HOA TÀN, TÌNH TAN.
19 lượt thích / 519 lượt đọc
HOA TÀN, TÌNH TAN
Ngày tôi phát hiện mình mang thai, là một bé con nhỏ bằng hạt đậu đã 2 tháng. Lại thấy chồng mình - Cao Lãnh, tay trong tay với ánh trăng sáng của hắn.
Tôi khóc lóc, van xin anh ta không bỏ rơi tôi và con vào hôm kỷ niệm ngày cưới :"Lãnh, Đừng đi được không?"
Buồn cười thay, hắn chỉ cho tôi một ánh mắt sắt lạnh sau đó :"Ngay từ đầu tôi nghĩ cô đã biết cô chỉ là thế thân cho cô ấy. Đừng cố chấp, tôi chưa từng yêu cô!"
Ngay khi hắn rời đi, hệ thống trước mặt tôi lại ding một tiếng:"Đã hoàn thành nhiệm vụ! Bạn có muốn thoát khỏi thế giới này?"
Tôi cười lớn, cuối cùng! Tôi! Thẩm Tri Ân đã được tự do!!!!