Piano Buồn. [ JenSoo ]
319 lượt thích / 2172 lượt đọc
"Chị có thể cảm nhận được thanh âm từ đôi tay em, vậy liệu chị có cảm nhận được khuôn mặt em thế nào không ?"
" Sao có thể chứ ?" - Cô bật cười, trước sự ngớ ngẩn đó.
Em đặt tay cô lên khuôn mặt mình, bàn tay nghệ sĩ lả lướt ở má, khẽ khàng chạm vào hàng mi, dọc đường sóng mũi và dừng lại khá lâu ở môi...
" Mắt này, mũi này, môi này.. Hóa ra đây là chuẩn mực của cái đẹp ?"
" Sao chị lại nói thế ?" - Em ngại ngùng cười.
" Vì người đó là em !"