HI TRỪNG - Thưởng Nguyệt
26 lượt thích / 240 lượt đọc
..."Sao giờ này còn ở ngoài này, đã trễ lắm rồi, trời hôm nay rất lạnh, không tốt cho sức khỏe của đệ đâu."
"Ngắm trăng."
"Vãn Ngâm."
"Trăng đêm nay rất đẹp."
Lam Hi Thần nhìn cái kẻ ương bướng không chịu nghe lời kia, bất lực thở dài, đúng là không nói nổi con người này mà. Hướng mắt về phía ánh trăng, đúng là rất đẹp, đành vậy...
"Thế có thể cho ta ngắm cùng không?"
...Dù sao cũng không thể cưỡng chế người bệnh vác về phòng được, đúng không?...