TruyenHHH.com

Dm Edit Toi Co The Lam Sao Bay Gio Toi Con Khong Phai La Nguoi

6 giờ sáng, đồng hồ báo thức trên kệ sách đúng giờ vang lên.

Tô Triết Ngạn mở to mắt, xoay người nhìn về đường cong kỳ quái trên vách trái khoang con nhộng.

Mỗi ngày dù là sớm hay muộn, hắn cũng sẽ nhìn chằm chằm những đường cong đó tự hỏi vài phút.

Đến nay hắn vẫn không hiểu đường cong bất quy tắc kia đại biểu cho cái gì, nhưng luôn cảm thấy chúng rất quan trọng.

Tô Triết Ngạn suy tư một lúc lâu, duỗi tay sờ lên, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng cảm thụ mặt trên của hoa văn.

Ở giữa có mấy chỗ hoa văn cực nhỏ, mắt thường không nhìn thấy, nhưng làn da có thể cảm nhận được.

Hắn lấy một chiếc bút ký hiệu từ trên kệ sách, vẽ lại những hoa văn nhỏ đó, cũng tô đen những dấu vết khác.

Đường cong cuối cùng cũng có thể nối liền nhau, không hề hỗn độn như ban đầu.

Chỉ là Tô Triết Ngạn vẫn không có biện pháp nhìn ra hình vẽ bất quy tắc này rốt cuộc đại biểu cho cái gì, cũng không thể lý giải tại sao nó lại xuất hiện ở trong khoang con nhộng của mình.

Khi hắn đang lâm vào trầm tư, bỗng nhiên cảm giác có cái gì đang bò ở trên người mình.

Tô Triết Ngạn cúi đầu nhìn lại, người máy nho nhỏ màu bạch kim đang bắt lấy cúc áo hắn, giống như đang leo núi mà dịch lên trên từng chút một.

Ánh mắt hai người bất chợt giao nhau, cái miệng hình vuông trên mặt người máy biến thành hình nửa vòng tròn, tựa như đang cười với hắn.

Cậu múa may cái tay ngắn nhỏ làm từ kim loại tinh khiết, tinh thần mười phần mà cùng hắn chào hỏi, "Triết Ngạn, chào buổi sáng! Anh đang xem cái gì? Mang tôi lên, tôi cũng muốn nhìn."

Tô Triết Ngạn hơi hơi nhướng mày, "Ngươi gọi ta là gì?"

Sở Thời Từ một bên bò lên trên, một bên dường như không có việc gì nói, "Gọi anh là Triết Ngạn đó. Lúc ba ba anh mua tôi có nói muốn tôi chiếu cố anh thật tốt, về sau anh chính là tiểu đệ của tôi, tôi sẽ trông chừng anh."

Tô Triết Ngạn bắn ra một cái búng tay nhẹ nhàng, người máy bị búng một phát rơi xuống.

Sở Thời Từ rơi vào trong chăn mềm mại, trong đầu truyền đến âm thanh hệ thống nhắc nhở.

【Giá trị sức sống+1, giá trị sức sống hiện tại: 9/100.】

Cậu ngửa đầu nhìn lại, Tô Triết Ngạn đang rũ đầu, dùng đôi mắt lạnh lùng không hề có tình cảm mà nhìn mình.

Sở Thời Từ linh quang chợt lóe, cậu giả vờ bày ra bộ dáng tức giận, nhảy dựng lên giơ chân giẫm lên giẫm xuống.

Cậu mới vừa giẫm được hai cái, một ngón tay đè đầu cậu lại, mặc cho cậu giãy giụa như thế nào cũng không thể đánh lại đầu ngón tay kia.

Gương mặt thanh lãnh tuấn mỹ của Tô Triết Ngạn không có một chút dao động như cũ, nhưng âm thanh nhắc nhở một lần nữa lại vang lên.

【Giá trị sức sống+1, giá trị sức sống hiện tại: 10/100.】

Hệ thống ngạc nhiên,【Ôi trời ơi, thần kỳ ghê.】

Sở Thời Từ có chút mệt mỏi, cậu ôm lấy ngón tay thon dài trước mặt, ngồi trên lòng bàn tay hơi lạnh của Tô Triết Ngạn nghỉ ngơi. Nghe hệ thống nói vậy, cậu gật đầu tán đồng, "Nhìn qua cao quý lãnh diễm, trên thực tế lại là mặt than. Má, thật không nghĩ tới hắn còn có một mặt như vậy."

Hệ thống lắc đầu,【Tôi không phải nói hắn, tôi là nói cậu thần kỳ. Cậu trước kia không phải là người sao? Vì sao có thể cùng ngón tay nam chính chơi đến vui vẻ như vậy?】

Sở Thời Từ, "..."

【Năng lực tiếp thu của cậu thật sự mạnh nha, có ký chủ từ nam nhân biến thành nữ nhân, đều phải khóc lóc thương tiếc chính mình mất đi chim nhỏ. Cậu từ nhân loại biến thành đồ vật, cư nhiên còn có thể tung tăng nhảy nhót. Nhìn tâm thái cậu tốt như vậy, tôi có thể an tâm rồi.】

Chuyện thương tâm giấu ở trong lòng bị chọc phá, Sở Thời Từ cảm thấy thực khổ sở.

Cậu cúi đầu nhìn nhìn, đừng nói chim nhỏ, trên người người máy trụi lủi, cái gì cũng không có.

Hệ thống phát hiện mình nói sai, phát cho cậu một túi quá bồi thường, cậu nhanh tay lưu lại.

Tô Triết Ngạn nghiên cứu xong đường cong trên vách khoang, chuẩn bị viết nhật ký, sau đó đi ra ngoài tìm vật tư.

Hắn đang muốn nhét người máy trở lại hộp sắt, nhưng mới liếc mắt lại thấy vật nhỏ đang nằm liệt trên bàn tay mình ỉu xìu buồn bã.

Cái miệng hình chữ nhật biến thành nửa dấu móc cong xuống phía dưới, có bao nhiêu bi thương đều viết hết ở trên mặt.

Sở Thời Từ đang trong lúc thương tâm, bỗng nhiên nghe được từ đỉnh đầu truyền đến âm thanh thanh lãnh.

"Ngươi khổ sở? Người máy cũng có phiền não sao?"

Sở Thời Từ sâu kín mà ngẩng đầu, "Tuy rằng nhìn qua không giống, nhưng kỳ thật tôi là một nhân loại."

Tô Triết Ngạn không nói chuyện, chỉ là khóe miệng lại gợi lên một chút cười trào phúng.

Hắn lấy ra một cái gương từ trong ngăn kéo đưa tới trước mặt Sở Thời Từ, muốn cậu nhận thức rõ hiện thực.

Giống như lần đầu tiên Sở Thời Từ soi gương, cậu quay qua quay lại thân hình, quan sát kỹ lưỡng chính mình trong gương.

Vừa mới bắt đầu cậu càng xem càng thương tâm, nhìn một hồi, tâm tình dần dần tốt lên.

Người máy trong gương cao đại khái từ 10 đến 15 centimet. Kim loại bên ngoài ánh lên màu bạch kim, thân thể bóng loáng đặc biệt thích hợp cho trẻ em chơi đùa, đường cong hoàn mỹ làm cậu nhìn qua cảm thấy vô cùng hài hòa.

Có hai loại hình thức di chuyển là đi bộ cùng di động, bốn bánh xe điều khiển thích hợp với nhiều loại địa hình. Phần lưng ẩn giấu trang bị hệ thống phun gia tốc, tốc độ toàn lực trượt đi so với xe đạp còn nhanh hơn. Dây angten đỉnh đầu kéo ra còn có thể nghe đài quảng cáo.

Sở Thời Từ thở sâu, tinh thần một lần nữa dâng lên.

Hướng về phía tích cực, ít nhất cậu hiện tại nhìn qua khá quý giá. Không giống những món đồ chơi plastic dễ hỏng, cậu là một người máy xa hoa.

Cậu xoay một vòng, bỗng nhiên thấy đầu vai bên phải phía sau lưng có một hoa văn, nhìn qua hình như là một con trùng và một quả táo.

Ngón tay Sở Thời Từ giữ chặt bên vai, "Phía sau tôi có ấn cái gì vậy?"

Tô Triết Ngạn nhìn lướt qua, "Rắn quấn quanh trái cấm, là biểu tượng của vườn địa đàng, một kế hoạch của khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh."

"Khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh là cái gì?"

"Một công ty của Đế quốc, là cái nôi của AI."

Hắn nói xong, phát hiện người máy đang ngơ ngẩn nhìn mình.

Tô Triết Ngạn hồ nghi hỏi, "Sao vậy?"

Sở Thời Từ ôm lấy ngón tay hắn, "Không có gì, chỉ là cảm thấy quan hệ của chúng ta hình như thân cận hơn rồi."

Tô Triết Ngạn hừ nhẹ một tiếng, thu hồi ngón tay lại, không để ý đến cậu.

Mặc dù hắn nhìn qua vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng tâm tình của Sở Thời Từ lại tốt lên không ít.

Ngày hôm qua nam chính đối xử với cậu lạnh lùng, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng lười, đừng nói là duỗi tay chơi với cậu.

Xem ra giá trị sức sống tăng lên, quả thực sẽ ảnh hưởng tới thái độ của nam chính đối với cậu.

Dựa theo cách nói của hệ thống, chỉ cần giá trị sức sống lên tới 80, cậu có thể biến thành người sống.

Lại hoàn thành thêm mấy nhiệm vụ chủ tuyến nữa, cậu có thể tự do lựa chọn một thế giới để trọng sinh.

So sánh với hạnh phúc sau này, chút ủy khuất này thì tính là cái gì.

Sở Thời Từ điều chỉnh tốt tâm trạng, chuẩn bị đi tìm mục tiêu giao lưu tình cảm.

Cậu chạy đến bên cạnh bàn, nhắm chuẩn gối đầu mềm mại nhảy xuống, nhưng cậu xác định điểm đáp không tốt, cứ như vậy trực tiếp đập thẳng xuống mặt đất.

Âm thanh đáp đất thật vang, khiến Tô Triết Ngạn đang ở một bên viết nhật ký cũng phải rũ mắt nhìn cậu một cái, sau đó lại lần nữa thu hồi ánh mắt.

Sở Thời Từ tự mình ngã phát ngốc, cậu nằm liệt trên mặt đất ngây người, một hồi sau mới lung lay bò dậy.

......

Tô Triết Ngạn nhanh chóng viết xong nhật ký, ăn một hộp cao dinh dưỡng, sau đó chuẩn bị đi tìm vật tư.

Hắn móc người máy đã im lặng chuồn êm vào trong balo ra, đặt lên chăn cho cậu tự chơi.

Sở Thời Từ không chịu, "Anh dẫn theo tôi một lần đi, tôi cũng muốn đi ra ngoài."

Tô Triết Ngạn dùng ánh mắt ý bảo cậu ngoan ngoãn thành thật.

Trước khi đi hắn nhẹ giọng hỏi: "Ngươi muốn ăn cái gì?"

Sở Thời Từ không phản ứng lại.

Tô Triết Ngạn lại hỏi một tiếng, "Đồ vật ta mang về ngày hôm qua ngươi đều không thể ăn. Vậy ngươi có thể ăn cái gì? Dầu máy?"

Sau khi xác nhận với hệ thống, Sở Thời Từ gật đầu, "Pin cũng được, tôi còn cần dầu nhớt bôi trơn, nếu không khớp xương sẽ không linh hoạt."

Tô Triết Ngạn mở nắp khoang rời đi.

Làm một món đồ chơi, Sở Thời Từ nơi nào cũng không đi được, chỉ có thể chạy khắp nơi trong khoang.

Sở Thời Từ kéo sổ nhật ký ra, mở ra đọc. Bên trên ngoại trừ tin tức cơ bản như thời tiết hàng ngày thì chỉ có một hàng chữ.

【Người máy thích chơi cùng ngón tay của mình, đáng yêu.】

Sở Thời Từ chỉ vào hàng chữ kia, "Cậu xem, nam chính khen tôi đáng yêu."

Hệ thống uống hồng trà như đấm vào miệng,【Nam chính thấy cậu đáng yêu, còn tôi thích cậu lạc quan như vậy.】

Kỳ thật Sở Thời Từ cảm thấy so với lúc sinh thời, sinh hoạt hiện tại cũng tính là không tồi.

Không cần sống mà như chiến đấu với cuộc đời, không cần lo lắng bị bọn đòi nợ chém đứt tay chân.

Tưởng tượng như vậy, tạm thời làm người máy cũng không có gì đáng buồn.

Tô Triết Ngạn đi ra ngoài thật lâu vẫn chưa trở về, thời gian chờ đợi buồn tẻ nhạt nhẽo.

Sở Thời Từ đi dạo quanh khoang con nhộng một lần, không phát hiện đồ vật gì mới.

Cậu mở túi quà bồi thường mà hệ thống cho cậu ra, bên trong là một cặp angten tăng cường tín hiệu.

Sở Thời Từ rút dây angten trên đỉnh đầu ra, đổi thành cặp angten tăng cường tín hiệu kia. Một cỗ điện lưu truyền khắp toàn thân, trong đầu cậu nháy mắt nhiều thêm vô số âm thanh.

Hệ thống giải thích cho cậu,【Hoang tinh có lớp che chắn tín hiệu, dây angten nguyên bản của người máy vô dụng. Đổi thành cái này, cậu có thể tiếp thu bất cứ quảng bá nào của một quốc gia trên thế giới này.】

Sở Thời Từ thử xoay tròn angten, âm thanh ưu nhã của một nữ MC vang vọng trong khoang con nhộng.

【# Hoan nghênh nghe đài nhật báo của đế quốc thủ đô, ngày gần đây một Omega sinh ra song bào thai. Tính từ khi trưởng thành tới nay, người này tổng cộng sinh được 73 người con. Trong toàn bộ hành trình sinh sản, anh ta hoàn toàn sử dụng thân thể của mình. Ở hoàn cảnh xã hội đi xuống như hiện giờ, anh ta dùng phương pháp nguyên thủy nhất mà sinh con an toàn, kế thừa truyền thống, làm sinh sản một lần nữa trở nên vĩ đại. #】

Sở Thời Từ khiếp sợ mà trừng lớn đôi mắt.

Hệ thống thúc giục cậu,【Xoay tròn xoay tròn, tôi chịu không nổi!】

Sở Thời Từ liên tục xoay tròn hai cái râu, thay đổi mấy kênh khác nhau.

【# Khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh ra văn bản thanh minh, bọn họ chưa bao giờ đánh cắp tin tức của công dân, sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với những lời đồn giả rải rác. #】

【# Tháng 7 năm ngoái, sau khi《Pháp luật bảo đảm lao động Beta》được đưa ra, Beta đến từ các nơi trên cả nước tề tựu tại thủ đô diễu hành kháng nghị, yêu cầu trả lại quyền lợi công dân hợp pháp cho Beta. Xem xét lại một chút, Beta vừa không có thân thể cường kiện, đầu óc thông tuệ như Alpha, cũng không có mỹ mạo trời sinh cùng nghệ thuật thiên phú như Omega. Chỉ là một số ít trong cả một quần thể lớn, địa vị của Beta ở trong xã hội càng thêm khó khăn. #】

......

Giống như ngày hôm qua, Tô Triết Ngạn đến chạng vạng tối mới trở về.

Hắn đem vật tư đã sửa sang tốt bỏ vào khoang con nhộng, tùy ý xuống tay xử lý miệng vết thương trên cánh tay.

Sở Thời Từ thò lại gần nhìn hắn, "Bị thương nghiêm trọng không?"

Tô Triết Ngạn không hé răng, duỗi tay sờ soạng trong ba lô một trận, lấy ra một thùng dầu máy cùng mấy bình phun nhỏ.

Đối với người máy mà nói, thùng dầu máy quá lớn, hắn đổ dầu vào bình nhỏ, cắm ống keo bên ngoài (chắc là giống cái ống hút), xong xuôi mới đưa cho Sở Thời Từ.

Lần đầu tiên ăn dầu máy, cảm giác thực kích thích.

Sở Thời Từ thử uống mấy hớp, ngoài ý muốn phát hiện cũng không tệ lắm.

Trong khi cậu ăn cơm, Tô Triết Ngạn lại lấy ra một chiếc hộp màu hồng phấn từ ba lô.

Hắn mở hộp ra, để ở trước mặt Sở Thời Từ, âm thanh bình đạm mà nói, "Ngươi nói muốn mặc quần áo, ta không tìm được cửa hàng trang phục của người máy. Đây là hộp đồ chơi trong cửa hàng công chúa, ngươi muốn mặc cái nào, lấy ra thử xem."

Sở Thời Từ ôm bình dầu máy, bị hộp váy công chúa chiếu sáng mù mắt.

Cậu cứng đờ mà quay đầu, "Triết Ngạn, anh nghe âm thanh của tôi, có phải rất giống nam nhân hay không?"

Trong mắt Tô Triết Ngạn hiện lên một tia mờ mịt, giọng nói phập phồng khác bình thường.

"Người máy còn có giới tính? Giọng nói kia không phải từ máy phát tiếng sao?"

Sở Thời Từ, "..."

Đột nhiên khổ sở, dầu máy đều không thơm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com