chương 15
" Kế Hoạch Của Hiếu " Hiếu ngồi trong căn phòng tối, đôi mắt thâm trầm không chút cảm xúc nhìn vào khoảng không. Hắn biết trước ngày này sẽ đến, bởi tất cả nằm trong kế hoạch mà hắn đã cẩn thận tính toán. Một tuần trước, hắn đã lắng nghe cuộc trò chuyện giữa An và Phong Hào, người đàn ông lớn tuổi hơn cả Hiếu, và không ngờ chính là người tình của Thái Sơn, một thế lực trong bóng tối mà Hiếu đã biết từ lâu.Trong ngày hôm đó, Hiếu cảm thấy sự bất ổn ngay từ khi An xin đi vệ sinh quá lâu. Hắn bước vào khu vực đó với dự cảm chẳng lành và bất ngờ nghe thấy tiếng của Phong Hào. An, với giọng run rẩy và những giọt nước mắt nghẹn ngào, đã kể về sự ngột ngạt mà cậu phải chịu đựng. Hơn ai hết, Hiếu hiểu rằng An đang dằn vặt, giằng xé giữa tình yêu mãnh liệt của Hiếu và khát khao tự do. Nhưng cái tên Phong Hào lại làm hắn điềm tĩnh hơn thay vì tức giận. Hiếu biết rằng Phong Hào không chỉ là một người đàn ông xuất hiện ngẫu nhiên, mà còn có mối liên hệ mật thiết với Thái Sơn – người mà Hiếu luôn cảnh giác.Cả tuần trôi qua, Hiếu để mọi chuyện diễn ra theo kế hoạch. Hắn không ép buộc An, không tra hỏi. Sự tự do tạm thời đó chỉ là một cái bẫy tinh vi mà hắn đã giăng ra. Hiếu hiểu rõ An sẽ không thể chạy thoát mãi mãi. Phong Hào có thể mang cậu đi, nhưng không ai có thể giữ An lâu dài khi Hiếu đã quyết định cậu thuộc về hắn.Đến ngày hôm nay, An lại nhõng nhẽo đòi Hiếu đưa đến trung tâm thương mại. Hắn đã ngờ ngợ, biết rõ mục đích của An, nhưng vẫn giữ vẻ mặt dịu dàng chiều chuộng. "Anh sẽ chiều em, chỉ cần em vui," Hiếu cười mỉm, nhưng đôi mắt hắn lại sắc lạnh đến khó đoán. An, với dáng vẻ ngây thơ, lựa chọn những món đồ, mua cho Hiếu một chiếc áo sơ mi trắng. Cậu bảo rằng chiếc áo này sẽ rất hợp với anh, như một món quà cuối cùng, như lời tạm biệt ngầm. Hiếu biết tất cả, nhưng hắn không ngăn cản.Khi thấy An nhìn thoáng qua cửa hàng kế bên, Hiếu đã nhận ra sự chần chừ. Cậu đang giằng xé giữa việc rời xa hay ở lại bên hắn. Cảm xúc ấy hiện rõ trên khuôn mặt An. Nhưng cuối cùng, cậu vẫn bước về phía khu nhà vệ sinh, nơi Phong Hào đang đợi sẵn. Phong Hào lớn hơn Hiếu, mang vẻ trưởng thành và dịu ngọt, nhưng trước mặt Hiếu, hắn cũng chỉ là một người đàn ông trong bóng tối đang cố tìm đường thoát cho An.An bước vào khu nhà vệ sinh, để lại Hiếu đứng đó với nụ cười nhẹ trên môi. Hắn không hề bận tâm. "Cứ đi đi, em yêu. Anh cho em một cơ hội, nhưng không ai có thể giữ em mãi mãi ngoài anh."Chiếc xe của Phong Hào đưa An đi xa dần, rời khỏi trung tâm thương mại. Trên xe, An không thể giấu được những giọt nước mắt. Cậu vừa tiếc nuối, vừa sợ hãi, trái tim cậu như bị xé rách thành hai mảnh. Cậu đã dứt khoát bước đi, nhưng hình bóng của Hiếu, người đàn ông đã dành cho cậu tất cả, vẫn ám ảnh không rời.Phong Hào, với giọng nói trầm ấm, an ủi An: "Anh sẽ bảo vệ em, đừng lo. Chúng ta sẽ trốn thật xa, không ai có thể tìm thấy." Nhưng An biết rõ hơn ai hết rằng Hiếu không phải là người dễ dàng bỏ cuộc. Hiếu luôn biết cách kiểm soát tất cả, và cảm giác rằng hắn đã dự liệu trước mọi thứ khiến An càng thêm hoang mang.Trong suốt chuyến đi, An nhìn ra cửa sổ, những hình ảnh của Hiếu, sự dịu dàng lẫn điên cuồng của hắn lần lượt hiện ra trong tâm trí. Dù giờ đây cậu đã rời khỏi vòng tay của Hiếu, nhưng sự ràng buộc vẫn tồn tại như một bóng ma không thể thoát khỏi. An muốn tự do, nhưng cũng biết rằng mình vẫn yêu Hiếu, một cách điên dại và bất lực.Hiếu, đứng lặng nhìn chiếc xe khuất lối, nhưng trong lòng hắn không có một chút lo lắng hay bất an. Mọi thứ vẫn đanh nằm trong tầm kiểm soát của hắn, bởi hiếu không phải kẻ dễ dàng lừa gạt hay phản bội. Từ ngày hắn phát hiện ra mối quan hệ của an và phong hào,hiếu đã chuẩn bị cho ngày này từ lâu. Một nụ cười nhếch nhẹ trên môi hắn, đầy mưu mô và xảo quyệt.Rút điện thoại từ trong túi áo, hiếu bấm dãy số từ lạ đến quen, bên kia đường dây vang lên giọng nói trầm, uy quyền xen lẫn chút nhạo báng." hiếu đấy à, cậu lại để con thỏ què của mình chạy mất rồi ư? " Giọng nói cói của thái sơn, kẻ có đủ nổi tiếng và tai tiếng trong showbiz lẫn thế giới ngầm , đặt biệt về buôn bán vũ khí. Thái sơn một người đàng ông nguy hiểm mưu mô và không giới hạn về đập đức. Những vụ làn căn phi pháp của hắn trải rộng trên toàn cầu, từ việc buôn lậu vũ khí cho đến các khi vụ liên quan đến quyền lực và chính trị Và phong hào kẻ đã đưa an đi là tình nhân của thái sợ, hay đúng hơn thái sơn đang " giam giữ người trái phép ". Điều này hiếu đã biết từ lâu, nhưng hắn đang chờ đợi, quan sát và giờ đây thời cơ đã đến. Hiếu không muốn liên quan đến thái sơn bởi hắn biết hắn và thái aonw đều giống nhau " giam giữ người tình của mình."Hiếu thản nhiên đáp, giọng nói không chút xúc cảm nhưng mang ngầm ý đe dọa, " anh sơn này, anh quản con chó con của anh kỹ vào, nếu để em bắt được nó đừng trách em đánh gãy chân nó mà không báo trước với anh " những từ ngữ thoát ra từ miệng hiếu sắt bén như lưỡi dao.Vừa kết thúc cuộc gọi, ánh mắt hiếu tối sầm lại. Bên ngoài, hắn có vẻ bình tĩnh nhưng sâu thẳm bên trong, sự tức giận của hắn như một ngọn lữa đang cháy âm ỉ, sẵn sàng bùng lên bất cứ lúc nào.những kẻ dám cướp an khỏi hắn, dù là ai, cũng đều phải trả giá. Và thái sơn người tự tin rằng hắn sẽ không bị hiếu động đến, cũng chẳng an toàn như hắn nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com