TruyenHHH.com

[ĐN Harry Potter] Mây ngàn và em

Chương 10: Giáng sinh

meomeocutephomaique

Giáng sinh cũng đã tới làm tụi nhỏ ở Hogwarts háo hức về nhà. Harry và Ron thì ở lại trường để tìm thêm về Nicholas Flamel nhưng cũng có lý do khác là Harry ghét ở nhà dì dượng.

Harlene năm nay cũng ở lại vì bà Bathilda đã đi thăm họ hàng. Bà gửi cho em một chiếc áo len màu đen có chữ H do bà đan cùng một cây tầm gửi nhỏ. Em đã gửi bà thuốc nhức xương khớp và một chút thảo dược ấm người vào mùa đông.

Em nhận được kha khá món quà từ một số người như Newt Scamander và có vẻ có cả Cedric và Cho Chang nữa.

Harlene vốn không thân với Cedric và Cho lắm nhưng khoảng gần cuối kì thì em có học bài cùng họ: học độc dược và sinh vật học với Cedric, học bùa chú cùng Cho. Nói chung thì bọn họ cũng khá tốt nên em nghĩ làm bạn với họ là ý kiến không tồi, trừ cái nồi mụn nhọt nấu chung với Cedric ra thì mọi thứ ổn (lần đó ảnh muốn bỏ Ranunculus vào nhưng mà có ai dè nó nổ cái đùng).

Ban đầu em không định thân với Cedric và Cho đâu vì họ ảnh hưởng khá lớn đến Harry chưa kể anh Cedric sẽ chết nên em đã muốn tránh nhưng mà ảnh bám em riết nên chịu. Còn Cho thì chị ấy tốt bụng và cũng rất hợp với em về sở thích đọc sách mà chị ấy cũng giống Cedric - bám em suốt mấy ngày nghỉ.

Newt tặng em một chiếc áo choàng mới cùng một cái vali không gian mà ông đã nuôi những sinh vật lạ lùng trong đó hồi ở Mỹ, Cedric thì tặng em một cái khăn choàng len màu đen có hương ngải tây (có lẽ vì học bài cùng nhau nên ảnh biết mùi hương em thích) còn Cho thì tặng em một chiếc váy voan nhẹ nhàng màu xám tro (chị ấy cằn nhằn vì em không có nổi một chiếc váy). Harlene nghĩ mình sẽ tặng lại gì đó cho họ.

Trước tiên, em đã chuẩn bị quà cho Harry - một túi bánh quy nhỏ cùng hạt mắc ca ngon miệng. Harlene tặng Newt một củ nhân sâm biết la đã bị ểm bùa, Cedric là một lọ dược được giữ kĩ trong túi còn của Cho Chang là một dây chuyền có vỏ sò của người cá - em đã rất vất vả lội xuống hồ để lấy nó đó. Vì Hermione đã về nhà nên em sẽ đợi cô bé trở lại rồi tặng sau.

Herlene lê la đến hầm dược với đống lọ chai lỉnh khỉnh. Đây là khoảng thời gian rãnh rỗi để pha thuốc bán ở chợ, em nghĩ mình cần tiền để năm tới có thể mua quà gì đó lớn hơn tặng mọi người thay vì mấy đồ lặt vặt không đáng mấy đồng.

Hầm vắng tanh, không khí lạnh thấu xương nhưng em vẫn ngồi lại tiếp tục công việc.

"Harlene! Anh không nghĩ em sẽ tặng anh thứ này đấy?!"

Cedric mang theo lọ dược mà em tặng đi đến chỗ em ngồi. Anh mặc áo chùm màu đen với chiếc khăn choàng màu vàng đặt trưng. Năm nay anh ấy ở lại trường vì ba má đi du lịch đâu đó ở Na Uy.

Lọ dược màu vàng kim và lấp lánh như ngọc trai được để lên bàn.

"Em thấy anh dạo gần đây tìm hiểu về tình dược nên em làm sẵn tặng anh đó!" Herlene có mấy lần thấy Cedric lượn lờ qua chỗ thư viện chuyên chỉ mấy cái bùa tình yêu các thứ.

"Anh chỉ hứng thú chứ đâu cần nó đâu?"

Harlene liếc ảnh "Nhưng mà em nghĩ anh cần nó đó..."

"Sao em lại nghĩ anh cần?!"

Cedric nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt em. Nếu là mấy nhỏ phù thuỷ sinh mê anh như điếu đổ mà nhìn vào đôi mắt xám tro long lanh đó thể nào cũng đổ đứ đừ cho xem nhưng với Harlene thì anh ấy đang trong hình dạng của một con lửng?

"Em thấy anh có vẻ cần tình yêu nhưng có vẻ anh hỏng cưa được người ta?"

"Cho dù vậy thì tình dược cũng đâu thể dùng được?!"

Cedric bật cười vì cái suy nghĩ khác người của em. Đối với ảnh thì Harlene suy nghĩ như đang ở tầng mây nào đó vậy - kì lạ nhưng cũng rất đáng yêu.

"Em có dự định gì về kì nghỉ này không?"

Cedric xoa mái tóc đỏ cháy được thắt bím gọn gàng bởi hai chiếc nơ màu đen, Harlene bình thường không thích ai xoa đầu đâu nhưng có lẽ vì Cedric hợp với em về sở thích độc dược nên cho ảnh chút quyền lợi.

Em nghiêng đầu suy nghĩ "Ừm...pha dược?"

"Harlene bé nhỏ ơi, em pha dược cả học kì rồi không chán hả? Anh nghĩ em nền tìm niềm vui nào đó khác đi, để mình thả lỏng một chút?"

Em nghĩ anh ấy nói vậy cũng đúng vì cả học kì tôi chỉ đi học rồi pha dược đến nỗi độc dược của cả 7 năm cần học cũng làm hết rồi nhưng em không nghĩ được gì ngoài những thứ đó cả!

"Anh nghĩ sao về làng Hogsmeade?"

Herlene biết chỉ có năm ba được cho đến đó thôi nên Cedric sẽ sớm từ bỏ vụ này thôi. Anh ấy là một Hufflepuff điển hình mà - coi trọng luật lệ và công bằng.

"Nhưng chỉ có năm ba mới được đi mà nhỉ?"

"Vậy nên em nghĩ là chúng ta nên thôi vụ n-"

Chưa kịp để Harlene giả vờ tiếc thì Cedric như nghĩ ra gì đó.

"Anh biết một lối đi bí mật vì vậy hẹn em ngày mai!"

Nói rồi Cedric cười vui vẻ rời đi. Harlene chưa bao giờ nghĩ một lửng con như anh ấy phá luật cả. Có chút kì lạ?

Sáng sớm hôm sau khi tuyết đã rơi dày cộp trên sân trắng xoá, Cedric mặc áo choàng cùng cái mũ và khăn choàng màu vàng đặc trưng đứng đợi em trước cây liễu roi.

Harlene mặc áo len màu đen cùng cái khăn choàng Cedric đã tặng đi đến chỗ anh ấy.

"Nắm chặt tay anh đấy!"

Cedric đưa tay đợi em đặt tay vào trong. Em chần chừ một lúc rồi rút cái tay bị lạnh đến đỏ ửng đặt vào tay anh ấy. Hơi ấm từ bàn tay thon dài ôm lấy bàn tay lạnh cóng em khiến nó ấm áp hơn nhiều.

Anh chọc vào mấy cái mấu trên thân cây liễu roi và bỗng nó xuất hiện một cái địa đạo. Cedric nắm chặt tay Harlene xuyên qua lối đi để đến Lều Hét. Căn lều xập xệ bị phủ tuyết trắng xoá - em đã nghe đồn nó có ma ghê hơn ở Hogwarts nhưng có thấy đâu nhỉ?

Harlene rụt tay lại nhét vào túi áo vì lạnh và hơn hết em không thích trai lạ nắm tay (cũng không lạ lắm?).

Cedric chỉ biết cười trừ.

Anh biết lối đi này trong lần vô tình chơi với đám lửng cùng nhà nhưng anh không nghĩ mình phải dùng để lách luật thế này.

Cedric dẫn Harlene đến quán Công tước Mật để em tham quan nơi mà mấy phù thuỷ sinh hay lui tới.

Quán Công tước Mật là cửa hàng kẹo và bánh ngọt nổi tiếng nên món nào cũng có. Harlene nghĩ đến cụ Dumbledore khá thích kẹo ngọt nên định mua cho cụ vài món vì đã tặng em chiếc chổi.

"Anh có nghĩ kẹo bơ cứng nhân mật ong này có ngon không? Em có người bạn thích đồ ngọt nhưng em không biết về mấy cái này!"

Cedric lấy mấy cái bỏ vào giỏ "Nếu người bạn đó không dị ứng mật ong thì anh nghĩ là nó ngon đó!"

Em lượn một vòng quán rồi mua thêm mấy cái kẹo bạc hà và cam thảo gói lại thành từng bọc nhỏ.

"Em định tặng ai à?"

Cedric không nghĩ Harlene khép kín sẽ có nhiều bạn như vậy đặc biệt là khi em ấy thuộc nhà Slytherin nữa.

"Một vài người bạn không thích em lắm?"

Harlene tặng mấy cây kẹo này cho Draco và Pansy. Đừng nghĩ em tốt mà chẳng qua là có chút phù phép trong đó thôi - một chút bùa nói năng lộn xộn.

Cedric dẫn em đến Tiệm Giẻ Vui chuyên bán áo chùng và quần áo các loại.

"Anh mua quần áo hở?"

Harlene không có hứng thú với quần áo lắm nên không thèm liếc mấy cái nữa kìa.

"Cho em!"

Cedric đeo hai chiếc bao tay vào đôi bàn tay đỏ ửng của em. Chiếc bao tay màu đen được làm từ len rất ấm áp.

"Anh tặng quà giáng sinh cho em rồi mà?"

"Chỉ là tặng quà sinh nhật trễ thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com