[BHTT][EDIT] Tình Thâm Phùng Thời - Tô Lâu Lạc
Chương 26: Mẹ ta cùng cha ta hiện tại đang trên đường đến nhà ngươi
Chương 26: Weibo chính thức của công ty ngươi năm phút trước đã đăng tin về việc ngươi kết hôn, vừa rồi là mẹ ta gọi điện, nàng cùng cha ta hiện tại đang trên đường đến nhà ngươi.Vào lúc gần bốn giờ chiều, trước cổng công ty Starry Night mười mấy phóng viên chen nhau đứng chờ.Theo thông tin những người ngồi đây từ buổi sáng thì, Thời Thanh Thu được công ty gọi lên khẩn cấp, cho đến bây giờ vẫn chưa đi ra, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, nàng đến công ty để bàn về vụ việc trên Weibo vừa rồi.Quan hệ giữa Thời Thanh Thu và Tần Vọng từ trước đến nay vẫn luôn mập mờ, nhưng đó cũng chỉ là suy đoán của fan hâm mộ và fan phim điện ảnh, thực ra quan hệ thích hợp nhất giữa hai người là bạn bè. Nhưng hết lần này tới lần khác có thể bắt được bằng chứng chứng minh hai người hẹn hò, phóng viên thấy tin đồn thất thiệt này giống sói đói lâu ngày gặp được thịt, lao vào như chỉ sợ chạy chậm một bước, miếng thịt béo bở này sẽ chạy đi.Đám fan hâm mộ bị chặn ở bên ngoài, chỉ để phóng viên ở trên cầu thang chờ, rất nhiều người đều cảm thấy chuyện này có vẻ không bình thường. Không có phóng viên nào chịu rời đi sớm, bụng đói sợ cũng đã kêu vang thì Thời Thanh Thu đột nhiên xuất hiện, để mọi người cảm thấy nàng giống như một món mỹ thực thanh thủy lạ thường.Cửa thủy tinh tự động nhận thấy có người đến gần nên từ từ mở ra, mấy phóng viên vừa rồi còn uể oải suy sụp thấy nàng đi ra liền điên cuồng xông tới, fan hâm mộ bị vây ở bên ngoài thì hô to tên của Thời Thanh Thu. Chỉ trong khoảnh khắc, công ty vốn phải tĩnh lặng trong đêm tối bỗng chốc trở nên sôi nổi lạ thường."Thời Thanh Thu! Thời Thanh Thu! Thời Thanh Thu!"Ánh mắt trăm người đều tập trung vào người con gái xinh đẹp đang đứng trước mặt, khóe môi nàng như làm người khác hoa mắt vì ý cười, bước chân nhẹ nhàng chậm chạp mà ưu nhã, nàng bước ra từ cánh cửa kính, sau đó lấy ra máy ghi âm hướng về phía nàng."Thanh Thu, có thông tin trên Internet rằng ngươi và nam diễn viên Tần Vọng đang có mối quan hệ người yêu, đồng thời hôm qua hai ngươi gặp nhau đến đêm khuya mới rời đi. Xin hỏi ngươi nghĩ thế nào về vụ việc lần này? Ngươi cùng Tần Vọng có phải đã sớm xác định quan hệ rồi không?""Thanh Thu, có phải ngươi cùng Tần Vọng phát sinh tình cảm trong lúc quay phim? Cụ thể là từ lúc nào?""Cho đến nay vẫn chưa thấy bên Tần Vọng hồi đáp gì, ngươi có muốn nói gì về chuyện này không? Có phải các ngươi muốn đem chuyện này như một cách để công khai tình cảm không?"Những âm thanh này từ bốn phương tám hướng truyền đến, Thời Thanh Thu chỉ kịp nhìn thấy mọi người khép miệng mở miêng, cũng không biết là tiếng nói từ phía ai.Ánh mắt nàng nhẹ nhàng như mây, rốt cuộc tiến về trước một bước, sau đó đưa ngón trỏ đặt lên môi, đôi môi hơi hé mở. Tất nhiên không ai nghe được giọng nàng nhẹ nhàng "Suỵt" một cái, nhưng tất cả đều hiểu ý tứ của nàng, tất cả nhanh chóng yên tĩnh, quyền chủ động lúc này hoàn toàn nằm trong tay Thời Thanh Thu.Nàng bước thêm mấy bước, nhìn xung quanh, cuối cùng thấy một nữ phóng viên gần như là đang ôm vệ sĩ để đưa bút ghi âm lên hỏi mình, nàng liền kéo nữ phóng viên lại gần mình."Ta nhìn thấy ngươi vừa mới nói, ngươi muốn hỏi gì?" Thời Thanh Thu cười hỏi, một tay đem cổ áo nhàu nát của người kia chỉnh lại."A a a! Nữ thần!""Nữ thần! Nữ thần! Nữ thần!"Bởi vì động tác chỉnh lại cổ áo của nàng, trong các fan hâm mộ có một giọng nữ cao hét lên, sau đó là cả đám fan hâm mộ đều hò hét.Nữ phóng viên ngẩn người, vẫn chưa tỉnh hồn lại, nàng cùng Thời Thanh Thu chỉ cách nhau một khoảng cách nhỏ. Mùi thơm nhàn nhạt trên người Thời Thanh Thu lượn lờ qua lại, lúc nói chuyện ánh mắt ôn hòa của nàng gần kề như vậy, thậm chí lúc nãy chỉnh cổ áo cho nàng bộ dáng Thời Thanh Thu cũng là tốt đẹp như vậy.Đột nhiên nàng nghĩ không ra mục đích mình đến đây, lúc Thời Thanh Thu kéo nàng, nàng rốt cuộc cũng hiểu lí do vì sao nhiều người lại say mê nữ thần này đến như vậy. Lúc đối đầu đôi mắt diễm lệ như hồ nước trong suốt kia, hẳn là không có nhiều người có thể giữ vững tinh thần được."Sao vậy?" Thời Thanh Thu thấy nữ phóng viên sững sờ, khẽ cười một tiếng, "Nếu đã quên muốn hỏi cái gì, ta sẽ hỏi người khác."Nữ phóng viên nhanh chóng lắc đầu, đưa bút ghi âm lên lần nữa, chỉ là giọng điệu cùng từ ngữ không còn hùng hổ như lúc Thời Thanh Thu mới bước ra: "Thanh Thu, trên Internet rộ lên tin đồn ngươi cùng Tần Vọng đang trong mối quan hệ yêu đương, hôm ngươi lại ở trong khách sạn cùng Tần Vọng đến khuya mới về, ngươi muốn nói gì thêm về chuyện này không? "Thời Thanh Thu gật đầu, bởi vì chiều cao chênh lệch, nàng hơi cúi đầu xuống, sau đó đưa tay ra để giữ tay nữ phóng viên đang cầm bút ghi âm, ý cười bên môi vẫn giư nguyên: "Ta tối qua đi tìm A Vọng, chúng ta ăn khuya với nhau, hơn nữa ta còn ở lại khá lâu mới đi về. Đối với chuyện này ta không có gì để giải thích, chuyện này đúng là có xảy ra."Fan hâm mộ nàng đứng ở xa không nghe được, nhưng vẫn không ngừng gọi tên nàng. Đám phóng viên đến đó vẫn chưa buông tha, lại có người chen mồm vào hỏi một câu: "Như vậy Thanh Thu, xin hỏi có phải ngươi cũng xác nhận đang quen Tần Vọng đúng không?"Thời Thanh Thu buông tay nữ phóng viên, ngước mắt lên nhìn, cái nhìn này không chỉ khiến phóng viên kia run rẩy, ngay cả nữ phóng viên trước mặt Thời Thanh Thu cũng nói không nên lời. Bởi vì cái nhìn kia quá lạnh lùng đi, ý cười bên môi nàng cũng giảm xuống."Liên quan đến việc này, ta muốn nói xin lỗi với mọi người." Ánh mắt của Thời Thanh Thu đột nhiên hướng về phía người hâm mộ và những fan cuồng phim điện ảnh. Nàng đi ngang qua nữ phóng viên, mấy vệ sĩ bảo vệ nàng cũng tạo thành vòng tròn mà đi theo.Một chiếc xe quen thuộc tiến đến, ánh mắt của Thời Thanh Thu quay sang chiếc xe đang từ từ hạ cửa sổ xuống và dừng lại.Cuối cùng, nàng cong môi, trịnh trọng cao giọng nói: "Ta đã kết hôn, cách đây không lâu. Đêm qua ta tìm A Vọng để nói chuyện này, hắn là bạn rất thân của ta, cho nên ta mong muốn nói với hắn chuyện này, cũng hi vọng mọi người có thể thông cảm... "Những lời cuối cùng của nàng bị nhấn chìm trong tiếng hét dữ dội, những fan hâm mộ gần nàng có lẽ đã dùng đến quãng giọng cao nhất của mình để hét lên. Không ai nghe thấy tiếng nàng sau đó nữa, đám phóng viên xung quanh cũng bị lời nàng nói làm chấn động đến đứng yên, vệ sĩ thuận lợi bảo hộ Thời Thanh Thu đến xe, giúp nàng mở cửa xe ngồi vào.Nàng vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy mặt Ôn Khinh Hàn, trông nàng vẫn cực kì trầm tĩnh, căn bản không bị ảnh hưởng bởi ồn ào bên ngoài. Ôn Khinh Hàn vừa lái xe vừa một bên nghe điện thoại, đầu tiên là trầm thấp "Vâng" hai tiếng, sau đó nói: "Chúng ta đang trở về."Dưới sự hộ tống của vệ sĩ mở ra đường đi trong vào vây của người hâm mộ, chiếc xe chậm rãi tăng tốc.Cuối cùng, những gì mà phóng viên bắt được là khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Ôn Khinh Hàn đang nâng cửa sổ xe lên."Khinh Hàn, có phải bị hù dọa rồi không?" Thời Thanh Thu cười thở phào một cái, nhắm mắt tựa vào lưng ghế."Còn tốt, với sức ảnh hưởng của ngươi hiện tại, như thế này vẫn chưa tính là nhiều." Ôn Khinh Hàn tháo tai nghe ra trả lời nhẹ nhàng.Thời Thanh Thu chăm chú nhìn sườn mặt của Ôn Khinh Hàn, trăn trở suy nghĩ trong lòng, cuối cùng cũng thu lại nụ cười nói: "Xin lỗi, chuyện này không nên xảy ra, sau này ta sẽ chú ý. Về Tần Vọng, là một người bạn ta từng nói với ngươi. Lần này là vì công ty của hắn không có ý định làm sáng tỏ, nhưng thật ra hắn đã có bạn gái. "Ôn Khinh Hàn giống như đang nghe nàng nói chuyện, cho nên lơ đãng nhìn nàng một cái, sau đó hơi cong khóe môi, "Ừm, ta nhớ rồi."Thời Thanh Thu có lẽ cũng cho rằng nàng sẽ hiểu lầm giống như những người khác, làm sao có thể đây? Bên người nàng nhiều năm như vậy nàng còn chưa từng dừng chân nhìn một cái, mấy năm này nàng bận rộn thậm chí còn hay nhớ đến chuyện cũ, làm sao có thể dễ dàng thích một người khác đây?Thời Thanh Thu nhìn thấy Ôn Khinh Hàn mỉm cười, cảm xúc căng thẳng giờ mới được giải phóng. Có vẻ như vừa thoát khỏi trận địa kia cũng chưa đủ làm nàng nhẹ nhõm, yên lòng thực sự là khi thấy được Ôn Khinh Hàn không hiểu lầm mình."Ngươi không hiểu lầm là tốt rồi, chuyện như vậy về sau ta nhất định sẽ chú ý, luôn luôn nhắc nhở mình đã không còn là người độc thân." Thời Thanh Thu cười một tiếng, nghe không ra có ẩn giấu chút tâm tình khác biệt nào.Đầu ngón tay Ôn Khinh Hàn nhẹ nhàng gõ gõ vào vô lăng, giọng điệu nhàn nhạt như thường nhưng lại như tiếng sét bên tai Thời Thanh Thu: "So với cái này, ta nghĩ chúng ta nên suy nghĩ xem chút nữa về nhà sẽ nói như thế nào. Weibo chính thức của công ty ngươi năm phút trước đã đăng tin về việc ngươi kết hôn, vừa rồi là mẹ ta gọi điện, nàng cùng cha ta hiện tại đang trên đường đến nhà ngươi."Thời Thanh Thu định thần nhìn Ôn Khinh Hàn, mở miêng nói: "Chúng ta có một tiếng."Nàng lấy di động ra xem xét, tất cả đều là cuộc gọi nhỡ, bên trong Wechat nhà hai nàng còn có mẹ của Ôn Khinh Hàn vừa gửi ảnh chụp màn hình công bố vừa rồi của công ty Thời Thanh Thu.Nàng làm sao quên được, cha mẹ nàng cùng cha mẹ Ôn Khinh Hàn luôn vắt cổ lên tác hợp hai người đến với nhau, lần này công khai ngoại trừ phía truyền thông cùng fan hâm mộ, nghiêm trọng nhất phải kể đến bốn bị trưởng bối "ngầm gán ghép" kia.Thời Thanh Thu ngồi trên xe suy nghĩ mấy phương pháp giải quyết, trên cơ bản đều là ngăn chặn cảm xúc cha mẹ là chính. Lúc xe rẽ vào khu biệt thự Phoenix, nàng thở dài, được rồi, cứ xem xét tình huống cái đã.Âm báo tin tức trên điện thoại Ôn Khinh Hàn khống biết dừng lại lúc nào, rất hiển nhiên, hai bên gia đình đã tập trung lại một chỗ, không cần thiết phải nhắn qua Wechat nữa.Vừa bước vào cửa, một câu "Cha mẹ" của Thời Thanh Thu lập tức bị nghẹn lại.Mẹ của Ôn Khinh Hàn, Triệu Uyển Nghi lôi kéo tay mẹ của Thời Thanh Thu, Đường Tịnh Tuệ, hai người ở trên ghế sofa phấn khởi ngồi lật album ảnh, vui sướng trên mặt hai người thậm chí còn hơn cả ngày phim chiếu rạp của Thời Thanh Thu bán cháy vé."Tịnh Tuệ a, ngươi nhìn Thanh Thu lúc còn bé thật là ngoan a, người nào lần đầu gặp cũng cười, lễ phép lắm nha. Chỗ nào giống Khinh Hàn nhà ta, mười cây gậy đánh nàng cũng không chịu đánh một cái rắm, cũng may mắn là có Thanh Thu, nếu không có lẽ nàng sẽ chán chết đi." Triệu Uyển Nghi phảng phất nơi khóe mắt cũng tràn ngập ý cười, chỉ vào một bức ảnh Thời Thanh Thu khi còn bé ngồi trước bánh ga tô ngẩng đầu lên cười, nói với Đường Tịnh Tuệ."Ai nha, đứa nhỏ Khinh Hàn này cũng tốt lắm nha." Đường Tịnh Tuệ vỗ vỗ tay Triệu Uyển Nghi, bày ra dáng vẻ an ủi: "Thành tích Thanh Thu khi còn bé không tốt, đều là Khinh Hàn cuối kì đưa cho nàng ghi chép nàng mới qua môn, bằng không sao nàng có thể có thành tích tốt được? Khinh Hàn học giỏi, tính tình cũng tốt, rất xứng đáng với Thanh Thu a...""Mẹ của Thanh Thu, ngươi còn chưa thấy Ôn Khinh Hàn ba ngày không nói một lời nào, đứa nhỏ này thật là khiến người khác lo lắng mà...""Thanh Thu nhà chúng ta cũng vậy a..."Hai người đứng ở cửa hai mặt nhìn nhau, khóe miệng Thời Thanh Thu nhịn không được mà run lên, nhìn về phía hai phụ thân."Này, lão Ôn, ngươi nghĩ thế nào về bài trí trong phòng này? Làm phòng cho trẻ nhỏ cũng hợp lí nhỉ." Thời Hồng Lãng đeo kính mắt, một bên nhìn quyển sách, một bên đưa cho Ôn Thừa Tuyên nhìn cùng."Không được, nhỏ quá." Ôn Thừa Tuyên nhìn thoáng qua liền bác bỏ ngay lập tức, với tay lấy một tập tài liệu khác, giở ra trang mình đã đánh dấu sẵn,"Biệt thự này ở vị trí tốt, phong cũng đẹp, có thể ở đến mấy chục năm, nào có nhỏ như của ngươi đâu? Ta đem nhà này cho mẹ đứa nhỏ xem một chút.""Xe thì mua BMW? Không phải Ôn Khinh Hàn nhà ngươi hay lái loại này sao?""Hỏi Thanh Thu một chút xem nàng có thích không."Thời Thanh Thu: "..."Ôn Khinh Hàn bày ra vẻ mặt không biểu tình. "Cha, mẹ. Thúc thúc, a di." Thời Thanh Thu cố gắng duy trì nụ cười, làm gián đoạn cuộc thảo luận sôi nổi của hai bên cha mẹ."Cha, mẹ. Thúc thúc, a di, ta đưa Thanh Thu về." Giọng của Ôn Khinh Hàn trở nên ôn hòa hơn nhiều so với bên ngoài.Hai cha lập tức đứng dậy, hai mẹ thì nhiệt tình lôi kéo hai người ngồi vào sofa, hai tay Triệu Uyển Nghi nắm lấy mu bàn tay Thời Thanh Thu, vạn phần hòa ái nói: "Thanh Thu, xem cái ngươi này, kết hôn cũng không chịu nói với chúng ta một tiếng? Ngươi nhìn chúng ta chờ đợi biết bao lâu, ngày ngày khổ sở vì chuyện của các ngươi a?""Đúng vậy, Khinh Hàn cũng thế, sao lại có thể giấu giếm như thế. Nếu không phải ta cùng cha ngươi, còn có thúc thúc cùng a di ngươi xem được tin tức trên mạng, các ngươi còn định giấu chúng ta thêm bao lâu nữa?" Đường Tịnh Tuệ nhẹ nhàng vô mu bàn tay Ôn Khinh Hàn.Ôn Khinh Hàn đành phải hạ thấp lông mi, trong mắt rút đi hờ hững tạ lỗi nói:"A di nói đúng.""Còn không phải sao, nhìn hai người các ngươi kìa..." Thời Hồng Lãng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép(1), lại vui vẻ nghiến răng một cái, đem sách trong tay để lên bàn gõ gõ mấy lần.(1) Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: Nguyên văn là "Hận thiết bất thành cương", ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.Ôn Thừa Tuyên không lên tiếng, nhưng cũng gật đầu đồng ý.Triệu Uyển Nghi nói: "Bây giờ quan trọng nhất là xem đám cưới định tổ chức như thế nào, đăng ký kết hôn mà không tổ chức đám cưới thì sao được? Thừa Tuyên a, tối nay chúng ta nhìn xem có thể tranh thủ làm trước cái gì...""Bác trai bác gái, ta có việc này muốn nói." Thời Thanh Thu bất đắc dĩ đánh gãy lời nàng, không khí trong phòng bỗng chốc trầm xuống.Ôn Khinh Hàn cũng đưa ánh mắt về phía Thời Thanh Thu, trong mắt hiện ra nghi hoặc một chút, lại có chút nhìn không rõ cảm xúc là gì.Thời Thanh Thu nhìn xung quanh một lần, ổn định đầu óc một chút, sau đó nói: "Việc của ta cùng Khinh Hàn, giấu diếm cha mẹ cùng mọi người là chúng ta không đúng. Nhưng ta hi vọng từ nay về sau chúng ta có thể tự sắp xếp chuyện của mình, bởi vì ta sắp phải ghi hình cho chương trình thực tế, cha mẹ biết mà. Chương trình thực tế lần này Khinh Hàn phải cùng ta đi ghi hình, cho nên tạm thời chúng ta không có thời gian làm những gì các ngươi muốn, hy vọng mọi người có thể cho chúng ta chút thời gian."Nàng nói thực sự chân thành, chương trình thực tế Thời Hồng Lãng cùng Đường Tịnh Tuệ cũng đã sớm biết trước, hai người bất đắc dĩ gật đầu về phía Ôn Thừa Tuyên cùng Triệu Uyển Nghi gật đầu xác nhận nàng nói là thật.Ôn Thừa Tuyên có thể coi là người trầm ổn nhất trong hai cha mẹ, hắn nghĩ một chút rồi gật đầu: "Vậy được rồi, nhưng đợi công việc xong xuôi, nhất định phải làm chuyện này.""Cảm ơn bác trai bác gái, cảm ơn cha mẹ." Thời Thanh Thu hướng về phía Triệu Uyển Nghi mỉm cười, nhận lấy cái xoa đầu đầy yêu thương từ nàng. Qua Triệu Uyển Nghi nàng nhìn về phía Ôn Khinh Hàn, người này vẫn giữ thần sắc nhàn nhạt, tựa như những gì mọi người vừa nói đều không liên quan đến nàng.Thời Thanh Thu sâu sắc hiểu rõ, sau khi trải qua chuyện này, hai người các nàng đều đem đường lui cắt đứt. Hai người chưa từng cho nhau một cái ước hẹn, bởi vì từ đầu đã chẳng có lấy một lần cam kết, chỉ có thể tin tưởng nhau phó mặc cho ước định, ước định dắt tay nhau cả đời.___________________________________Máy tính hỏng 2 tuần làm mình khóc lên khóc xuống mọi người ạ, giờ sửa được rồi là okela rồi nhé, chứ không phải mình drop hay gì đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com