Chương XIII
Bên phía của Rimuru, cô đang đi đến mê cung. Cô nghe Vesta nói rằng đã kết hợp giữa thuốc chữa trị và ma pháp rào chắn bảo vệ, tạo ra một loại thuốc có thể giúp người dùng có một lớp rào chắn có thể bảo vệ cùng trị thương. Đi với hai tên cứ lườm nhau, đưa ra những lời châm chọc đối phương khiến cô nghe thôi cũng đủ đau hết cả đầu. Nghe đến đây cũng đã hiểu khi Vesta nói có phát minh mới cậu lập tức chuồn đi ngay. Đến mê cung, cô đi thẳng vào phòng thí nghiệm của ông ấy. Bên trong là Vesta đang thử nghiệm thuốc của mình lên một thực vật. Từ một cái cây gần như bị héo gần hết, thì lại trở thành một cái cây tươi tốt. Không chỉ có thế, ông ấy thử dùng một ngọn lửa để đốt cái cây thì nó lạ không hề bị cháy."Thật đáng kinh ngạc, ta không nghĩ nó cũng có thể tác động lên cây cối nữa đó."Màn thể hiển khiến Rimuru phải thốt lên lời khen ngợi. Món đồ này rất thích hợp sử dụng cho những mạo hiểm giả muốn khám phá mê cung, nó rất hợp để đối phó với các quái vật hạng C, vì vậy nhưng cái này không thích hợp đưa vào quân đội. Cũng phải thôi, đa số binh sĩ của Tempest đều có cấp cao hơn C. Họ luôn chiến đấu với những đội quân hùng mạnh nên nhũng cái này không có tác dụng nhiều. Nhưng nó nếu được đưa vào những trang bị cho mạo hiểm giả sẽ tạo ra tạo ra một cơn sốc lớn với nhiều người. Và lợi nhuận kiếm được từ việc này chắc chắn sẽ rất lớn."Cảm ơn đã khen thưa ngài Rimuru. Tôi vẫn muốn cải tiến nó tốt hơn nữa, nếu có thể cải tiến nhiều lên nó sẽ hữu dụng với đội quân chúng ta.""Ta cũng muốn nó sẽ được như ông mong muốn. Hiện tại tuy nó chưa đạt được mong muốn nhưng nó có thể trở thành trang bị cho những người khám phá mê cung sẽ rất phù hợp.""Vậy thần sẽ nói với ngài Ramiris về loại thuốc này. Ngài có muốn xem một vài loại thuốc khác của thần không.""Được đó, cho ta xem những thứ thuốc đó đi. Lâu ngày, ta muốn xem trong lúc đó ông đã có những loại thuốc đặc biệt gì."Vesta dẫn Rimuru đến một căn phòng rộng lớn, bên trong có muôn ngàn thứ thuốc khác nhau. Các loại thuốc được xắp xếp gọn gàng theo từng màu và ở trên đều ghi tên các loại thuốc. Vesta lấy một lọ thuốc màu tím đến trước mặt cô. "Đây là loại thuốc trị thương các đòn tấn cô không gian do tôi cùng Gabiru nghiên cứu. ""Các loại thuốc trị thương bình thường không thể chửa khỏi các vết thương do ma pháp gây ra, nhưng loại thuốc này thì có thể."Rimuru rất có hứng thú với những loại thuốc này nên đã ở cùng Vesta nguyên một buổi sáng đê xem những loại thuốc này. Khi nhận ra trời đã trưa thì cô đành phải trở về nếu không chắc chắn những thuộc hạ của cậu sẽ tìm loạn lên mất. Vừa bước ra khỏi mê cung thì có một vật thể màu hồng phóng đến cô. Đó chính là Milim."Rimuru. Câu đi đâu cả sáng giờ vậy, tớ tìm mãi không thấy.""Tớ chỉ đến phòng nghiên cứu của Vesta thôi không có cái gì đâu." Milim đã đến từ sáng, nhưng đến thì không thấy cô đâu đã tìm loạn ở nhiều nơi. Ban đầu cô ấy còn tưởng Rimuru có chuyện không hay rồi."Cậu làm xong bài tập rồi được Frey cho đi hay là lén trốn đến đây vậy.""Đương nhiên là tớ được cho đi rồi."Nhìn vẻ mặt tự hào đó có vẻ là thật rồi. Rồi Rimuru cùng Milim đi đến nhà riêng của Rimuru để chơi. Từ khi khỏe lại thì cô thường xuyên đến đây hơn. Nó vẫn giữ nguyên nét thanh nhã, điềm tĩnh như lúc mới được xây dựng cho cô. Từng món đồ nhỏ cũng được chăm sóc một cách tỉ mỉ nhẹ nhàng. Đang cùng Milim ăn bánh uống trà thì tên Guy cùng Diablo cũng đến đây."Này Rimuru-kun, cậu đi đâu suốt cả buổi sáng vậy,làm tôi tìm cậu suốt.""Tôi cũng rất lo khi không thấy ngài đó thưa chủ nhân."Cả hai đều nhìn cậu với ánh mắt trìu mến, có cảm giác là cả hai đang thở phào nhẹ nhõm. Họ sợ nhất là cô sẽ sảy ra bất cứ chuyện gì."Không cần lo thế đâu, tôi chỉ đến chỗ Vesta xem một số sản phẩm thôi.""Nếu đã đến thì cả hai cùng ngồi vào đây luôn đi."Cả hai người kia đều đi vào thật nhanh để tranh chỗ ngồi bên cạnh cô. Nhưng vì hai người quá phiền nên cô đã không cho ai trong cả hai người ngồi cạnh mình, nghe thôi cũng biết hai người kia không vui một tí nào đâu ai cũng mặt buồn thụi.Hết
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com