Vạn Dặm Đường Xa
0 lượt thích / 2 lượt đọc
Dưới đồi hoa hướng dương, hoàng hôn nhuộm đỏ một khung trời thật nên thơ. Khung cảnh này đối với một thi sĩ chính là chốn bồng lai tiên cảnh, nhưng là một vị bác sĩ không tìm được mục đích sống đang trải qua chuyến nghỉ dưỡng dài ngày thì anh sao có thể thấy được rõ sự đẹp đẽ khôn lường của nó chứ? Thật trùng hợp, giữa cơn gió hè dịu mát một bóng dáng thật tươi sáng xuất hiện trong tầm mắt của anh, người đó tựa như ánh dương không bao giờ vụt tắt khiến anh xao xuyến ngay lần gặp đầu tiên. Đây là.. yêu ư? Nhưng làm thế nào, làm thế nào để anh có thể được vầng dương ấy chiếu rọi mãi đây, liệu anh có xứng không..