[ĐN Harry Potter] Mây ngàn và em
Chương 9: Cừu đen nhà Slytherin.
Ngày thi đấu Quidditch cũng tới. Harlene thấy thầy Snape đi qua bàn của Harry và châm chọc về chuyện con quỷ khổng lồ và Quidditch. Em dám chắc thầy ấy không biết rằng Harry đang nghi ngờ thầy làm việc xấu, nghiệt duyên ghê chưa!Đúng mười một giờ, dường như cả trường đều đổ ra đứng quanh sân bóng Quidditch. Nhiều học sinh còn mang theo ống dòm. Mặc dù ghế ngồi đều đã được nâng cao lên trời, nhưng thỉnh thoảng cũng khó theo dõi một vài diễn biến của trận đấu. Ron và Hermione, cùng nhập bọn với Seamus, Neville và Dean, ngồi cổ động ngay hàng ghế đầu. Harlene có chút ganh tị với anh hai mình, em ngoái đầu nhìn Slytherin thì thấy mấy nhỏ rắn ủng hộ cho mấy phù thuỷ sinh khác không và em được nhỏ Pansy tặng hẳn cái bảng "Harlene Evans chúc mừng mày bị đá khỏi chổi!".Bà Hooch thổi một hồi còi chói tay bằng cái còi bặc. Mười lăm cây chổi vọt lên không trung, càng lúc càng cao. Trận đấu bắt đầu. "Và ngay lập tức, Angelina của đội Gryffindor giành được banh Quaffle. Chà, cô gái này quả là một Truy thủ xuất sắc, mà lại hấp dẫn nữa chứ...""Jordan!""Dạ, em xin lỗi!"Bị giáo sư McGonagall nhắc nhở, anh chàng Lee Jordan cụp tai lại. Anh là bạn của hai anh em sinh đôi nhà Weasley, và được làm bình luận viên trận bóng ngày hôm nay, dưới sự giám sát chặt chẽ của giáo sư McGonagall."Giống với trò Harry Potter, Harlene Evans nhà Slytherin được đặt cách trở thành truy thủ trẻ nhất của đội nhà! Trong trận đầu ngày hôm nay, có lẽ ta sẽ thấy hai nữ phù thuỷ sinh nhà Gryffindor và Slytherin tranh đấu nhau đây!""Còn bây giờ, thưa quý vị, cô ấy đang vượt lên cao, một đường chuyền chính xác cho Alicia Spinnet, một phát hiện mới của Oliver Wood, mà năm ngoái còn ngồi ghế dự bị... Bóng được chuyền về cho Angelina... Ồ, không, đội Slytherin đã giành được Quaffle. Vâng, đội trưởng Slytherin là Marcus Flint đã giành được Quaffle và bay vọt đi... Flint đang bay như một con ó... Anh sắp s... s... Không, thủ quân của Gryffindor là Wood đã xuất sắc chặn đường bóng của Flint và giành lại được banh Quaffle... Đằng kia, Truy thủ Katie Bell của đội Gryffindor có mặt kịp thời, lặn tuyệt khéo quanh Flint, rồi vút lên trở lại... Ối... Có lẽ chấn thương rồi, một trái Bludger đâm vô ót... Banh lại về tay Slytherin... Adrian Pucey đang tăng tốc bay đến cột gôn, nhưng một trái Bludger thứ hai đã cản đường anh... Trái Bludger này do Fred hay là George phát ra đây? Thiệt khó mà nói chính xác được... Dù sao các tấn thủ nhà Gryffindor đã chơi rất ngoạn mục, và Angelina một lần nữa chiếm được Quaffle, trước mặt cô hoàn toàn trống trãi và... vút... Phải nói đúng là cô đang bay... Tránh được một trái Bludger đang lao tới... Cột gôn trước mặt rồi... Cố lên nào, Angelina... Thủ quân Bletchley lao xuống... Hụt rồi... GRYFFINDORS GHI BÀN!"Học trò nhà Gryffindor bùng lên hoan hô làm sôi cả bầu khí lạnh, trong khi phe Slytherin la ó, rên rỉ.Harlene vẫn đang đấu tranh nội tâm đây. Em không biết nên nhường cho anh trai hay là cố gắng nếu không thầy Snape sẽ đay nghiến em mất. Thật khó lựa chọn quá đi!Bỗng một trái Bludger được Flint đánh qua chỗ em. Harlene không biết thằng chả đang muốn đội nhà ghi bàn hay thua nữa nhưng may mà em né được và nó trúng vào một phù thuỷ sinh nhà Gryffindor. Pucey truyền cho em trái Quaffle và kẹp hai bên em là hai phù thuỷ nhà Sư tử. Harlene chỉ có thể chọn cách cố gắng chơi để điểm suýt sao nhất miễn sao Gryffindor dành cúp Quidditch là được. Em lách qua lượn lại và cuối cùng đánh một cái khiến Oliver Wood không bắt được."SLYTHERIN GHI BÀN!"Dù tụi rắn có ghét em nhưng chung quy vẫn là người nhà nên hò reo dữ lắm.Harlene thấy Slytherin này chơi bẩn quá rồi đi mặc dù Quidditch không có luật lệ nhiều nhưng mà chơi kiểu này cũng đâu vui. Flint đạp ngã một phù thuỷ sinh rồi còn mấy nhỏ rắn khác cũng chơi rất bạo lực.Xuyên suốt trận đấu, Harlene nghĩ mình không chỉ đấu với mình Gryffindor mà còn phải đấu với cả chính đội nhà. Thằng cha Flint cứ ném Bludger về phía em miệng thì nói ném về Gryffindore phía sau. Em ghi bàn cho Slytherin khá nhiều khiến điểm số của hai nhà cách khá xa. Em thấy Harry bị ếm chổi liền nhìn theo cố gắng đọc thần chú ổn định lại nó, không chỉ có em mà thầy Snape cũng thế. Vì không chú ý nên em đã bị Fred đập trái Bludger vô đầu trong khi miệng còn lẩm bùa chú giúp Harry. Giờ mới thấy nhỏ Pansy nở nụ cười toe toét.Cụ Dumbledore và cô McGonagall thấy em ngã xuống chổi đang cố gắng bấu vào cây chổi thì lo lắng ưỡn người xem thử. Sau khi thấy chổi của Harry đã ổn định thì em mới buông tay đang bấu lấy cán chổi ngã xuống thềm đất. Đầu em ong ong như vừa ăn phải bùa lú vậy. Harlene bất tỉnh và được đưa đến bệnh xá.Mãi đến sau khi kết thúc trận đấu gần chiều tối thì em mới tỉnh dậy với cái băng gạc trên đầu. Ngoài bà Promfey còn có anh em nhà Weasley: Fred và George, Ron, Hermione và cả Harry đang ngồi ở giường."A!"Em sờ cái trán mình kêu một cái."Xin lỗi em nhé Evans! Anh không định đánh mạnh như thế!"Fred ríu rít xin lỗi. Lúc đầu thì Fred và George không định xin lỗi đâu nhưng vì trong lũ Slytherin thì Harlene không chơi xấu và qua lời của Ron thì em tốt hơn lũ rắn nhiều. Hermione và Harry vì cũng biết về em nhiều nên mới ở lại cùng Ron và cặp song sinh."Không sao mà, anh khiến em đỡ cảm thấy có lỗi khi phải lựa chọn đấy!"Nhờ cú đánh của Fred thì Harlene đỡ áy náy ở cả hai sự chọn rằng nên thắng Gryffindor hay để Slytherin thua. "Bồ nghỉ ngơi cho khoẻ nha để hôm sau còn đấu tiếp với nhà mình đó!"Harry nhẹ giọng nói."Tớ tưởng Slytherin thua rồi chứ?""Sao bồ nghĩ vậy? Bồ ngất lúc Slytherin dẫn đầu mà?""Mình nghĩ đội Gryffindor có Harry là át chủ bài sẽ thắng thôi!""Đội Slytherin và Gryffindor huề nhau! Nếu không nhờ bồ ghi bàn quá trời thì có thể là Slytherin thua thật đó! Trận sau nhà bồ sẽ tái đấu với nhà mình đó!"Harlene gật đầu đã hiểu. Mọi người ra về để lại Harlene ở bệnh xá vắng tanh. Vì sức khoẻ khá tốt nên Harlene đã mau khoẻ lại và còn nhận được quà của mấy nhỏ Sư tử. Anh Fred thì quá áy náy nên đã tặng bình dược chơi khăm còn Hermione thì tặng mấy quyển sách nhỏ tìm được ở thư viện. Vụ Quidditch thì có vẻ không ổn lắm vì Slytherin đã thua trước Gryffindor trong trận tái đấu. Harlene cũng không cần quan tâm vụ thắng thua nữa. Em bước đến chỗ ngồi bàn ăn mình thì tụi rắn lại ngứa miệng bắt đầu châm chọc."Con cừu đen này bị ngã ngất mấy hôm không biết đầu mày còn bình thường không ta?!"Draco cạnh khoé em. Mấy nhỏ rắn cười hùa theo."Phải bình thường thì mới không thèm quan tâm mấy lời ấu trĩ của cậu chứ, bình thường tôi mà nhảy đổng lên thì mới không bình thường!"Harlene còn ghi thù thằng cha Flint với mấy nhỏ rắn này đó. Chắc phải tìm trò mới thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com