TruyenHHH.com

Chuyen Do Dau Ai Ngo Trieu Duyen Cover


" Không có người phụ nữ nào tự nói mình như vậy. À mà tên tôi có liên quan gì tới cấm dục? " -  Triệu nhíu mày, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Phạm Đình Minh Triệu với chuyện cấm dục có liên quan.

"Tôi thấy tùy hứng cũng không có gì là không tốt, vui vẻ tận hưởng lạc thú trước mắt thôi, nhìn cô giống như là cưỡng chế ham muốn của bản thân vậy " - Từ sau khi Duyên đoán Triệu bị lãnh cảm, liền đem hai chữ "Cấm dục" gán lên người Triệu.

" Dục vọng là hồng thủy, thường làm nhiễu loạn con người, cưỡng chế lại thì có gì không đúng? Người muốn mạnh mẽ phải biết kiềm chế ham muốn " - Triệu cho rằng việc kiềm chế là không bất thường.

" Nên là chị bị lãnh cảm? "

  Duyên bất ngờ hỏi làm Triệu sửng sốt, sau đó vẻ mặt lãnh đạm nhưng nổi lên một chút gợn sóng. Ánh mắt cô nhìn Duyên một cách kỳ quái, Triệu chưa bao giờ cho rằng lãnh cảm là một vấn đề quan trọng. Nhưng vẻ mặt đáng tiếc của Duyên làm cho cô cảm giác chứng lãnh cảm của mình giống như một loại thân thể tàn tật.

  Triệu tất nhiên sẽ không tự nhận mình bị lãnh cảm với con người vừa mới gặp một hai lần. Cả hai còn không quen thân đến mức có thể bàn luận những vấn đề riêng tư như thế này! 

" Nếu cô bị lãnh cảm thì thật đáng tiếc, phụ nữ không được thỏa mãn, thì vĩnh viễn không thể xem là hoàn hảo được, phụ nữ xinh đẹp nhất là khi đắm chìm trong hoan ái... " 

  Triệu lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Duyên, cô ấy đang dùng vẻ mặt thanh thuần mà nói ra những lời phóng khoáng đó, thật là hết sức bất đồng!

  Duyên bị Triệu nhìn liền một chút mất tự nhiên, dù cho cô thích hưởng lạc, nhưng cũng không phải là loại người có thể nói ra những câu phóng đãng như vậy. Duyên bình thản nhìn Triệu đang nghiền ngẫm nhìn mình, Duyên cảm giác bản thân giống như bỉ ổi, dụ dỗ Triệu vậy. Trong ánh mắt của Triệu như đang so sánh Duyên với nước bùn dơ bẩn, khiến Duyên cảm thấy khó chịu!

" Tôi nghĩ là tôi cần trở về nhà, bộ đồ này hôm khác tôi sẽ trả lại " 

" À.. được thôi " - Duyên không níu kéo, chẳng qua thấy Triệu vội vàng bỏ đi, chợt có cảm giác Triệu như hoảng sợ mà bỏ trốn, những khó chịu của cô khi nãy bỗng chốc biến mất sạch sẽ. 


******************


" Ê Duyên, mày kéo chị ấy đi đâu vậy? " - Tú điện thoại cho Duyên.

" Mày đang ở đâu, tao tới đó " - Duyên quá rõ Minh Tú, cô không trả lời mà hỏi ngược lại Tú, chẳng qua là do Tú cô đơn quá nên muốn kéo cô đi uống rượu, sau đó kể khổ thôi mà.

" Prague nè, tao chờ mày đó "

  Prague là bar dành cho các chị em phụ nữ, Minh Tú mỗi lần muốn phóng túng một chút là sẽ lôi Duyên đến đây, nhưng Duyên không thích quán bar này, bởi vì cô đến giờ vẫn chán ghét nữ nhân theo đuổi cô!

  Minh Tú vừa thấy Duyên ở cửa liền hấp dẫn vô số ánh mắt với cô ấy, cô vẫn cảm thấy được Duyên là người khéo ngụy trang. Lúc này Duyên không còn makeup nhạt ngây ngô nữ sinh nữa, hình tượng từ cô gái mới lớn lương thiện biến thành nữ yêu ma quái. Tú thấy Duyên không phải là người thích phụ nữ thật là một chuyện đáng tiếc, nữ nhân duyên của cô ấy so với Tú thì hoàn hảo hơn rất nhiều, người này lớn lên đúng là gây hại nhân gian.

* Chậc chậc *

" Phong cách này so với hồi sớm tương phản lắm nha "

" Mày nghĩ nữ sinh trong sáng sẽ đến những chỗ như này sao? "

" Này, bộ dạng của mày hiện tại như vậy, không biết thẹn hay sao mà tự nhận là nữ sinh, rồi còn gì mà trong sáng? "

" Haha, tao chỉ biết mày ghen tị với vẻ ngoài dễ thích nghi của tao thôi, không cần năm lần bảy lượt nhấn mạnh "

" Nữ sinh trong sáng mà dám tạt trà sữa vào Phạm Đình Minh Triệu, trước sau cũng lòi mặt thật! Theo kinh nghiệm tao rút ra được, bề ngoài càng hiền lành thánh thiện, thì bên trong càng nham hiểm, càng biết ngụy trang, lòng dạ hẹp hòi, rất thích nhớ thù, thừa lúc người khác không chú ý liền đá họ vài cước " 

  Duyên nghe xong liền thấy khó chịu, sao cô cảm thấy Tú hình như không phải là nói Triệu, mà giống như đang chửi chó mắng mèo ám chỉ cô?

" Ê Tú, mày xem phim nhiều quá bị nhiễm hả? Mày nghĩ Minh Triệu là loại người so đo mấy chuyện cỏn con đó sao? "

" Vậy à, vậy để tao đổ một ly rượu lên người mày xem, coi có phải là chuyện nhỏ không " - Tú cầm lấy ly rượu có vẻ muốn hất vào người Duyên, cô thật cũng muốn thử cảm giác hắt nước vào người Duyên, chắc là sẽ rất sảng khoái!

" Mày dám " 

" Thế sau đó mày đưa chị ấy đi đâu vậy? "

" Đưa về nhà tao thay đồ, xong rồi Triệu về nhà "

" Gì, sau tự nhiên tốt bụng vậy? Thế sau đó không phát sinh chuyện gì à? Mày đưa chị ấy về biệt thự của Vĩnh Khoa hả? Không sợ chị ấy phát hiện sao? "

" Hỏi gì mà lắm thế "

" Mày dám nói là không có hứng thú với Triệu đi, mà tao phục mày thật nha Duyên. Không chọn gái thì thôi, một khi chọn là vợ của tình nhân mình đang dụ dỗ. Rất xứng đáng để tao gọi một tiếng thần tượng nha, từ nay về sau chắc phải học hỏi Duyên đó! "

  Duyên nhìn Tú, quả thực thì cô có hứng thú đối với Triệu, nhưng không phải là vì dục vọng.

  Tú bị nhìn liền có chút sợ hãi, tại sao cô cảm thấy Duyên giờ phút này giống như con rắn độc đang chăm chú nhìn con mồi, nhưng bất ngờ đối tượng không phải cô mà lại là Minh Triệu.


END CHAP 6.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com