưi. Người lạ mới gặp mà sơ hở là ôm là bế người ta :))

- "Cô ăn cơm chưa? Tôi đã nấu bánh bao rồi, cô ngồi trên sofa đi, tôi mang lên cho cô."

Tần Lam vẫn còn ngơ ngác, nheo mắt lại, lại nằm xuống ghế sofa

Khi Tân Chỉ Lôi quay lại, cô phát hiện người này đã ngủ lại, cô thầm nghĩ: [Người này buồn ngủ đến thế sao? Tại sao lại lăn ra ngủ nữa rồi]

- "Tần Lam? Ngủ trên sofa không thoải mái đâu, để tôi ôm cô vào phòng ngủ ngủ."

Bàn tay chạm vào làn da mịn màng và nóng hổi rồi chạm vào trán người đó

Không phải chứ, bị sốt rồi

Nhanh chóng bế người vào phòng ngủ, giấu người vào chăn

Tôi về nhà làm một ít thuốc cảm rồi đút cho người bất tỉnh trên giường từng thìa một.

Cô nhìn Tần Lam, hai má ửng hồng, lông mày hơi cau lại, chạm vào làn da nóng bừng, giống như sẵn sàng lấy bất cứ thứ gì cô muốn, mê hoặc đến mức vô thức nuốt nước miếng.

[May mắn thay, tôi là phụ nữ, nếu là đàn ông, có lẽ anh ta đã làm gì đó với cô rồi]

Cô lại đắp chăn vào rồi rời khỏi phòng ngủ.
Cô sợ nếu nửa đêm Tần Lam tỉnh dậy, xảy ra chuyện gì thì một mình nàng không thể làm được nên cô muốn yên tâm mà nằm trên ghế sofa ở nhà Tần Lam

Vì lý do nào đó, cô muốn quan tâm đến Tần Lam, có lẽ là vì nàng ấy đẹp? Không thể chịu nổi khi nhìn phụ nữ xinh đẹp đau khổ?

Hai người bị từ trường của nhau hấp dẫn, thậm chí họ còn không nhận ra, trong vô thức đã có một số thay đổi xảy ra với họ.

————

Sáng sớm, Tần Lam bị tiếng chuông leng keng bên ngoài đánh thức, nàng đứng dậy dụi mắt, sau đó lặng lẽ bước ra khỏi cửa, cầm chiếc đèn trên bàn lên, chậm rãi đến gần nơi phát ra âm thanh.

Nàng lặng lẽ đi vào bếp

[Tại sao tên trộm này lại ở trong bếp? ]

Chỉ thắc mắc thôi

Tân Chỉ Lôi quay người lại đối mặt với Tần Lam đang cầm đèn chuẩn bị ném vào cô, cô giật mình.

- "Nè, chúa ơi, cô đang làm gì vậy? Tại sao cô lại không phát ra âm thanh nào khi đi vậy?"

Nhìn thấy là Tân Chỉ Lôi, Tần Lam thở phào nhẹ nhõm, đặt đèn xuống.

- "Sao lại là cô? Tôi tưởng có trộm, dọa tôi phát khiếp? Tại sao cô lại đến nhà tôi?"

Tân Chỉ Lôi vừa nấu mì vừa cười nói

- "Hừmm, trong bếp cô nhìn thấy tên trộm nào? Tối hôm qua phát sốt, quên mất sao?"

Tân Chỉ Lôi nhìn Tần Lam, mới phát hiện người này không đi dép trong nhà

- "Sao cô không đi dép? Cô vẫn còn ốm đấy, đừng làm nghiêm trọng thêm nữa."

Sau đó cô bế nàng lên và đặt nàng lên ghế sofa

- "Hả? Tôi hỏi cô, sao cô lại không có ranh giới như vậy? Một ngày cô ôm tôi ba lần, là cô đang lợi dụng tôi đúng không?"

Tân Chỉ Lôi mang dép cho ai đó

- "Không phải cô cũng vòng tay qua cổ tôi rất tự nhiên sao? Nói đến việc lợi dụng, cô cũng là đang chiếm tiện nghi của tôi đó."

- "Cô!... đây là nhà của tôi!"

- "Xì, nếu không có tôi thì sẽ không ai biết tối qua cô bị thiêu chết vì nóng rồi. Tôi không làm phiền cô nữa. Trong nồi còn có mì đang nấu."

Cô quay người trở lại phòng bếp, để Tần Lam một mình trên ghế sofa, nhe răng lẩm bẩm

- "Hừ, mình chưa từng gặp qua người như vậy, tuy rằng lời nói khó nghe, nhưng cô ta cũng không phải người xấu."

Tân Chỉ Lôi mang ra hai bát mì cà chua và trứng, đặt trước mặt Tần Lam

- "Giờ thì ăn thôi"

Rõ ràng là một sợi mì đơn giản nhưng lại có mùi thơm đến bất ngờ.

- "Wow, nó có mùi thơm quá. Cô làm nó như thế nào vậy?"

Tân Chỉ Lôi giả vờ bí ẩn

- "Công thức bí mật độc quyền, không được phép chia sẻ"

Tân Chỉ Lôi hai ba ngụm ăn xong mì, sau đó rất tao nhã nhìn Tần Lam ăn, cô mỉm cười.

- "Tại sao tôi lại quan tâm quá ít đến vẻ thanh lịch vỏ bọc bề ngoài của cô? Hahahahaha"

Tần Lam trợn mắt nhìn người này

- "Cô đang khen tôi đấy à?"

- "Tất nhiên là tôi đang khen ngợi cô."

- "Cảm ơn vì ngày hôm qua. Khi nào khỏe hơn tôi sẽ đãi cô bữa tối."

- "Bây giờ cô nợ tôi hai bữa ăn"

- "Được rồi được rồi, đừng nói hai bữa, tôi có thể cho cô thêm một bữa nữa."

- "Cô nói như vậy, vậy liền ba bữa ăn."

- "Nè, tôi đã nói ngay là cô không lịch sự chút nào mà."

- "Tại sao tôi phải lịch sự? Tôi đã làm xong mọi việc. Tôi xứng đáng nhận được như vậy."

- "Rồi rồi, cô là một người tốt đấy."

Sau khi ăn xong, Tân Chỉ Lôi thu bát đi vào bếp rửa.

Khung cảnh lúc này giống như cuộc sống thường ngày của một đôi vợ chồng trẻ

- "Tôi về trước. Cô có thể ở một mình được không? Tôi để lại số điện thoại cho cô. Nếu cô cần bất cứ điều gì, hãy gọi cho tôi"

"Được rồi, vậy để lại số điện thoại đi"

(Còn tiếp...)

===============================
+ Tác giả: 云上白客
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 03/03/2024 14:37 - weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com