[ Chuyển ver - Ongniel ] Một đời là một kiếp [ HOÀN ]
Chap 27 : Cậu thay đổi
Hắn và cậu vào phòng bao sương. Cậu ngồi bên cạnh hắn, chăm chăm nhìn vào menu đầy màu sắc, liên tục nuốt vài ngụm nước bọt. -Oa, ngon qua!́ - Hai mắt cậu sáng rực lên. -Em có vẻ rất thích nó .- Hắn bắt chéo một chân, một tay tao nhã nâng ly rượu vang, một tay choàng qua ghế cậu, để cậu ở trong phạm vi của mình, cưng chiều mà để cậu lựa chọn. Donal nhìn đến độ không dám tin, đây mà là William đa tình mà anh quen sao. -Em muốn ăn đậu hủ mapo,sủi cảo Tứ Xuyên và một nồi lẩu Tứ Xuyên. - Cậu quay sang nhìn hắn, ánh mắt đầy mong muốn. Hắn cau mày nghe những món mà cậu chỉ. Hắn rất cẩn thận trong chuyện ăn uống, không phải thứ ngon nhất thì không động đến. Ngoài ra hắn chỉ ăn những món đầy đủ dinh dưỡng, đơn giản chứ không thích ăn những món khiến không giữ được hình tượng như vậy. Cậu nhìn thấy hắn cau mày thì giật mình, chợt nhớ đến thân phận của mình. Haiz, không nên quá nuông chiều bản thân mà, chỉ vài ngày mà đã quên mất vị trí của mình rồi. Đáy lòng cậu bỗng dưng chìm xuống, cảm giác thất vọng trong lòng như hũ rượu mở nút, càng tràn càng nhiều. - Kang thiếu, em xin lỗi ...... Hắn nhìn vào đôi mắt to tròn của cậu, ánh mắt trong sáng ấy đang dần bị cảm xúc tiêu cực chiếm lấy. Cậu dựa vào ngực hắn, lấy lòng mà dịu dịu vào cổ hắn, ngăn cảm giác chua xót đang dâng lên, nũng nịu nói: -Em không nên tự quyết,Kang thiếu, lần sau em không dám nữa. Hắn nhìn người trong lòng rồi nhìn bạn của mình, lạnh lùng lên tiếng. -Donal cho những món cậu ấy gọi, thêm vài món thanh đạm nữa. Hắn đợi người ra khỏi phòng thì dùng tay nâng mặt cậu lên, xoa xoa bên môi cậu, trong mắt chứa đầy sự bất đắc dĩ. - Ong Seongwoo ̃, em ở cùng tôi, về mặt ăn uống tôi sẽ không hạn chế em gì cả, nhưng em cũng không nên ăn những món cay không như vậy, đối với thân thể em là không tốt. Nói xong hắn còn phối hợp đưa tay bóp thắt lưng cậu, nâng mặt cậu lên hôn sâu vào đôi môi kia. Trong mắt cậu chỉ có mỗi hình ảnh của hắn, đáy mắt hiện lên một ngọn lửa tinh nghịch mà đáng yêu, còn trong mắt hắn chứa đầy sự cung chiều. Hắn một tay ôm ngang eo cậu để cậu ngồi lên đùi mình, tiếp tục lấp kín môi cậu. Sau nụ hôn đêm đó, hôn hắn đối với cậu như bản năng, nụ hôn của hắn rất bá đạo nhưng nó lại khiến cậu cảm thấy an toàn, cảm thấy được bảo boc̣. Cậu ăn đến vui vẻ, liên tục gấp thức ăn cho hắn. - Kang thiếu anh ăn đậu hũ đi, thật sự quá ngon......- Kang thiếu món cá này thật tuyệt......- Kang thiếu còn món lẩu cay....- Kang thiếu.......Hôm nay thật kỳ lạ, cậu gọi một tiếng, hắn đáp một tiếng, cậu gấp một đũa, hắn ăn một đũa. Bữa cơm ăn đến hòa hợp vô cùng .Sau khi ăn xong, cậu chạy vào toilet làm chút chuyện riêng tư nên hắn không cùng đi, hắn cùng Donal ở lại trò chuyện.-William, cậu thay đổi. - Donal khui một chai rượu vang, cùng hắn thưởng thức.-Đến một ngày cậu cũng sẽ như thê.́ - Hắn chợt nhớ đến vẻ mặt khó xử của cậu thì cả gương mặt bất giác trở nên nhu hòa hơn.Cậu đang rửa tay, ngẩng mặt nhìn thấy đôi môi mình trong gương ăn cay đến vừa sưng vừa đỏ trong rất ngộ.Cậu lại ngây ngô cười mà nhớ lại hắn.-Cậu có vẻ rất vui. - Từ phía sau, một nhân viên phục vụ đứng sau cậu lên tiếng.Cậu ngẩng đầu nhìn thấy hắn ta qua gương, đôi mắt cậu lập tức trở nên băng giá, nụ cười bên môi lập tức biến mất, hận ý quanh thân lập tức tràn ngập.-Cút. - Cậu tát thật mạnh vào má hắn, đáy lòng đau đến không thể hít thở được nhưng đều bị cậu ép xuống .Tên đó đểu cáng xoa xoa bên má bị tán đến méo xệch, tiến đến đối diện mặt cậu nhả ra một câu.-Làm trai bao tốt thật......chỉ cần nằm dưới để một thằng khác nuôi, chẳng cần làm gì cả...chặc...chặc, cậu xem, bây giờ cậu tốt đến mức anh đây không nhận ra. - Hắn sờ sờ lên da mặt non mịn của cậu, không tiếc những lời nhục mạ cậu.Cậu giận đến đỏ mắt, muốn một phát cắn chết hắn, cậu hít sâu một hơi đè nén cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng mà chửi hắn.-Tại sao mày không chết quách đi cho xong, mày là thứ khốn nạn, không vì mày tao có ra thế này không. Tao nói cho mày biết, bây giờ tao đang theo là Kang Daniel, mày có gan thì lãng giãn quanh tao đi, tao chỉ cần vài câu, mày lập tức không thấy được mặt trời.Cậu một hơi hù tên đó đến xanh mặt, cậu đẩy mạnh hắn ,chạy ra khỏi nhà vệ sinh, bàn tay cậu nắm chặt đến mức trắng bệch, gương mặt cậu không chút huyết sắc, trái tim cậu vô thức cảm thấy như bị ai đó bóp thật chặt.-Shit......- Tên đó rủa một tiếng, đá chân vào tường, vốn định uy hiếp thằng đó lấy ít tiền nhưng không ngờ người nó dựa lai lịch lớn đến vậy.Cậu sợ đến mức chạy đi, lúc chạy ngang qua hắn cũng không để ý thấy Tên đó như một ký ức đáng sợ mà cậu muốn chôn vùi, nay nó lại bị đào lên.Cậu cảm giác vết thương liền sẹo lại bị một con dao gâm từng chút từng chút rạch ra, máu tươi ồ ồ chảy xuống, đau đến không còn cảm giác.==================
*12:01*
*19-11-2018*
Sorry Linh quên mất giờ đăng bù😅😅
*12:01*
*19-11-2018*
Sorry Linh quên mất giờ đăng bù😅😅
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com