NGƯỜI ẤY LÀ CẢNH ĐẸP NƠI PHƯƠNG XA
0 lượt thích / 23 lượt đọc
Chữ "thương" bao giờ cũng dài và da diết hơn chữ "yêu".
Họ từng là những người anh em thân thiết, cùng nhau trải qua thời niên thiếu tươi đẹp. Nhưng sau này, anh ra nước ngoài để theo đuổi ước mơ, cả hai trở thành những người xa lạ, cách biệt xa xôi. Sau sáu năm, anh đã trở thành một cầu thủ bóng đá, cô độc trên con đường tìm kiếm ánh hào quang, với khát khao cống hiến cho Tổ quốc sau những năm tháng "đá mòn gòn" nơi xứ người. Còn cô sau sáu năm lại trở thành con người ở thế giới tăm tối, với một công việc cực nhọc và thấp kém, cứ như thế dần dần nhích về điểm cuối của tuổi trẻ. Đối với cô, anh chỉ còn là cảnh đẹp nơi phương xa, cũng giống như những ước mơ của ngày xưa, càng gặp lại thì càng xa cách.. Còn đối với anh, chỉ là một khoảnh khắc gặp lại người con gái ấy cũng khiến anh được sống lại đam mê của ngày nào..
Tôi quay lưng lại, đúng lúc người đằng sau nở một nụ cười.
Cả thế giới như dừng lại.
Mọi sự thật dường như chỉ là hư vô, vì chúng ta đều đang ở đây, cùng đi trên một con đường, thẳng tắp tới tương lai.
Bây giờ anh và em, đối với nhau không còn là cảnh đẹp nơi xa xôi, anh và em, còn là điều giản dị nhất của nhau, là những cái nắm tay thật chặt, là những bóng hình khăn khít không rời khi làn mưa lạnh lẽo rơi xuống, là đôi vai tựa sát bên nhau khi đã về già.