Chương 8
Đúng như là lời hắn nói, từ sáng sớm hắn đã rời nhà, còn em lúc ấy thì vẫn còn ngủ sayMặt trời bắt đầu hiện lên anh nắng len qua tấm rèm cửa, đánh thức Phuwin dậyEm mơ màng mở mắt, quay sang giường bên cạnh nhưng không thấy Pond đâu. Chỉ có một mảnh giấy nhỏ được đặt trên bàn đầu giường.“Hôm nay tôi bận công việc cả ngày. Em ở nhà ngoan nhé, đừng nghịch ngợm gì. Tối về tôi sẽ mang quà. Yêu em - Pond.”Phuwin mỉm cười, cẩn thận cất mảnh giấy vào ngăn kéo.Cả ngày hôm đó, khi không có hắn ở nhà, em thấy hơi trống trải. Sau khi làm xong các công việc thường ngày, em ngồi xuống bàn, lấy ra vài mẩu giấy nhỏ để vẽ.Bức tranh đầu tiên là hình ban công nơi hai người đã tâm sự. Em thêm vài chi tiết như đèn treo lấp lánh và hoa nở rộ, để mọi thứ trông ấm cúng hơn.Bức tranh tiếp theo, Phuwin vẽ hình Pond, nhưng nét vẽ còn vụng về khiến hắn trông hơi buồn cười. Em bật cười khúc khích, tự nhủ"Anh Pond mà thấy chắc cười mình cả ngày luôn ấy nhỉ"Đến trưa, em ra ngoài vườn, chăm sóc những chậu hoa nhỏ mà Pond đã mua trước đó. Em nhớ hắn từng nó"Nhìn hoa nở cũng giống như thấy em vậy, dịu dàng và tươi sáng."Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm dễ chịu. Phuwin ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh, thì thầm"Không biết giờ này anh Pond đang làm gì… Có nhớ mình không nữa"Chiều đến, trời bất ngờ đổ mưa lớn. Em vội vàng chạy ra thu quần áo phơi ngoài sân, nhưng một cơn gió mạnh đã làm rơi vài chậu hoa“Ôi không!” Phuwin hốt hoảng, vội nhặt những chậu hoa lên và sửa lại. Nhưng nhìn đất bẩn vương vãi khắp nơi, em thấy hơi hoảng“Nếu anh Pond thấy, chắc lại phạt mình mất…”Em tự mình dọn dẹp mọi thứ quanh đó, cố gắng làm mọi thứ sạch sẽ trước khi hắn quay trở vềTối muộn, Pond trở về nhà. Hắn vừa bước vào cửa thì đã thấy em chạy ra, gương mặt đầy sự mong đợi"Anh Pond! Anh về rồi!"Pond đặt cặp xuống, mỉm cười. "Tôi về rồi. Hôm nay ở nhà có ngoan không?"Phuwin gật đầu, nhưng lại hơi cúi mặt như đang giấu điều gì."Em làm sao thế?" Pond nghi ngờ hỏi."Em… làm rơi mấy chậu hoa ngoài vườn… nhưng em đã dọn dẹp hết rồi! Anh đừng giận em nha"Hắn nhìn em, khẽ cười"Thế mà cũng sợ tôi giận? Tôi đã nói rồi, em chỉ cần là chính mình, tôi không trách đâu."Nghe như vậy, em thở phào nhẹ nhõm.Pond lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho cậu"Đây, quà cho em."Phuwin mở ra, bên trong là một chú gấu bông, ở dưới bụng được thêu tên của em một cái cách tỉ mỉ "Đẹp quá! Em cảm ơn anh!" Em mừng nháy lên ôm lấy hắn Pond khẽ xoa đầu cậu, thì thầm:"Chỉ cần thấy em vui, mọi mệt mỏi của tôi đều tan biến."Nghe như vậy, em ngại đỏ mặt nói "Anh suốt ngày chỉ biết trêu em thôi""Làm gì có đâu, tôi nói thật cơ mà"nói xong hắn nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán em
______________________________________
Hết òi nè:>
______________________________________
Hết òi nè:>
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com