Khốn khổ, tiến về phía trước! - Hoa Bất Trì
1 lượt thích / 418 lượt đọc
Em thụ là sinh viên, sặc kem đánh răng xuyên việt vô rừng vắng, hồi sinh xác thiếu niên bị cướp giết. bên cạnh chỉ một người sống, anh sát thủ đẹp trai mặt lạnh, dù bị hù 'đi theo là giết' nhưng vì sợ ma sợ đói chết sợ bị ăn...v..v...em kiên quyết theo đuôi. Anh sát thủ nhìn mặt lạnh vậy chứ tốt ghê, dẫn em ra khỏi rừng sâu âm u. Em thụ đói bụng đi lang thang, ăn cắp đồ ăn bị đánh nhừ tử, quyết định: ôm đùi sát thủ ca ca.
Thế là em tìm đến anh, làm nũng bán manh. Có lẽ vì câu nói 'anh thật tốt, từ nay là đại ca của tôi' nên anh sát thủ chấp nhận nuôi em, dẫn em về nhà. Rồi thì vì cái sự ngốc của em mà anh sát thủ ngày càng sủng, sủng quá đâm ra hỏng chuyện, ẻm yêu anh mất rồi. Em rất chủ động nhé, tấn công dồn dập, dù kết quả luôn khiến người bóp trán. Anh vừa đau đầu vừa đau lòng thấy em buồn, nhưng ừ không được a, vì hai người là...anh em cùng mẹ khác cha (nói, lúc đầu còn hy vọng là phụ tử =w=) Nhưng rồi anh ngộ ra, yêu em quá rồi, buông tay không được, nên ừ luôn.
Lại nói chưa từng thấy bé bạch thụ nào ham hố chờ được ăn như em. Em cứ nằng nặc đòi động phòng với anh hoài, dụ dỗ bao nhiêu lần, củi khô lửa bốc hừng hực, vậy mà...khúc quan trọng luôn kẹt ngang (đa số vì em 'vô tình' phá không khí, xong cái khóc hối hận). Nhưng may mắn, sau bao gian truân, hai người thành công động phòng hoa chúc (mình lau mồ hôi trán luôn)...............