Nếu được gọi là tình yêu
17 lượt thích / 127 lượt đọc
-Em có thích anh không?
-có
-Thích bằng nào? Thằng bé nhỏ hơn tôi hai tuổi này thật sự rất may mắn vì có một cô người yêu xinh đẹp dịu dàng và có sức chịu đựng lớn như tôi.Bình thường tôi sẽ đáp lại với cái giọng điệu chảy nước đến tôi nói xong cũng nổi da gà như là :"Hôm nay em học tiếng Trung mà đầu em toàn là tiếng anh" hay "dạo này em cứ thấy em mập chắc do nặng tình với anh" tôi nói ra mà tôi còn không tin là mình nói cơ mà!Nhưng hôm nay thì khác tôi không thể chịu đựng được cái kiểu này nữa rồi,tôi vừa phải làm bài chuyên vừa phải dỗ con thế này chắc tôi đột quỵ mất thôi!Tôi trả lời thẳng thừng:
-Thích bằng anh Khôi,anh Huy,anh Hoàng,anh Khánh ấy được chưa!
Nói hết câu,Nguyễn Hoàng Long Nhật lao vào hôn à nói đúng hơn là cắn vào mồm tôi ngấu nghiến cắn xong rồi lại dùng ngón tay xoa xoa môi tôi,cậu bé có vẻ tá hoả khi nhìn thấy môi tôi rách rỉ cả máu,cứ như vừa đấm vừa xoa ấy nhỉ đầu tôi đang lạc tận đâu thì trông mặt cậu đỏ au giọng cũng trầm dần:
-Chị Phan Ngọc Diệp ạ!Lần sau chị mà như thế nữa là em...
-Em làm sao-tôi hỏi
-Chị chả thương em toàn bắt nạt em....
-Rồi tao yêu mày nhất tao thề hôm nay có mày có tao có cái điều hoà này chứng kiến-tôi bất lực dơ tay lên thề
-Thế mai chị không yêu em nữa à....!
Lại thế nữa rồi:)))) tình hình yêu đương của chúng tôi chính là kiểu một mẹ một con gia đình hạnh phúc