sủng thê chi đạo
0 lượt thích / 7 lượt đọc
"tôi thích anh , tôi thích anh..."
Đường Hiểu hôn xong dường như còn chưa đủ, như để bù đắp lại những tiếc nuối trước kia, ôm anh nói không ngừng. Cốc Tu Cẩn cuối cùng cũng có phản ứng, nghe thanh âm cậu thổ lộ không ngừng bên tai, đây là tức nước vỡ bờ sao? Lúc thanh tỉnh thì nói không nên lời, khi say rượu thì không thể kiềm nén sao? “Ô ô…” Nói xong, Đường Hiểu đột nhiên khóc lên. Cốc Tu Cẩn hoảng sợ, vội vã giữ cậu lại, hỏi “Có phải cảm thấy khó chịu ở đâu không?” Đường Hiểu vừa khóc vừa nói, “Anh không thích tôi.” Cốc Tu Cẩn nhất thời có cảm giác dở khóc dở cười, vươn tay ra lau đi giọt nước mắt ở khóe mắt cậu, nhẹ giọng nói, “Không phải tôi không thích cậu.” Đường Hiểu ngẩng đầu lên, ủy khuất nhìn anh, “Nhưng mà anh không hôn tôi.”