Chuyện đó đâu ai ngờ - Triệu Duyên (cover)
Name
Triệu thấy Duyên tươi cười liền ngây người, nụ cười này tinh khiết như một đóa sen thanh nhã. Cô gái này thực sự không giống những người thích đùa dai. Triệu im lặng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn gương mặt của Duyên. Triệu thấy gương mặt này như một bức họa, à không... hẳn là so với tranh vẽ thì có cảm giác chân thật hơn." Sao cô lại tới khu đó? " - Ánh mắt Duyên lãnh đạm, không nóng không lạnh, bản thân cô không thích bị xem xét như vậy, cho nên tìm đề tài hỏi để Triệu dời sự chú ý." Hôm rồi tôi đi tham dự một buổi đấu giá ở gần đó, lúc về vô tình đi ngang, thật ra cũng không có ý định vào nhưng thấy bên trong náo nhiệt nên nay mới tò mò tới xem "" Cô không nên đến đó " " Hửm? Tại sao? " " Ở đó rất phức tạp " " Thế tại sao cô lại ở đó? " " Bởi vì tôi và cô không giống nhau " " Không giống chỗ nào? "" Mọi chỗ " - giọng Duyên có chút tức giận trả lời, cô ta đang chế nhạo mình sao? Nếu là người sáng suốt, vừa nhìn đã thấy khác, cô và Triệu thuộc hai thế giới khác nhau. Bản thân cô xuất thân trong một hoàn cảnh khó khăn, nghèo khổ, còn Triệu vừa nhìn liền biết sinh ra đã ở vạch đích, chắc chắn Triệu sẽ không biết thế gian ngoài kia có biết bao nhiêu hiểm ác và đau khổ!" À, tôi thì không có nhiều hơn một con mắt " - Triệu vừa cười vừa nói. Cô đoán rằng Duyên phải lương thiện hơn nhiều, điều này làm cho Triệu có chút thiện cảm với Duyên. Cô nhìn ra được người này không phải 17, 18 tuổi, ánh mắt kia không lừa được cô, trong ánh mắt ấy có gì đó hờ hững cùng lão luyện." Tôi mới là người sợ cô chọc đến phiền toái này " - cô luôn cho rằng bản thân không phải là người lương thiện, một chút cũng không thích bị biến thành người tốt, thật là khó chịu! " Tôi thấy cô cũng không thích hợp ở nơi đó, không thì rất tiếc cho gương mặt cực phẩm như cô " "..." - Duyên nhàn nhạt cười, trong lòng chợt có một chút trào phúng. Không gian bên trong xe chợt im lặng, đi một chút nữa liền đến biệt thự mà Vĩnh Khoa xây để dành không gian riêng với tình nhân. Duyên dẫn Triệu vào nhà, vừa đi vừa suy nghĩ nếu Triệu biết Vĩnh Khoa nuôi tình nhân bên ngoài thì sẽ như thế nào? Chợt Duyên cảm thấy mình thật sự rất hư." Tôi đi lấy bộ quần áo mới cho cô " - Duyên đi lên phòng, chọn một bộ phù hợp với Triệu, không quên lấy luôn cả bộ nội y mới, khi nãy trà sữa đổ lên người nhiều như vậy, chắc bên trong cũng sẽ bị ướt hết. Triệu nhìn thấy chiếc áo ngực màu đen mới tinh liền thấy khó xử." Sao vậy? Cô không thích à? " - Duyên nhíu mày hỏi. " Ơ.. nó... hơi nhỏ " - Triệu có chút xấu hổ." Cô coi đi, tôi với cô chiều cao xấp xỉ ngang nhau, hẳn là mặc vừa mới đúng " - Duyên đưa mắt dò xét thân thể Triệu một lần, ngắm đến phần ngực của cô ấy mới giật mình hiểu chuyện. Tuy lần trước cô ôm nhầm Triệu cũng đã biết vóc dáng của Triệu rất đẹp. Thực ra mà nói Minh Triệu so với cô chỗ nào cũng tốt hơn, thật sự không hiểu nổi Vĩnh Khoa ở nhà có vợ cực phẩm như vậy, còn ra ngoài nuôi tình nhân. Minh Triệu có tính lãnh cảm, tám chín phần là đúng rồi. Nghĩ như vậy, ánh mắt của Duyên nhìn Triệu có chút soi mói, khiến Triệu mất tự nhiên. Triệu cảm thấy ánh mắt của Duyên rất kỳ lạ, nhưng lại không biết lạ chỗ nào." Đành chịu thôi, nếu không vừa thì cô có thể lựa chọn mặc hoặc không mặc, tùy cô " - Duyên vừa cười vừa nói, có chút hả hê, vui sướng - " Nếu là tôi thì tôi sẽ chọn không mặc, dù sao mặc áo ngực nhỏ cũng không thoải mái chút nào " Thú thật Triệu cả hai đáp án đều không muốn chọn, cô đang rất muốn gọi điện thoại nhờ cầu cứu người nhà đưa bộ quần áo mới. Nhưng nhìn thấy bộ dạng của Duyên, nếu cô gọi người tới có thể sẽ làm Duyên mất hứng. Triệu cảm giác được lòng tự trọng của Duyên rất cao, không thích bị người khác từ chối. Cô cũng cảm thấy Duyên rất ít khi đối xử tốt với người khác, nhưng một khi thật tình, mà lại còn bị người khác làm cho cụt hứng, Triệu không tưởng tượng nổi lúc đó Duyên sẽ như thế nào, Triệu có chút do dự. Nhưng rồi cũng đành miễn cưỡng, cầm bộ quần áo và tiến về phòng tắm. Duyên không che giấu được mà cười tươi, tại sao ăn hiếp Minh Triệu lại làm cô cảm thấy vui đến vậy?
****************
Triệu bước ra ngoài sau khi tắm xong, Duyên bất ngờ khi thấy bộ đồ của mình trên người Triệu lại vừa vặn đến vậy. So với Duyên thì Triệu mặc còn phù hợp hơn, bất chợt trong lòng Duyên có chút ghen tỵ! " Wow, trông vừa vặn thật đấy " " Nhưng nội y bên trong đè ép rất khó chịu! "" Vẫn đẹp " " À mà... cô tên gì vậy? "- Triệu đột nhiên nghĩ tới, đến giờ cô vẫn chưa biết tên Duyên." Kỳ Duyên, còn cô? "" Tôi là Minh Triệu "" Minh Triệu, tên phù hợp với cô đấy, vừa nghe liền thấy nhẫn nhịn tác phong, không giống tôi mà tùy tiện " - Duyên nhìn Triệu vừa cười vừa nói.
END CHAP 4.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com