Không sao, để em nuôi anh.
508 lượt thích / 5796 lượt đọc
"600 won."
"800 won."
"1000 won."
Dưới sân khấu, mọi người cười ha hả, giơ bảng lên tăng giá, nhìn cô gái được nhốt trong lồng sắt kia với đôi mắt tràn đầy dục vọng.
Một cô gái mới mười tám tuổi, đã sa cơ vào con đường này, thật đáng thương. Nhưng, đây là điều chẳng ai quan tâm, họ chỉ muốn cô gái này được đặt dưới thân mình mà rên rỉ.
"1000 won lần một."
Park Chaeyoung run bần bật.
Cô... cô không muốn làm tình nhân... cô không muốn thành công cụ thỏa mãn đàn ông.
Người đem đến cho cô cái kết cục đáng khinh bỉ ngày hôm nay, không ai khác, chính là người cha nghiện cờ bạc của cô.
Ông ta sẵn sàng đem con gái mình bán đi để có tiền đánh bạc.
"1000 won lần hai."
Một người đàn ông giơ bảng lên, chốt giá lên đến 2000 won.
"2000 won!"
"Còn ai ra giá cao hơn nữa không?"
Đương nhiên, nếu như là lẽ thường, họ nhất định sẽ ra giá cao hơn.
Nhưng người đàn ông kia, là nhân vật truyền kỳ của Thành phố A này, ai dám đắc tội chứ? Họ chỉ có thể trưng mắt nhìn cô gái xinh đẹp kia thuộc về người đàn ông đó.
"Kim thiếu, cô gái này, thuộc về ngài."