TruyenHHH.com

(Húc Phượng x Nhuận Ngọc) Tình Huống Nào Vậy

004

phinguyetlau

Thập Yêu Tình Huống
(Tình huống nào vậy)

| 004 |

Lạc Tương Phủ.

"Phượng Hoàng, Phượng Hoàng đừng mà, Phượng Hoàng!" Cẩm Mịch mở mắt ra, bật dậy, cảnh sắc trước mắt có chút quen thuộc, là phòng của nàng ở Lạc Tương Phủ.

"Người đâu." Cẩm Mịch lên tiếng gọi người.

Tiên thị ngoài cửa nghe được tiếng Cẩm Mịch, vội vã chạy vào.

Cẩm Mịch tóm lấy hắn, có chút điên cuồng hỏi hắn, "Phượng Hoàng đâu, mau nói cho ta biết Phượng Hoàng đâu!"

Tiên thị bị Cẩm Mịch như vậy dọa sợ, nửa ngày sau mới phản ứng lại, run rẩy đáp, "Bẩm Thủy, Thủy Thần tiên thượng, Hỏa Thần đã ở nửa năm trước hôi, hôi phi yên diệt."

Cẩm Mịch đột nhiên buông bàn tay tóm lấy tiên thị ra, ngã bệt dưới đất, là thật, không phải là mơ, là thật, Húc Phượng chết rồi, chết trong tay nàng.

Không, không đâu, Húc Phượng là Phượng Hoàng, Phượng Hoàng có thể Niết Bàn sống lại, hắn nhất định chưa chết, nàng muốn đi tìm Húc Phượng, nàng muốn nói cho Húc Phượng biết nàng yêu hắn.

Cẩm Mịch bò dậy chạy ra khỏi Lạc Tương Phủ, tiên thị muốn ngăn nhưng không ngăn lại được, chỉ có thể chạy tới Toàn Cơ Cung, bẩm báo chuyện này cho Quảng Lộ.

Quảng Lộ hay tin, đem chuyện Cẩm Mịch tỉnh rồi nhưng lại không biết tung tích nói cho Nhuận Ngọc.

Nhuận Ngọc nghe xong cũng không tỏ vẻ gì, vừa phê duyệt tấu chương, vừa thờ ơ nói, "Mặc kệ nàng, về rồi thì báo cho ta biết."

"Dạ." Quảng Lộ không tiếp tục đề tài này nữa, giống như bệ hạ đã nói, mặc kệ nàng.

...

Vong Xuyên.

Cẩm Mịch không vân đạm phong khinh như Nhuận Ngọc được, nàng tuyệt vọng đứng giữa sông Vong Xuyên, tìm kiếm, Vong Xuyên là nơi âm hồn trở về, nếu Phượng Hoàng còn có tàn hồn, chắc chắn sẽ bị nàng tìm được.

...

Nhân Duyên Phủ.

Tiên thị thấy bẩm cho Quảng Lộ xong, Thiên Đế bệ hạ vẫn không hạ lệnh tìm kiếm, thậm chí không xuất hiện, chỉ sai một tiên thị đi ra khuyên hắn về chờ.

Biết Thiên Đế bệ hạ không quan tâm tới Thủy Thần nữa, tiên thị nghĩ một lát, chạy tới Nhân Duyên Phủ, mọi người đều biết, Thủy Thần tiên thượng từng có giao tình rất tốt với Nguyệt Hạ tiên nhân, Nguyệt Hạ tiên chắc chắn sẽ giúp một tay, hắn bẩm chuyện này cho Nguyệt Hạ tiên nhân, Nguyệt Hạ tiên nhân sẽ không làm lơ như Thiên Đế bệ hạ.

Quả nhiên, Nguyệt Hạ tiên nhân biết được chuyện này rồi, mặc dù có chút khinh thường, nhưng suy nghĩ một lát, vẫn đứng dậy đi tìm Thủy Thần, tiên thị thấy vậy cũng an tâm, trở về Lạc Tương Phủ, hắn chỉ là một tiên thị, vậy là đủ rồi.

Đan Chu ra khỏi Nhân Duyên Phủ, mới phát hiện hắn không biết Cẩm Mịch đi đâu, vội vã chạy về tìm tiên thị, hỏi Cẩm Mịch có từng nói gì không?

Tiên thị suy nghĩ một lát, "Thủy Thần tiên thượng hỏi tiểu nhân Hỏa Thần tiên thượng ở đâu, tiểu nhân liền bẩm chuyện Hỏa Thần đã chết cho Thủy Thần tiên thượng."

Đan Chu nghe được đáp án liền thả tiên thị đi, suy tư một phen, 'Vô tình nữ Cẩm Mịch nhất định là đi tìm Nhị chất nhi của ta, nhưng Phượng Oa đã hôi phi yên diệt rồi, nàng đi đâu tìm chứ, đúng rồi, Vong Xuyên.'

Đan Chu nhanh chóng bay tới Vong Xuyên, quả nhiên chỉ trong chốc lát đã tìm được Cẩm Mịch thương tích đầy mình.

Đan Chu có chút oán khí, dù sao Phượng Oa là bị Cẩm Mịch tự tay giết, nhưng Cẩm Mịch như giờ lại phải giải thích thế nào, hắn bước tới kéo Cẩm Mịch, "Vô tình nữ, ngươi đang làm gì đó."

Cẩm Mịch nhìn thấy Nguyệt Hạ tiên, vội vã trở tay tóm lấy Đan Chu, "Hồ ly tiên, hồ ly tiên vì sao ta không tìm thấy hồn phách của Phượng Hoàng, ngươi nói cho ta biết, vì sao?"

"Vô tình nữ, Phượng Oa nhà ta là ngươi tự tay giết, một đao của ngươi đâm vào nội đan tinh nguyên của nó, hôi phi yên diệt, làm sao có thể tìm được hồn phách của nó chứ."

Cẩm Mịch nghe được lời Đan Chu, tuyệt vọng quỳ xuống đất, "Nha nha nha, hồ ly tiên, ta giết Phượng Hoàng báo thù cho cha và dì Lâm Tú, ta cho rằng ta không yêu Phượng Hoàng, nhưng giết Phượng Hoàng rồi ta phun Vẫn Đan ra, mới biết ta yêu Phượng Hoàng, hồ ly tiên ngươi nhất định phải tin ta."

Đan Chu thở dài, Vẫn Đan này hắn biết, thật không ngờ còn có vật này, còn trùng hợp ở trong người Cẩm Mịch, "Cẩm Mịch, tiên Thủy Thần và Phong Thần, là Tuệ Hòa giết, không phải Phượng Oa nhà ta làm."

Cẩm Mịch có chút hoảng hốt, "Hồ ly tiên ngươi nói cái gì?"

"Tiên Thủy Thần và Phong Thần, là Điểu Tộc Tuệ Hòa giết chết, Tuệ Hòa có được toàn bộ linh lực của phế Thiên Hậu, mới có thể giết tiên Thủy Thần và Phong Thần, Long Oa sớm đã điều tra rõ chuyện này, hiện tại Tuệ Hòa đang bị nhốt trong ngục Tì Sa." Đan Chu nói cho nàng chân tướng sự việc.

'Cha và dì Lâm Tú là Tuệ Hòa giết, vậy nàng không phải đã trách oan Phượng Hoàng.' Nghĩ tới đây, trái tim của Cẩm Mịch đau hơn, "Hồ ly tiên, ta trách oan Phượng Hoàng, ta muốn cứu hắn, xin ngươi hãy giúp ta."

Đan Chu nhìn nàng, cuối cùng không đành lòng, kéo Cẩm Mịch từ dưới đất lên, "Hoàng huynh của ta tan hết linh lực bảo vệ một sợi hồn phách của Phượng Oa, lão phu dẫn ngươi đi tìm Ngọc Oa, có lẽ nó biết cách cứu Phượng Oa."

Cẩm Mịch gật đầu, theo Đan Chu về Thiên Giới.

...

Toàn Cơ Cung.

Đan Chu không màng sự ngăn cản của Quảng Lộ, trực tiếp vào Thất Chính Điện.

Nhuận Ngọc nhìn Đan Chu dẫn Cẩm Mịch xông vào, không hề thấy bất ngờ, viết viết vẽ vẽ phê duyệt xong bản tấu chương trên tay, mới ngẩng đầu lên nhìn Đan Chu.

"Không biết thúc phụ tới chỗ ta có chuyện gì không."

Đan Chu có tí xấu hổ, dù sao nửa năm qua ngoại trừ lâm triều, hắn chưa từng tới thăm Đại chất tử này, nhưng hắn vẫn nói, "Ngọc Oa à, lão phu tới là muốn hỏi con về chuyện của Phượng Oa."

"Ồ." Nhuận Ngọc lộ ra vẻ ngài cứ tiếp tục.

Vẻ xấu hổ trên mặt Đan Chu tăng thêm, "Lão phu muốn hỏi con, Phượng Oa, ách, Phượng Oa hiện tại vẫn tốt chứ."

Nét mặt của Nhuận Ngọc không hề dao động, "Húc Phượng chết cũng được nửa năm rồi, thúc phụ giờ mới tới hỏi, có cảm thấy muộn quá rồi không."

"Ách."

Cẩm Mịch không chờ được nữa, "Tiểu Ngư tiên quan, hồ ly tiên nói ngươi biết cách cứu Phượng Hoàng, xin ngươi nói cho ta biết được không."

"Ta không biết."

Cẩm Mịch có chút luống cuống, nàng chạy tới nắm lấy cánh tay Nhuận Ngọc, "Xin ngươi đó Tiểu Ngư tiên quan, xin ngươi, hồ ly tiên nói Phượng Hoàng còn có một sợi hồn phách, giờ ngươi là Thiên Đế, ngươi nhất định biết cách cứu hắn đúng không, chỉ cần ngươi cứu hắn, chuyện gì ta cũng đồng ý với người, ta nguyện ý ở bên ngươi cả đời."

Nhuận Ngọc tỏ vẻ mấy vế trước còn ổn, vế sau cùng của Cẩm Mịch ngược lại là dọa đến y, ngươi mau mau dừng lại, ta còn chưa sống đủ đâu, nhưng nét mặt của y không hề thay đổi, chỉ là nhàn nhạt nói với Cẩm Mịch, "Xin Thủy Thần tự trọng, ở nửa năm trước bản tọa đã hòa ly với ngươi, cũng chiêu cáo Lục Giới, đừng nhắc lại chuyện này nữa."

Cẩm Mịch nghe được lời này ngượng ngùng buông bàn tay nắm lấy Nhuận Ngọc ra, Nhuận Ngọc phẩy phẩy tay áo, có chút ghét bỏ, hắn bị Cẩm Mịch đụng vào, không bị xui đó chứ, suy nghĩ một hồi, vẫn trả lời nghi vấn của Cẩm Mịch.

"Lúc đó Hỏa Thần quả thật còn giữ lại một sợi hồn phách, bám vào Hoàn Đế Phượng Linh."

"Hoàn Đế Phượng Linh đâu?" Cẩm Mịch vội vàng hỏi.

"Ném rồi."

"Tiểu Ngư tiên quan ngươi đừng gạt ta, xin ngươi hãy đem Hoàn Đế Phượng Linh cho ta." Cẩm Mịch cầu xin Nhuận Ngọc.

"Bản tọa quý là Thiên Đế, sao phải gạt ngươi, nếu Thủy Thần không còn chuyện gì nữa, thì rời đi đi."

"Tiểu Ngư tiên quan ta..."

"Quảng Lộ, đưa Nguyệt Hạ tiên nhân và Thủy Thần hồi phủ." Nhuận Ngọc không muốn nhìn thấy nàng, trực tiếp đuổi người.

Quảng Lộ bước tới, kéo Cẩm Mịch ra ngoài, Nguyệt Hạ tiên nhân đành phải đi theo.

Quảng Lộ tiễn hai người họ đi rồi, trở về Thất Chính Điện.

"Quảng Lộ, truyền tin tức Thủy Thần đã thức tỉnh tới Ma Giới, nhớ phải bí ẩn, đừng để ai phát hiện."

"Dạ." Mặc kệ mệnh lệnh của bệ hạ là gì, nghe theo là được, bệ hạ khẳng định có đạo lý của mình.

...

Ma Giới.

"Phượng huynh, Lưu Anh nghe được một tin tức, Thủy Thần đã tỉnh lại rồi, đang chạy khắp nơi tìm ngươi, ngày mai Lưu Anh sẽ dẫn Thủy Thần tới gặp ngươi." Lưu Anh hớn hở nói cho Húc Phượng nằm ở đó tin tức mình vừa nghe được.

Toàn thân chim của Húc Phượng dựng ngược lên, Lưu Anh ngươi tỉnh lại đi, Cẩm Mịch thọc ta thêm lần nữa ta sẽ thật hết thuốc chữa đấy! Ngọc Nhi, Ngọc Nhi ngươi mau tới cứu ta a!

...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com