TruyenHHH.com

Lỗi Ở Yêu Thương - Về Nhà Với Mẹ (Thanh Duy - Thanh Thủy)

Và nếu thuộc về nhau

switch_yasu

Một đêm nọ, chị bạn khá thân từ hồi đại học buzz yahoo than buồn. À, thì ra hôm ấy người yêu cũ của chị làm đám cưới. Đó không đơn giản là cảm giác buồn nữa, mà với chị là sự hụt hẫng vô cùng. Chị uống rượu cả đêm, đốt thuốc liên tục, miệng cười nhưng mắt ậng nước.

Mình đã khuyên chị hãy ngủ một giấc thật sâu vì mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa. Có trách mình thì cũng không khá hơn và người ta có thuộc về chị đâu mà quay trở lại. Khuyên chị thì khuyên vậy, nhưng bản thân mình cũng đầy những ưu tư.

Khi chia tay, lẽ thường lúc nào cũng sẽ có một người A bỏ đi, và người B ở lại đau khổ. Nó giống như một cái vòng lẩn quẩn. Người B sẽ khóc hết nước mắt, đường về nhà nhòe đi. Rồi vật vã, nhìn cảnh lại nhớ người. Lại lôi thư từ, tin nhắn của người A ra đọc đi đọc lại. Rồi mở nhạc thật to, toàn những bản ballad buồn bã. Gặp câu ưng ý, lại khóc nấc lên từng cơn. Giá mà có một cái máy quay phim, người B sau này xem lại, có thể còn bật cười vì những hình ảnh đau đớn xấu xí ấy.

Rồi ngày hôm sau vẫn chưa yên, người B lại leo lên mạng vào facebook người A. Chăm chút, quan sát từng li từng tí nhất cử nhất động. Xem từng status, click từng tấm hình. Trong dạ chỉ thầm mong một điều, rằng người A có buồn không, hay vẫn đang tiếp tục nột cuộc sống-không-có-người-B bên cạnh. Rồi lại suy diễn hết tất cả các ý nghĩa, bắt gặp một status gì có vẻ liên quan đến mình là hồ hởi mừng reo vì chắc là, người ta còn thương mình. Sao mà mù quáng! Nếu người A thật sự thương và đó là một mối quan hệ còn-có-thể-cứu-vãn, thì người A sẽ có đến 1001 cách để nói cho người B biết chứ không để cho người B phải ngồi đó một mình mà đoán già đoán ra non.

Trong bộ phim The Break Up (Tan vỡ), đôi vợ chồng Brooke và Gary thường xảy ra xung đột, họ cãi vã với nhau hằng ngày và dẫn đến sự đổ vỡ. Việc Brooke thu xếp mời Gary một buổi dạ vũ lãng mạn theo style những băm 1970, hay như Gary cất công chuẩn bị một bữa tối lung linh cho vợ là những nổ lực cuối cùng để cứu vãn tình yêu của họ. Nhưng đó cũng là lúc Brooke bắt đầu hẹn hò với chàng trai khác. Khi họ buộc phải đối diện với sự thật, Brooke chỉ biết khóc, và trả lời "đã trễ rồi". Tình yêu trong cô giờ đây đã chết.

Gary tiếp tục công việc của mình trong khi Brooke đi du lịch khắp thế giới. Dòng đời xô đẩy họ rời xa nhau, rồi lại xô đẩy họ gặp lại nhau ở một không gian, thời gian khác. Họ tình cờ gặp lại nhau tại Chicago. Như hai người bạn, họ bước qua nhau, vẫn ngoái lại nhìn và môt-tự-nhiên-mỉm-cười.

Mỏi quá thì buông, không ai có thể nắm giữ trong tay một vật gì đó mãi mãi. Tình yêu cũng vậy, hết yêu thì không thể tiếp tục được, dù một trong hai sẽ rất đau. Điều gì cũng có thể xay ra, hai từ "giá như" chỉ là ngụy biện, vậy thì hãy bước qua nỗi đau bằng cách chúc cho người kia hạnh phúc và mở rộng trái tim đón nhận một nụ cười mới, một nhân duyên mới bên mình an yên.

Que sera, sera... (Cái gì đến, sẽ đến...)

Chị nhé, em thương.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com