Vợ Câm Của Tổng Tài Ác Ma
2303 lượt thích / 56287 lượt đọc
_ Tôi cưới cô không phải vì yêu nên tôi không cần phải thực hiện nghĩa vụ làm chồng với cô. Ok
Cô nhẹ nhàng gật đầu
****
_ Người tàn tật như cô ra đường đừng nói là vợ của tôi
Cô lặng lẽ gật đầu
****
_ Ăn uống không cần đợi tôi. Tiền trợ cấp của cô tôi không đụng vào ở trong tài khoản của cô
Cô gật đầu
****
_ Ai đưa cô về kia. Loại con gái không biết giữ giá như cô ra vẻ tội nghiệp để nhận tình thương ư ?
Cô ôm chân lắc đầu.Anh cười khinh miệt, bỏ đi. Đêm đó cô ngồi một mình trong căn phòng tân hôn khóc lóc
****
Những ngày sau, anh vẫn về nhà vào đêm khuya. Anh lạnh lùng không quan tâm cô. Cô lầm lì vẫn tự ở trong căn hộ của hai người. Nhưng trên tay cô ngày càng có những vết sẹo dài, những vết sẹo còn rớm máu
_ Cô bị điên à. Thích tỏ vẻ tội nghiệp thì ra chỗ khác. Đừng ra vẻ với tôi
Anh về nhà vào đêm khuya thấy cô đang cùng vài chiếc dao lam trên bàn. Cô đã ngất từ bao giờ.
Cô nghe anh nói, ánh mắt vô hồn
_ Sao cô ta không nhìn tôi.
Anh quay sang nhìn bác sĩ. Bác sĩ chiếu đèn vào mắt cô nhìn rồi lắc đầu nói :
_ Vợ anh bị chuẩn đoán trầm cảm giai đoạn nặng. Cô ấy không muốn giao tiếp với mọi người. Theo hình chụp X-quang ban nãy thì cô ấy từng bị bạo lực thể xác ở tuổi vị thành niên, giọng nói sở dĩ là bệnh nhân không muốn nói. Muốn tự mình trong thế giới riêng
Anh nhăn mày. Nhìn cô vô hồn đang nhìn ngoài cửa sổ bệnh viện kia. Anh quay lại hỏi bác sĩ :
_ Có cách giúp vợ tôi trở lại không ?
_ Hừm... anh cần chú ý cô ấy, cần cho cô ấy thấy được thế giới xung quanh. Phá bỏ những cảm gi