[Phiên ngoại] Ở Gintama thế giới theo đuổi bạch nguyệt quang
[PN] Ở Gintama thế giới theo đuổi bạch nguyệt quang (31)
Nobu Nobu bị "Shige Shige" gọi tới, nghe hắn vừa uống trà vừa ra lệnh cho mình: "Hiện tại đã tới lúc thực hiện trách nhiệm của một Tướng quân, Nobu Nobu, lấy danh nghĩa người đứng đầu đất nước này, hãy đứng ra bảo vệ con dân của ngươi trước quân xâm lược Trái đất."Và thế là hắn có mặt tại đây, ở trước mặt Tứ Thiên Vương Joui tham gia hoạt động ăn uống, chuẩn bị cho một cuộc đàm phán cấp vũ trụ."Lấy giúp chai tương ớt, ngài Tướng quân." Katsura vươn tay về phía hắn nhờ vả."Cậu lạc hậu quá đó Zura, ăn với món này phải đi kèm với tương đen!" Sakamoto quay sang nói: "Tướng quân, nhờ ngươi lấy giúp chai tương đen với!""Các ngươi nghĩ mình là ai? Ngồi cùng bàn với ta đã là không lễ phép lắm rồi!" Nobu Nobu đập bàn đứng lên.Gintoki đứng lên: "Ngài nói đúng, là chúng ta không phải phép. Phải như này mới đúng."... Gintoki đặt một dĩa cơm xuống đất, nhìn về phía Tướng quân tặc tặc lưỡi, "Lại đây ăn đi.""..." Nobu Nobu: Chém đầu! Chém đầu!!!Katsura đứng lên: "Sai rồi Gintoki, thời nay chuộng bình đẳng."Nobu Nobu hơi hài lòng, mặc dù hắn thấy hắn thượng đẳng mới chuẩn, nhưng nâng cấp lên bằng nhau cũng đã dễ chịu hơn rồi.Katsura tưới tương ớt lên đĩa cơm chó dưới chân Gintoki, hướng về phía Nobu Nobu tặc tặc lưỡi, vỗ vỗ tay kêu hắn tới, "Lại ăn đi nào Nobu Nobu, đã có tương ớt cho mày rồi đấy nhé.""..." Nobu Nobu.Bình đẳng con khỉ mốc!!!Chém đầu! Chém đầu!!! Chém đầu cả hai!!!
Sakamoto đứng lên, "Kintoki, Zura, cả hai cậu đều thất lễ thật đấy, ngài ấy cũng là Tướng quân một nước, không thể ngồi ăn thế đâu.""Ai là Kintoki hả thằng kia!""Không phải Zura, là Katsura!"Nobu Nobu hít sâu một hơi, bình phục lại hô hấp, hài lòng gật đầu, phải thế chứ, cuối cùng cũng có một tên ăn nói ra hồn.Sakamoto đi lấy một cái ghế đặt bên cạnh đĩa thức ăn dưới chân Gintoki, vươn tay lễ tiết: "Mời ngài đặt cái đít của mình lên thưa Tướng quân!""..." Nobu Nobu: Chém đầu!!! Chém đầu hết!!!Luôn quay lưng lại với bọn họ ăn trong yên tĩnh, Takasugi rốt cuộc lên tiếng: "Im đi, tụi mày đã làm phiền đến bữa ăn của tao. Chọn đi, cái chết hay là ngồi xuống im lặng dùng bữa."Gintoki lập tức có phản ứng: "Ố, phong cách quá nhỉ! Mày tưởng Gin không biết mày đang lén lút hút Yakult sau lưng tụi tao sao? Thế nào, nó có giúp mày cao thêm mi-li-mét nào chưa?!"Katsura thở dài nói: "Lại thế rồi, bữa ăn này xem ra không thể tiếp tục được nữa."Sakamoto vỗ vai hắn, "Bọn họ luôn như thế, lấy giúp chai tương đen đi Zura, ăn thử tương đen nhé?""Không phải Zura, là Katsura! Đã nói là thích ăn với tương ớt hơn."Không khí nguy hiểm trầm trọng, một cuộc chiến tranh sắp nổ ra, Takasugi chậm rãi quay đầu lại..."Tao sẽ huỷ diệt tất cả vì những lời nói sỉ nhục này, Gintoki."... Gương mặt của Takechi Henpeita đi kèm với bộ biến âm."..."Gintoki, Sakamoto, Katsura cùng với Bansai ở đâu ra chui vào đánh hội đồng.Takasugi thực sự đang ngồi ăn cùng với Thái tử điện hạ và Kamui cười nhạo một tiếng, không quan tâm tới lũ ngu đó, chuyên tâm... uống Yakult.Kamui nói: "Thì ra thích thứ này thật, ngon lắm sao? Cho ta một hũ.""Ta cũng rất tò mò, thứ khiến Shinsuke ngươi thích thú đến như vậy sẽ có vị gì. Nó giúp tăng chiều cao sao? Nếu không ngại, ta cũng muốn thử xem nó là gì." Thái tử điện hạ ngồi bên cạnh hắn, nhất thời khiến Takasugi càng thêm nhỏ bé.Takasugi thờ ơ đáp lại cả hai một lượt: "Hết rồi, ta ngại chia sẻ."Bộ ba bên kia lại xì xào bàn tán:"Thằng đó vẫn ích kỷ như ngày nào!""Không, phải nói là nó vẫn lùn tịt.""Đừng nói thế chứ Zura, Kintoki, Shinsuke là bạn chúng ta, nói nhỏ thôi, Shinsuke không điếc đâu, a ha ha ha, a ha ha ha ha.""..."Giang Trừng, Kagura, Shinpachi cùng đám người Shinsengumi ngồi ăn cùng nhau, một chút cũng không muốn dính líu tới bọn chúng, nhưng nói xấu thì vẫn nói xấu, dù sao Nhương di và Shinsengumi trước nay đều là thù địch.Huống chi còn là bốn thằng cầm đầu nổi tiếng.Muốn bắt hết tống vào tù mẹ cho rồi, quốc thái dân an.Kondo lia mắt, nhỏ giọng nói lí nhí: "Nói nhỏ thôi Toshi, bốn đứa thì chúng ta đánh không lại đâu.""..." Hijikata: À, ờ.Nếu đánh lại, hắn còn im ru ngồi đây ăn mới lạ! Nhất là cái thằng Takasugi! Cơ hội trăm năm có một! Lần đầu diện kiến chân nhân, khác hẳn với Katsura đi đâu cũng thấy mà cù nhây bắt không được, Takasugi trước giờ ngay cả cái bóng cũng không thấy đâu, gặp được còn có loại muốn đi lên xin chữ ký.Nhìn cũng đâu có được bình thường, trước giờ thằng đó qua mặt Shinsengumi bằng cách nào vậy?Sougo đã đi qua bên kia xin chữ ký, phỏng vấn các phản diện.Hijikata cùng Kondo trợn mắt há mồm nhìn... "Xin hỏi, trước giờ ngươi tẩu thoát bằng cách nào?""Ta không chạy trốn."Kamui ngồi kế bên, cười tủm tỉm nói: "Hắn tự kỷ trong phòng, đòi huỷ diệt thế giới.""..." Shinsengumi: Thì ra chân tướng là đây sao! Xàm nách dữ! Thì ra đó giờ không bắt được Takasugi vì thằng đó vốn có ra khỏi cửa đéo đâu!
Sougo lại hỏi: "Khoảng thời gian nào trong ngày ngươi sẽ ra khỏi nhà?""..." Shinsengumi vểnh tai lên nghe.Joy3 bên kia cũng tập trung thảo luận vấn đề này."Thằng lùn đó nhất định nhờ thuộc hạ đi siêu thị mua Yakult tích trữ! Đúng là cái thằng công tử bột! Nó chỉ biết ra lệnh cho người khác!" Gintoki phẫn nộ tột cùng vì không có được cái số như vậy."Vào dịp lễ hội." Katsura."A ha ha ha, Zura, cậu trả lời nghiêm túc quá đấy." Sakamoto....Takasugi trên đầu nhảy gân xanh, bình thản nói: "Ta không muốn trả lời bọn nó."Thái tử điện hạ ngồi bên cạnh cười nói: "Katsura nói đúng, vào dịp lễ hội đích thật có đi ra ngoài, hầu hết thời gian còn lại đều ở vũ trụ, hoặc đi dạo đâu đó.""Đâu đó là đâu đó?" Sougo lấy giấy bút ra note lại."Đền. Hoặc trên du thuyền nghe hát. Cái đầu là vào ban ngày, cái sau vào ban đêm." Thái tử điện hạ nói rất tường tận, như sợ Shinsengumi không bắt được Takasugi bỏ vào chuồng."..."Takasugi liếc qua hắn, hừ cười, "Xem ra ở đây còn có tên ích kỷ hơn ta."Kamui thuận thế nhìn qua bên đó, đánh giá Katsura."Hơi mảnh mai thì phải. Là nam sao?""..." Mặt Katsura bên kia hơi tối đi, bóp chai mayo vào đĩa cơm của Nobu Nobu, biến nó thành cơm chó hàng thật giá thật."Uy! Tiết kiệm Mayo đi! Trên vũ trụ không tìm ra chỗ mua thêm đâu! Biết nó sang quý cỡ nào không hả?!" Hijikata reo lên."..." Nobu Nobu: ĐM! Mấy cái tên dân thường chết tiệt này!Có ai coi ta là Tướng quân không đấy!!! Một đứa thôi!!! Chỉ cần một đứa thôi!!! Ta xin hứa sẽ là một Tướng quân vì nước vì dân!Gintoki bóp luôn mớ Mayo còn lại lên đĩa của Nobu Nobu, "Hầu hạ Tướng quân kiểu gì đấy! Tướng quân thích ăn thì cứ cho hắn ăn! Dám tính toán chi li với người tôn quý như Tướng quân đây sao! Đúng là không biết điều!""..." Nobu Nobu: Mày mới không biết điều nhất đó! Thôi tuyệt vọng mẹ rồi.Giang Trừng ngồi bên cạnh dẻ cá cho Kagura ăn với thùng cơm trắng thứ 24, nhìn thoáng qua vẻ mặt tiếc đứt ruột thừa của Hijikata, nói: "Không phải trên người ngươi còn có hai chai dự phòng sao?""Dùng đến phương án dự phòng thì quá nguy hiểm." Hijikata nghiêm túc lấy hai chai Mayo trong túi quần cất vào trong ngực, thật sự sợ hãi chuyện đó xảy ra."..." Giang Trừng: Thích ăn cứt tới mức đó? Hijikata thấy vẻ mặt chê bai của Giang Trừng, không hài lòng đưa đến cho hắn một muỗng Mayo tưới lên món ăn Giang Trừng đang ăn."Ăn thử đi, một chút thôi đấy, nghiện lại chết.""..." Giang Trừng đẩy nó qua cho Kagura, dặn: "Dâng lên cho Tướng quân đi.""..." Nobu Nobu: Này!!! Đau bụng lắm rồi!!!...
Katsura và Sakamoto đảm nhiệm việc hộ tống Tướng quân ngồi vào bàn đàm phán."Thật vinh hạnh được gặp ngài, Tướng quân. Chúng ta có thể giúp gì cho ngài?" Amanto trước mặt bọn họ lên tiếng, như một lời chào hỏi.Nobu Nobu ngồi trên ghế, nhìn thẳng vào đại diện các hành tinh trên ngân hà, "Với tư cách là đại diện cho Trái đất, ta có chuyện muốn bàn với các ngài ngay lập tức."Khí thế của Nobu Nobu không thua bất kỳ ai, dù chỉ là một con rối chính trị, nhưng không thể nghi ngờ, hắn đã được đào tạo để ngồi lên ngôi vị cao nhất của một đất nước, sự kiêu ngạo của hắn đã ăn vào máu.Cả hội đồng đều nhìn Nobu Nobu, chăm chú lắng nghe. "... Ta, dùng nhà vệ sinh được chứ?"...
"Và thế là bọn chúng dẫn chúng ta đến một nhà vệ sinh hiện đại, chúng ta mất cả ngày ở trong đó để tìm hiểu về cách sử dụng công nghệ rửa đít chỉ bằng mấy nút bấm đơn giản, được gọi là "bồn cầu tự động", còn Tướng quân thì được ngồi ẻ thoải mái, bọn chúng đúng là không đùa được." Katsura thông qua màn hình lớn thông báo về tình hình chuyến đi, cho ra kết luận: "Khởi đầu khá suôn sẻ, hơi mất thời gian tìm hiểu về mớ kỹ thuật siêu việt của bọn chúng, nhưng giờ thì hiểu rồi.""..." Mọi người.Cái đếch gì vậy!!!
C*t chảy suôn!!!Tụi bây bị mắc kẹt trong toilet luôn rồi chứ đàm phán gì nữa!!!Thái tử điện hạ hai tay đan vào nhau, chống đầu.Takasugi cũng hơi cạn lời.Gintoki lung lay Thái tử điện hạ: "Tỉnh dậy đi, kêu vợ mày về giùm cái!! Nó mắc kẹt trong toilet quá lâu rồi!!!""..." Thái tử điện hạ.Gintoki chuyển sang chỉ Takasugi phun nước đắng: "Hoá ra mắt nhìn người của mày cũng chỉ như vậy!!! Nhìn đi! Vị Tướng quân đáng kính mà mày nâng lên trị vì đất nước này! Mày huỷ diệt trái đất thật rồi Takasugi ạ!"Mọi người xung quanh ồ lên, không ngờ Takasugi thâm độc tới mức độ này. Hắn muốn chôn Trái đất trong c*t!"..." Takasugi.Một trái một phải, trên mặt Gintoki xuất hiện hai dấu giày.Katsura thông qua màn hình nhìn thấy cảnh này, trấn an tất cả: "Cứ bình tĩnh đi, rốt cuộc thì cũng thoả thuận thành công cơ mà."Shinpachi: "Thoả thuận cái éo gì!!! Là thành công mượn dùng nhà vệ sinh của bọn họ à!!!""Ờ chuẩn rồi, họ có vẻ thân thiện. Không những cho mượn nhà vệ sinh, mà còn cho mượn cả bộ đồ len và quần sịp nữa cơ, hiếu khách đến thế là cùng, xem ra cuộc thoả thuận này sẽ nhẹ nhàng lắm đây." Katsura sờ cằm phân tích."..." Mọi người.Nobu Nobu còn ỉ* ra quần nữa hả!!! Ôi thôi rồi Trái đất ơi!!! Mặt mũi nào ngước mặt nhìn đời nữa!!! Mang tiếng thúi ra toàn vụ trũ rồi!!!
Gintoki lại đi lắc Thái tử điện hạ."..." Thái tử điện hạ.Thật sự, tha hắn đi, hắn cũng rất tuyệt vọng.Katsura bên kia vẫn còn nói: "Đêm qua còn mượn được "Ngày Độc Lập" và "Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao", giờ bọn ta hơi kiệt sức, thật sự không coi thường thủ đoạn của bọn này được, cho coi phim đến mất ăn mất ngủ còn cung cấp một phòng nghỉ tiện nghi 5 sao trên tàu mẹ nữa chứ. Hiện tại bọn ta phải cày hết phim "Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao" vào ngày mai, không thể thất bại trước những thủ đoạn của chúng được, phải tập thích nghi thôi."Phía sau Katsura, cả Nobu Nobu và Sakamoto đều đang mặc áo len, bơ phờ xem phim."..." Mọi người.Hoà nhập quá rồi đó! Quên mẹ mục đích luôn! Thất bại nặng luôn!!!Gintoki đã lắc Thái tử điện hạ ra gió."..." Takasugi, Giang Trừng đứng một bên."Thôi cúp đây, báo cáo tiến độ sau nhé, tới giờ ngủ rồi." Katsura đã thay pyjama, đội một cái nón con vịt, ôm một con Elizabeth thú nhồi bông, ngáp một cái, khoé mắt còn vương nước mắt."Ngủ đi A Quế." Thái tử điện hạ dịu dàng nói."..." Gintoki.Katsura gật đầu, đóng máy....Ngày đám phán tiếp theo, Nobu Nobu lại ngồi xuống chễm chệ, mặt lạnh như tiền, sát khí ngùn ngụt.Katsura đứng bên phải Nobu Nobu lên tiếng: "Các ngài chắc đã nhìn ra, Thiên Đạo Chúng mới là người đứng sau tất cả, Trái đất là mục tiêu phá huỷ của bọn chúng, nếu các ngài làm như vậy, chẳng khác nào nghe theo những gì kẻ cầm đầu Thiên Đạo Chúng - Utsuro sắp xếp. Hơn nữa, các ngài ở đây, đã có không ít hành tinh đáng lẽ ra phải hứng chịu trò đùa của Utsuro, nhưng được chính người Trái đất ngăn cản, Long Mạch của các hành tinh các ngài được toàn vẹn, chúng ta không nói về ơn nghĩa, nhưng kẻ thù của chúng ta là một."Một tên Amanto lên tiếng: "Chúng ta sẽ trợ giúp các ngươi, giải phóng con người các ngươi khỏi ách cai trị của Thiên Đạo Chúng."Katsura: "Nếu việc trợ giúp đó của các ngài là đưa hạm đội chiến thuyền của mình xuống Trái đất, vậy không cần."Sakamoto: "Võ sĩ chúng ta có một nguyên tắc, đi xí xong thích tự chùi mông và dọn dẹp mớ hỗn loạn hơn, mà các ngài lại muốn chùi đít hộ thì thôi, ngại lắm."Một tên Amanto khác cười nhạo: "Ý các ngươi là, các ngươi có thể đánh đuổi Thiên Đạo Chúng mà không cần đến sự giúp sức của chúng ta? Sao có th——""Họ có thể!" Nobu Nobu cắt ngang."Đã từng trải qua, nên ta biết bọn họ làm được, đừng kích động lũ người đó, đây là một lời khuyên." Nobu Nobu mặt càng ngày càng dữ tợn, "Còn nữa, cho ta mượn nhà vệ si——"Một trái một phải, hai bàn tay đập lên vai Nobu Nobu, đè đít hắn ngồi xuống ghế lần nữa."Thít chặt mông lại." Sakatamo nhìn hắn như nhìn một vật chết."Làm, hoặc chết." Katsura nhìn hắn như nhìn một cái xác."..." Nobu Nobu hoá đá, rơi vào vực sâu vạn trượng.
Lúc này, cánh cửa phòng hội nghị mở ra, một nhân vật mới tiến vào.Đô đốc Shijaku, một tay chủ đạo trong đội hình liên minh."Một viên đạn lớn xuất hiện rồi." Katsura.Nobu Nobu ôm bụng hóp lại, khép chặt đít, đấm bàn: "Ở đây cũng sắp phọt ra một viên cực bự này!"Shijaku ngồi vào vị trí trung tâm, "Ta biết Thiên Đạo Chúng đã không còn là vấn đề riêng của các ngài, và các ngài đã giúp chúng ta ngăn chặn được nhiều mất mát đau lòng trên hành tinh quê hương mình. Vì vậy, sao chúng ta không bắt tay với nhau tống khứ chúng?"
Shijaku nhìn dáng vẻ bần thần, run bần bật của Nobu Nobu ngồi đối diện, nội tâm cũng có chút cảm phục người trái đất, vốn hắn không nghĩ bọn họ có thể làm được chuyện này.
Mạc phủ Tokugawa vốn là con rối của Thiên Đạo Chúng, Thiên Đạo Chúng có sức mạnh gì, ai nấy đều hiểu rõ trong lòng, thế nhưng những kẻ nhìn như yếu ớt này lại dám đứng đây đấu tranh.Nhưng chỉ có thế, một hành tinh nhỏ xinh thế kia, không đủ sức chống lại cả vũ trụ, bắt buộc để chiến đấu với Thiên Đạo Chúng, trái đất phải nhượng bộ ngân hà."Sự im lặng này, được coi là chấp nhận không?" Có kẻ lên tiếng.Nobu Nobu chậm rãi ghì chân, chống tay đứng lên, với một vẻ mặt chưa bao giờ đăm đăm đến thế, như thể những lời hắn nói ra, chính là không thể chối cãi."Các ngươi nghĩ gì về tự do? Tự do của các ngươi là trục lợi bất chấp, cướp đi tự do của các hành tinh khác? Tự do mà chúng ta tìm kiếm còn hơn thế nữa... Tự do thật sự——"Nobu Nobu đập bàn, gào khàn cả họng về phía hội đồng liên minh, "—— Là được đi nhà xí bất cứ khi nào mình muốn!!!"'Phách!'Đôi vai nặng trĩu, đít Nobu Nobu lại nặng nề chạm ghế.Hai con ác quỷ đứng phía sau hắn, không cho hắn đạt được cái tự do nhỏ nhoi ấy."Cứ đùn tại chỗ khi nào ngài muốn." Sakamoto."Có bỉm cho ngài thay rồi đây." Katsura giơ bỉm.Nobu Nobu:
Shijaku chấn động trước quyết tâm cùng sự cố chấp của Nobu Nobu.
Một tên Amanto khác lại chỉ vào mặt Nobu Nobu chất vấn: "Thế ngài coi chúng ta là kẻ th——""Đủ rồi!!!" Nobu Nobu gầm lên, hai mắt đỏ quạch, "Đừng để ta nhắc lại một lần nào nữa!!! Chúng ta sẽ tự mình hạ bệ Thiên Đạo Chúng, các người muốn giúp cũng được thôi, nhưng nếu muốn chà đạp trái đất với danh nghĩa trợ giúp, thì đừng trách ta chôn tất cả theo cùng!!!"Đập bàn đứng lên!"RỒI!!! THẾ ĐÓ!!! CHÚNG TA XONG RỒI NHÉ!!!"Shijaku: Hắn dám tự ý yêu cầu kết thúc cuộc thoả thuận, hắn thật sự đang sợ hãi sao? Hay đang che giấu thứ gì?!
Nobu Nobu trầm trọng lết đi, lại bị một bàn tay cản lại, hắn... đã tuyệt vọng.Sakamoto: "Chưa hết đâu."Katsura: "Ở lại nói cho hết rồi mới được phọt ra từ đít."Shijaku bên kia đã suy nghĩ kỹ rồi, đứng lên nói: "Chờ đã Tướng quân!"
Nobu Nobu hét lên: "Câm miệng hết!!! Ta đã nói rồi... Hiện giờ, bất cứ ai ngăn cản ta... đều phải gánh chịu hậu quả, ta sẽ—— giải phóng nó!"
Nobu Nobu khép đít, đưa mông về phía hội đồng liên minh, lê chân từng chút tới cánh cửa tự do, Katsura và Sakamoto nhìn nhau, không dám lại gần hắn, chỉ di chuyển từng bước, chặn lại lối thoát duy nhất.Bọn bên kia đã xanh mặt.Giải phóng?!Là giải phóng thứ gì?! Tên lửa hay thứ gì còn khủng khiếp khác?! Tên lửa đạn đạo liên hành tinh?! Bom?! LÀ BOM!!!Từ ngoài cửa vọt vào một đội quân thủ vệ, giơ súng ngăn cản hành vi cực đoan của Nobu Nobu."Đứng yên đó, không được nhúc nhích."Nobu Nobu: "Đã quá trễ rồi, không ai có thể ngăn lại được nữa, kể cả ta."Mọi người đại kinh thất sắc."Ngươi, ngươi giấu thứ gì trong người?! Mau trả lời đi!"...Katsura vẻ mặt chết lặng: Có đâu.Sakamoto vẻ mặt cam chịu: Là cứt thôi.Trong hoàn cảnh éo le này, Shijaku tự tin tiến lại gần Nobu Nobu, chỉ huy tất cả quân đội hạ vũ khí xuống, nói với Nobu Nobu: "Ta đã hiểu, hoá ra đây là con át chủ bài của ngươi."Katsura vẻ mặt chết lặng: Có đâu.Sakamoto vẻ mặt cam chịu: Là cứt thôi.Shijaku: "Mục tiêu của nó là gì? Là chiến hạm Thiên Điểu này?"
Nobu Nobu: "Chẳng phải đã quá rõ rồi sao? Gột rửa bao lần cũng không xoá sạch vết tích của nó. Muôn đời sau sẽ không bao giờ quên được."Tập thể kinh hãi: Một vũ khí còn di chứng đến tận thế hệ sau này?! Đó hẳn là——Bom nguyên tử!...Katsura vẻ mặt chết lặng: Có đâu.Sakamoto vẻ mặt cam chịu: Là cứt thôi...."Và sau đó, Nobu Nobu đã nhẹ nhõm giải phóng hết *** trong người, kéo được Đô Đốc Shijaku cùng hội cùng thuyền. Trong lúc tất cả hoảng loạn chạy đi trước lời cảnh cáo của Nobu Nobu, Đô Đốc Shijaku một mình ở lại đón lấy cái chết, cũng đã học được một bài học giá trị, cách *** của người trái đất." Katsura điềm tĩnh kể lại tất cả.
"..." Mọi người.Sakamoto cười ha ha ha nói tiếp: "Vì cùng chung hoạn nạn, đều thấy được mặt xấu của nhau, bọn họ đã thống nhất với nhau sẽ giữ kín chuyện này, Đô Đốc Shijaku đã đồng ý thay mặt chúng ta thương lượng với bọn còn lại. Mọi chuyện ổn thoả cả rồi.""Ừ, tất cả đã giải quyết trong hoà bình. Thấy sao? Thấy kỹ năng thương thuyết của bọn này tuyệt vời chưa?""A ha ha ha ha, A ha ha ha ha!"... Gintoki bưng ghế đập màn hình lớn.Mọi người: Như c*t ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com