[ĐM - EDIT] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Thế giới thứ nhất (5)
Dù là một chiếc Sở Thời Từ cũng không muốn mặc, nhưng Tô Triết Ngạn hiển nhiên sẽ không để ý cảm thụ của một người máy.Cậu bị hắn xách lên, tròng vào người một bộ váy công chúa có viền ren màu hồng phấn, còn đội lên đầu cậu một bộ tóc giả xoăn sóng màu vàng.Tô Triết Ngạn cầm máy camera kiểu cũ, mặt vô biểu tình mà chụp tới chụp lui người máy nhỏ.Sở Thời Từ là GAY, cũng là 0, nhưng như vậy không có nghĩa là cậu thích nữ trang.Nếu không phải đánh không lại Tô Triết Ngạn, cậu đã sớm động thủ từ lâu rồi.Hệ thống đã xin nghỉ ra ngoài, sau một khoảng thời gian mới có thể trở về, Sở Thời Từ hiện giờ không biết tố khổ với ai.Cậu nghẹn một bụng khí, dùng sức lôi kéo chiếc váy, "Tôi không cần, tôi không thích nữ trang."Cậu còn chưa dứt lời, quần áo bỗng nhiên bị người cởi đi.Tô Triết Ngạn lấy một bộ Lolita từ trong hộp trang phục ra tròng lên người cậu, còn dúi vào tay cậu một chiếc ô nhỏ đã được mở ra.Hắn đem Sở Thời Từ đặt ở trên bàn, lạnh lùng nói, "Xoay một vòng."Sở Thời Từ không chịu, Tô Triết Ngạn duỗi tay lay hắn, mạnh mẽ đem hắn xoay vòng.Trong khi xoay tròn, làn váy đong đưa theo động tác vẽ ra một vòng cung hoàn mỹ. Những dải kim tuyến trên váy như ẩn như hiện, ở dưới ánh đèn sáng lên lóng lánh mê muội. Phần trên váy điểm xuyết một chiếc nơ bướm, phảng phất như trong nháy mắt sống lại, có vẻ phá lệ đáng yêu linh động.Sở Thời Từ cùng Tô Triết Ngạn cúi đầu nhìn cái váy.Có vẻ như.... chơi khá vui.Hệ thống làm xong việc trở về liền thấy ký chủ của mình đang mặc nữ trang ở trên bàn xoay vòng vòng, lại còn bày ra đủ loại tư thế hoặc đáng yêu hoặc quyến rũ, nam chính thì ở bên cạnh lạnh mặt chụp ảnh.Đến khi toàn bộ váy trong hộp đều được mặc một lần, Tô Triết Ngạn mới dừng lại động tác.Hắn in ảnh chụp ra, đặt người máy nhỏ ở trên vai, lật xem từng tấm.Sở Thời Từ đỡ lỗ tai hắn, "Bộ thủy thủ này không tồi."Tô Triết Ngạn thần sắc lãnh đạm, "Đáng yêu, nhưng quá lố.""Lolita tôi cũng thích.""Hoa lệ, nhưng quá rườm rà. Sườn xám?""Sườn xám thu eo quá chặt, anh biết đấy, tôi không có eo, bó vào rất khó chịu."Hệ thống nghe xong một trận, nhịn không được mở miệng hỏi,【Cậu không phải nói là không muốn mặc nữ trang sao?】Sở Thời Từ ho nhẹ một tiếng, "Tôi có nói thế à? Tôi không nhớ rõ."Bởi vì không quyết định được mặc bộ nào bỏ bộ nào, cuối cùng Sở Thời Từ quyết định giữ lại tất cả.Tổng cộng năm bộ quần áo, từ thứ hai đến thứ sáu mỗi ngày một bộ, thứ bảy mặc bộ áo choàng tự chế, chủ nhật không mặc.Hệ thống thực ngạc nhiên,【Mới có mấy ngày mà cậu đã quen khỏa thân rồi?】Sở Thời Từ vén làn váy lên, lại kéo cổ áo để lộ ngực. Cậu học bộ dáng của Tô Triết Ngạn, cười trào phúng với hệ thống, "Nude hay không nude có khác nhau sao?"Nhìn thân hình bằng lá sắt trơn bóng, hệ thống trong lúc nhất thời không có lời gì để nói. Nó mở hậu trường ra nhìn, khiếp sợ mà kinh hô ra tiếng.【Giá trị sức sống một hơi tăng lên tới 15, trong lúc tôi rời đi đã xảy ra chuyện gì?】Sở Thời Từ tháo xuống bộ tóc giả được tết thành hai bím tóc lớn, chỉnh trang lại rồi đội lại lên đầu.Cậu kéo kéo áo của Tô Triết Ngạn, "Đẹp không?"Tô Triết Ngạn không nói chuyện, chỉ là cầm lấy camera chụp một tấm, giá trị sức sống lại tăng thêm một chút.Sở Thời Từ xách theo làn váy quay tới quay đi, dùng ngữ khí người từng trải nói với hệ thống, "Nam chính xem tôi như một con búp bê thay quần áo, hắn thích như thế."Nói xong cậu chợt ngẩn ngơ, đột nhiên nhận ra mình đang làm cái gì.Cậu che lại mặt, suy sụp mà ngồi phịch xuống đất, xong rồi, cậu hình như càng ngày càng không xem mình là con người!Khác với ngày hôm qua, Tô Triết Ngạn sau khi trở về không lập tức ăn cơm. Hắn trải một tầng thảm lông thật dày lên sàn khoang con nhộng, bắt lấy Sở Thời Từ còn đang tự hỏi nhân sinh ném một cái lên trên mặt đất.Nhìn người máy nhỏ ngã vào thảm lông, Tô Triết Ngạn bình tĩnh hỏi, "Đau không?"Sở Thời Từ lắc đầu, Tô Triết Ngạn không nói gì nữa, mở cửa khoang đi ra ngoài kiếm đồ vật.Khoang con nhộng quá cao, Sở Thời Từ không ra được.Cậu gọi lớn, nam chính cũng không trả lời.Sở Thời Từ nhàm chán không có gì làm, nhấc làn váy thật dài chạy đến trên gối đầu, ngửa đầu nhìn vách trong của khoang con nhộng.Mặt trên có đồ án kỳ quái được ký hiệu bằng những nét bút màu đen, nhìn không ra là cái gì, giống như bản đồ cũng giống như ký hiệu nào đó.Cậu hỏi hệ thống, "Thứ này có xuất hiện trong nguyên văn không?"Hệ thống nhập đồ án vào dữ liệu, phát hiện ra một điểm mấu chốt.【Không có xuất hiện, nhưng số liệu so sánh cho thấy, con đường nam chính xưng bá hoang tinh trong nguyên văn có độ trùng khớp 99% với đường cong đồ án này. Góc trên bên phải kia có hai đường phân nhánh, nam chính trong nguyên văn chỉ đi qua bên trái. Phía trước thông đạo bên phải kia là ngõ cụt, trong nguyên văn nam chính không đi qua.】Sở Thời Từ lâm vào trầm tư.Cho nên bức vẽ trên vách trong này kỳ thật là một tấm bản đồ?Từ nhật ký có thể thấy lúc cậu với xuyên đến đây, nam chính vừa mới đến hoang tinh được ba ngày. Trong thời gian ba ngày, hắn chỉ bận rộn đi tìm kiếm vật tư, sao có thể có tinh lực mà chạy xa như vậy.Nhưng nếu không phải nam chính vẽ thì là ai lưu lại bức vẽ này trong khoang con nhộng?Tô Triết Ngạn mỗi ngày dù dậy sớm hay muộn cũng đều sẽ nằm ở trên giường nhìn chằm chằm vào nó, trên gương mặt thiếu thốn biểu tình kia có khó hiểu cùng mờ mịt không dễ phát hiện.Có thể nhìn ra được hắn cũng không biết đây là có cái gì.Sở Thời Từ quay đầu nhìn về bốn phía, tầm mắt lại lần nữa hướng đến kệ sách nhỏ cách đó không xa.Cậu nhớ rõ kệ sách hai tầng rõ ràng tích bụi, có thể nhìn ra nơi đó đã từng đặt một đồ vật dài nào đó.Sở Thời Từ suy tư một lúc lâu, sau đó nhẹ giọng hỏi hệ thống, "Cậu nói Tô Triết Ngạn có thể đã rơi xuống hoang tinh từ sớm hay không? Chỉ là ký ức hắn thiếu hụt, cho rằng mình chỉ mới tới ba ngày? Trong TV không đều diễn như vậy sao. Bằng không chỉ có thời gian ba ngày, khoang con nhộng sao có thể sạch bụi như vậy?"Hệ thống uống hồng trà,【Không giống.】"Người bình thường sẽ vô duyên vô cớ xé đi hơn phân nửa sổ nhật ký?"【Nếu hắn đã sớm đến hoang tinh thì tại sao vật tư trong khoang con nhộng lại ít như vậy? Chẳng lẽ hắn không tích trữ hàng một chút sao? Khoang con nhộng này vừa nhìn đã biết là một khoang mới.】"Nói không chừng vật tư bị hắn ăn hết rồi."【Sao có thể. Hộp cao dinh dưỡng hắn ăn ngày hôm qua vẫn còn thừa non nửa, lượng cơm so với cậu ăn còn ít hơn. Hắn là người tính tình cần kiệm, sao có thể không trữ được cái gì.】Sở Thời Từ cùng hệ thống thảo luận một trận, không thảo luận ra nguyên cớ gì.Hệ thống tin tưởng vững chắc rằng có người ngoài vào trong khoang con nhộng, trộm đồ vật của Tô Triết Ngạn đi, còn để lại đồ án quỷ dị.Sở Thời Từ cảm thấy Tô Triết Ngạn hẳn là đã tới hoang tinh từ sớm, chỉ là hắn bị mất trí nhớ.Hai phỏng đoán, một thiên về quy luật thế giới, một thì liên quan đến huyền nghi tâm linh.Chờ đến khi cái nắp trong suốt một lần nữa mở ra, Sở Thời Từ ngửa đầu chờ mong mà nhìn về phía Tô Triết Ngạn đang muốn đi vào khoang, "Triết Ngạn, anh có cảm giác mình quên mất sự tình gì hay không?"Cánh tay Tô Triết Ngạn vẫn duy trì tư thế mở cửa khoang, hắn trầm mặc hồi lâu, sau đó lấy ra một tờ giấy từ trong túi áo trước ngực.Hắn nhìn một hồi, lại đưa tờ giấy qua, "Không có quên, tất cả đều đã viết ra."Sở Thời Từ tiếp nhận tờ giấy, nhìn một hồi, là một danh sách nhật ký hành trình dài.【Tìm nhu yếu phẩm, sửa chữa một bộ công cụ.】【Mua quần áo cho người máy, tìm đồ ăn cho người máy, hỏi qua những việc cần chú ý khi nuôi dưỡng người máy.】【Đánh Alpha.】Sở Thời Từ cảm giác không đúng chỗ nào.Cậu lại tìm Tô Triết Ngạn hỏi về danh sách hành trình mấy ngày trước đây.Kế hoạch ngày thứ hai.【Tìm nhu yếu phẩm, tìm đồ dùng tẩy rửa.】【Đánh Alpha.】Kế hoạch thứ ba.【Tìm nhu yếu phẩm, mua đồ dùng tắm rửa.】【Đánh Alpha. 】Các danh sách khác cũng như vậy, mỗi ngày đều có đánh Alpha.Sở Thời Từ ngẩng đầu nhìn lại, "Anh chán ghét Alpha lắm sao?"Sắc mặt Tô Triết Ngạn trong nháy mắt trầm xuống, đôi mắt hắn nheo lại, thanh âm lạnh như băng nói, "Ta không kỳ thị giới tính, ta chỉ là nhìn bọn họ không vừa mắt."Sở Thời Từ, "..."Cũng may cậu xuyên thành người máy, không có xuyên thành Alpha, bằng không lần đầu nhìn thấy nam chính, chưa kịp làm gì đã bị băm thành nhân sủi cảo rồi.......Tô Triết Ngạn ở bên ngoài bận rộn nửa ngày, làm ra một cây thang nhỏ.Cây thang rất nhẹ nhưng cũng rất rắn chắc, độ cao vừa vặn có thể đụng tới cửa khoang.Hắn gấp cây thang lại, đưa cho Sở Thời Từ, "Cái này ngươi có thể tùy chỉnh lớn nhỏ, hoạt động ở trong này, có thể dùng để leo lên cao."Trên thang được sơn một tầng hồng nhạt, có khe trượt cùng hai tầng bậc thang khác nhau.Sở Thời Từ ôm cây thang, lại cúi đầu nhìn thảm lông mới trải trên mặt đất, bỗng nhiên có chút cảm động.Cậu cảm thán cùng hệ thống, "Nam chính chán nản hận đời nhưng đối với người bên cạnh tốt như vậy. Nếu hắn không thất hồn lạc phách, hẳn là một người cực kỳ ôn nhu."【Kỳ thật tôi cảm thấy nam chính xem cậu là sủng vật.】Tuy rằng hệ thống nói như vậy, nhưng Sở Thời Từ vẫn quyết định tỏ vẻ một chút.Cậu xé tờ giấy gấp thành hình trái tim, "Triết Ngạn, cái này cho anh."Với hình thể người máy này, trừ bỏ việc gấp giấy cũng không làm được cái gì khác.Tô Triết Ngạn lạnh nhạt mà nhìn hắn, khóe miệng mang theo ý cười trào phúng, tựa hồ không tiếng động mà nói cậu ấu trĩ.Sở Thời Từ giơ tờ giấy lên cao, ở trước ánh mắt của Tô Triết Ngạn mà hoảng loạn, trong miệng la hét, "Cho anh cho anhi."Cậu lắc lư một trận, bỗng nhiên cảm giác trên tay nhẹ bẫng.Tô Triết Ngạn như là bị cậu làm phiền, lạnh mặt lấy trái tim giấy kia đi, nhìn cũng không nhìn một cái, tùy tay kẹp vào sổ nhật ký.Nhưng trong đầu Sở Thời Từ lại vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.【Giá trị sức sống +2, giá trị sức sống hiện tại 18/100.】Sở Thời Từ vỗ vỗ cẳng chân, cậu đã nhìn thấu Tô Triết Ngạn, đây là một nam chính mặt than ngạo kiều.Đêm nay Tô Triết Ngạn còn có rất nhiều việc phải làm, hắn ăn cao dinh dưỡng một cách vội vàng, cởi quần áo lấy khăn lông ướt bắt đầu chà lau thân thể.Điều kiện trên hoang tinh gian khổ, hắn tạm thời còn không tìm được dấu vết thành thị cư trú, chỉ có thể nhịn một chút trước. Cũng may hôm nay tìm được một đập nước công cộng không người trông giữ, vì vậy hắn mới có cơ hội gội đầu.Alpha kéo bè kéo cánh, dựa vào thân thể cường kiện trời sinh chiếm cứ đại bộ phận tài nguyên hoang tinh. Bị lưu đày đến nơi đây đều là phạm nhân trọng tội, không có mấy người tốt. Những Alpha đó đánh chiến trường kỳ, không chỗ phát tiết dục vọng, đối với Omega cùng Beta mà nói thì chính là bom hẹn giờ.Tô Triết Ngạn mỗi ngày đều sẽ đi đến chỗ nguồn nước đánh chết mấy Alpha không có mắt, thuận tiện lấy nước dùng hằng ngày. Alpha tại nguồn nước gần đây nhất đều bị hắn giết gần hết, qua mấy ngày nữa là hắn có thể thống thống khoái khoái mà tắm rửa một lần.Tô Triết Ngạn chà lau xong, tùy tiện khoác quần áo chuẩn bị đi ngủ.Ánh mắt quét đến người máy rúc ở góc tường, hắn bỗng nhiên nhớ tới vật nhỏ này thường ngày chạy khắp nơi, phỏng chừng cũng thực dơ.Hắn duỗi tay đem người máy nhỏ từ dưới góc tường quơ lại, vật nhỏ rúc đầu che lại đôi mắt, nhìn qua như là đang thẹn thùng.Tô Triết Ngạn nghi hoặc nói, "Làm sao vậy?"Âm thanh Sở Thời Từ rất nhỏ, "Tôi là người máy nam.""Hửm?""Tôi là người máy nam thích đàn ông, dáng người anh quá lớn... Không phải, là quá tốt, tôi ngượng ngùng."Tô Triết Ngạn quỷ dị mà trầm mặc trong chớp mắt.Hắn nâng cánh tay người máy lên, nhìn chữ nhỏ trên mặt sắt,【Máy móc thú bông: Thích hợp cho trẻ em từ 6-12 tuổi.】Tô Triết Ngạn: ?Hiện tại đồ chơi cho trẻ con đều trưởng thành sớm như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com