TruyenHHH.com

Kny and you

Request 1:Muichirou

mb_28love

   Trả đơn cho bạn @TinNguyn239871

(Xin lỗi các bác vì mấy tuần nay không ra chap mới,tui bận với lại sắp thi giữa học kỳ 2 rồi nên việc ra chap mới hơi khó khăn.)

--------------------------------------------------------

Note:Tình yêu hoàn thành.

-Tên kia đứng lại!!!Sao mi dám lừa ta là có *y/f/f  hả!!

(*y/f/f viết tắt của your fav food có nghĩa là món ăn yêu thích của bạn)

-Y/n cậu tin người quá rồi đó~

-Còn dám nói!

    Bạn đang cầm cái dép đuổi bé Hà quanh xóm vì tội dám lừa có đồ ăn bạn thích,cứ nói một câu là y rằng tên này lại đáp trả một câu,còn là cái kiểu cà khịa nữa chứ!(Thật là đáng ghét trong ngoặc kép).

   Mọi người đi qua chỉ biết thở dài,hai đưa nhỏ ngày nào cũng bày trò xong rồi lại quay ra cắn nhau,thật không hợp là bạn bè một chút nào cả,đấy chỉ là do người ta nghĩ,chứ thật sự ra hai đứa này cực kì "dính".Bày trò gì thì phải có nhau đi cùng,nếu có sao thì phải chịu chung.

  Các bác biết môn thể thao nguy hiểm nhất mà Viết Nam mình có không?

Đứa nào đó:Thế chắc là chọc chó rồi!

  Đúng rồi đấy.

  Hôm nay,tui sẽ kể cho các bác nghe về câu chuyện chọc chó theo kiểu ngu si nhất mà hai con người này mắc phải.

    "Chọc chó mà đ*o biết chó không bị xích."

  Chẳng phải là hôm đó,bạn chán quá nên nổi hứng muốn chọc chó,mà làm mấy cái việc này thì phải có đồng đội bên cạnh chứ!Thế là sang nhà Mui,đạp cửa xông vào,dốc cổ cậu đi chọc chó cùng.Thoại đầu,mọi chuyện xảy ra vô cùng tốt lành,nếu lúc đấy con ngáo nào đó ném cho con chó một ngón bậy.

     "SAI rồi người lạ ơi"

  Thế là chó lên cơn,nó sủa cả khu phố nghe như cái cách mà hàng xóm hát karoke vào mỗi buổi tôi tôi học bài vậy.Hai con người đứng đó,CƯỜI,nhưng đâu biết tai họa sắp ập đến vào đâu.Bỗng con chó nhe rằng và cạp!

    Ối dồi ôi,một miếng căn thật yêu thương.

  Người lãnh chịu hậu quả này không ai khác ngoài bọn bạn.Thật may mắn thay,nếu hôm đó không có người lớn gần đó,thì chắc bệnh dại này sẽ khiến tụi bây lâm vào cơn phê khó tả.

   Kỷ niệm đáng nhớ thời trẻ trâu :)))

-------------------------------------------------------

    Thời gian trồi nhanh quá,chẳng mấy chốc cả hai đứa đã học lên cấp ba,tình bạn bè gắn kết mấy chục năm bây giờ đã bước sang một giai đoạn mới.

     Giai đoạn tình yêu chớm nở.

   Bạn cũng không biết nữa,không biết mình có thật yêu Muichirou,chỉ biết rằng cứ mỗi lần gặp mặt,bạn lại không thể thoải mái nhưng xưa,thay vào đó là cảm giác ngại ngùng,thật chỉ muốn trốn đi thôi a~!Mỗi khi Mui nắm tay bạn là mặt bạn đã đỏ hết lên như cà chua rồi,thật xấu hổ. 

    Không chỉ riêng một mình bạn,bé Hà cũng thật sự có tình cảm với bạn.Không những thích ngắm bạn cười,mỗi ngày đều muốn nghe cái giọng ngọt ngào này đã quá đủ với anh.Nhưng tình yêu này nếu không thổ lộ trước thì nguy cơ bọ người khác cướp lấy là rất cao.Thế là Mui phải tìm đủ mọi cách,đủ mọi lý do để bạn đồng ý lời tỏ tình của mình.

   Hôm đó,anh lấy hết dũng khí kêu bạn đến gần vườn sau trường,dưới một gốc hoa đào đang nở rộ.Lúc nói với bạn về việc đại sự nào đó,tâm trí thật sự rối bời,miệng cứ lắp ba lắp bắp,vừa nói xong là chào tạm biết bạn và phóng đi luôn.Ổng ngại ấy mà~

-Cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì không?

-Y/n à...Chúng ta cũng đã là bạn tri kỉ,thật sự tớ đã có tình cảm với cậu,tớ muốn bước thêm một bước nữa.Cho nên...Lam người yêu tớ nhé!!

   Vừa nói xong câu của mình,Mui lập tức im bặt,không gian yên tĩnh lạ thường,anh sợ bạn từ chối,sợ mối quan hệ này sẽ chấm dứt.Bông nhiên bạn cười một cái,một nụ cười thật đẹp.

-Muichirou!

-H-hả làm sao?

-Tớ đồng ý~

-T-thật chứ?

-Ừm,trước giờ tó cũng có tình cảm với cậu,nhưng sợ bị từ chối,nay là được chính cậu tỏ tình,thật sự người này rất vui!

   Nói xong bạn kiễng chân hôn anh ấy!

  Cuối cùng,tình cảm mà cả hai đã mong muốn cuối cùng cũng được đáp trả.

   Tình yêu hoàn thành.

                                                        _End_


  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com