Hạnh Phúc Của Đôi Ta
0 lượt thích / 89 lượt đọc
Từ khi nào khoảng cách giữa hai người thân thiết đến vậy? Do duyên trời định hay là một tai nạn nho nhỏ? Câu trả lời chỉ có cả hai mới hiểu, người ngoài làm sao có thể biết được họ đang nghĩ gì...
Nhưng kể từ ngày Nguyễn Viên bước vào cuộc đời cậu, hắn cho cậu biết thế nào là tương tư, thương nhớ, biết thế nào là tâm can quặn thắt, đớn đau ngập tràn, biết thế nào là yêu, là thích một người.
" Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên. "
" Tặng cậu. "
" Tôi ngạc nhiên mở mắt ra, thấy hắn đang cúi xuống nắm lấy tay tôi, ân cần đặt bó hoa xinh đẹp vào.
Đến giờ tôi vẫn còn nhớ rõ, khuôn mặt mỉm cười tuấn tú của hắn kiềm theo ánh mắt trìu mến nhìn tôi."
Hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cậu, cất giọng thủ thỉ:
- Trường An, tôi yêu em.
Phải rồi, hắn ta đã yêu cậu từ lâu, chỉ là đối phương không biết. Hắn vỗn dĩ đặt cả tâm tư cùng với trái tim khô héo này cho cậu, chỉ mong có thể được một lần hồi đáp.
Tất cả Nguyễn Viên đều không bỏ qua, hắn ghi nhớ hết mọi thứ. Những thứ gì liên quan đến cậu, hắn đều cẩn thận cất giữ trong trái tim mình.