TruyenHHH.com

Nhật Ký Vào Đời

Tha phương

tuyfduyene

1

Ba tôi lại quyết định lên chú ba làm nữa rồi. Tại vì ở đây không kiếm được việc làm, với lại hôm bữa chú thím ba về chơi cũng có kiếm ba tôi xin lỗi, bảo là chú ba tôi say rượu lỡ lời chứ không có ý xấu.

Ba tôi cũng bỏ qua, dù sao cũng anh em trong nhà nương tựa nhau.

Thím ba tôi có bảo là: "Thôi anh hai lên phụ anh Bằng đi, ở trên đó ổng cũng đi nhậu hoài, cũng không ai trông coi, em thì đi làm ban ngày, không có ở đó được."

Ba tôi lúc đó thì cũng ừ ừ cho qua chứ cũng không là đi hay không. Tại vì cãi nhau một lần là cũng có lần hai. Nhưng mà hiện tại thì nhà tôi đến cả miếng ăn mỗi ngày kiếm không ra, thỉnh thoảng ba tôi cũng đi làm hồ, nhưng làm thường xuyên thì không làm nỗi, với cả kiếm việc làm cũng khó khăn, do người ta nhận thợ làm thường xuyên chứ không ai nhận người lâu lâu mới làm hết, còn mẹ tôi thì cũng đi lặt rau hái ớt phụ người ta. Cơ bản là không đủ sống, bữa đói bữa no.

Vậy nên ba tôi đã quyết định lên chú ba, kiếm ít kiếm nhiều cũng đỡ khổ, gửi về cho mẹ con tôi.

2

Hè năm lớp sáu lên lớp bảy tôi lại lên ba chơi. Lần này tôi chỉ ở hai ngày, nhưng tôi thấy thật sự khác biệt so với lần trước rất nhiều.

Nếu ngày xưa mỗi ngày còn mấy chục cuốc đò thì bây giờ chỉ có mấy cuốc đò, nước ngọt hồi xưa là bảy tám kết thì giờ còn mỗi trà xanh không độ.

Nghe ba kể tôi mới biết là do cái đợt ba tôi về, không ai trông coi, chú ba tôi thì đi nhậu không chịu cột đò cẩn thận nên để đò chìm, mỗi lần sửa như vậy tốn mấy triệu bạc.

Ba tôi về bảy tháng, chú ba tôi sửa đò cũng ba lần. Rồi cộng thêm việc chú ba lười đưa khách ban đêm, riết rồi khách ghét nên dần dần sang bến đò bên cạnh, không đi của chú ba nữa.

Việc làm ăn ế ẩm, chú ba còn phải mượn tiền của thím ba, rồi ăn nhậu quen thói, thành ra cái là nợ nần. Thím ba cũng gồng mình đứng ra trả nợ dùm.

Cái chú Kịch hồi xưa chạy đò dùm chú ba cũng nghỉ làm luôn rồi. Tại lúc ba tôi lên làm là đò đã vắng rồi, vừa ba tôi vừa chú đó. Chú Kịch thấy cũng ngại nên tự động xin nghỉ, vậy là còn có mình ba tôi chạy đò.

Nhà chú ba thì có xây lại đôi chút, đặc biệt là tường đã xây cao lên, không còn lưới B40 nữa, cũng có xây thêm cái nhà vệ sinh bên cạnh.

Thằng Kiệt ngày trước chơi với tôi ở đây cũng không thấy mặt mũi đâu, chắc nó chuyển đi nơi khác rồi cũng nên, tôi cũng không biết.

Hai ngày này ở đây chẳng vui vẻ gì hết, không khí ảm đạm lắm.

Về nhà vẫn là vui nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com