Hồi Quy Thành Bán Tiên
1 lượt thích / 8 lượt đọc
Cuộc sống này thật thất bại, mỗi ngày ta đều phải kiếm sống khổ cực, phải Ta là phế vật, là thứ xúi quẩy, chỉ vì ta mà cha mẹ ta mất, giờ ta đứa trẻ môi côi, sống chỉ toàn gây sự xui xẻo cho người bên cạnh, bị người khác chê bai, đánh đập như ta chịu được vì trước khi mất mẹ đã nói:
''Con trai ta, hãy cố gắng sống thật tốt nhé''
Để thực hiện lời hứa của mẹ mà ta đã chịu đựng, nhưng giờ đây mọi chuyện quá khổ cực rồi, ta không thiết sống nữa, con xin lỗi vì không giữ được lời hứa, con xin lỗi mẹ! 'Roẹt' dứt khoát khứa tay tự vẫn
Chị Nuôi thấy và đưa vào viện.
/Tỉnh dậy/
- Ơ chị Natsumi, sao chị lại ở đây, em đã chết rồi cơ mà?
- Ngốc, Em ngốc quá ! Sao lại dại dột thế, cha mẹ em giao em cho chị chăm sóc mà em làm thế thì chị biết nói thế nào đây? 'Hức hức' nước mắt tôi ứa ra Chị Natsumi ôm tôi vào lòng, tôi như cuộn trào cảm xúc mà nước mắt cứ tuôn rơi, vỡ oà sự chịu đựng bất lâu.
1 Năm sau đó tôi thức tỉnh thành Người Siêu Năng, tôi trau dồi rèn luyện, vào 2 năm tiếp tôi thành cấp A.
Năm Thứ Nguyên 522,Đội Chủ Lực của tôi bị hạ độc do kẻ phản bội, chiêu trò của Lũ Quỷ Cretorious, Một trong những thuộc hạ của Quỷ Vương Bahamut đã tấn công thành phố của chúng tôi, tôi bất lực, đau khổ khi mất đi người thân duy nhất của mình - Chị Natsumi. Tôi hận và quyết định rèn luyện cực khổ.
Năm Thứ Nguyên 538, Chiến tranh nổ ra giữa các lục địa, Quỷ Vương Bahamut cầm đầu với dã tâm thống trị thế giới từ lâu, lúc đầu mọi thứ vẫn cân bằng nhưng hắn lại cấu kết bè lũ Vực Sâu, ch