
(Duyên gái) (tự viết) Trăng non
23 lượt thích / 187 lượt đọc
Cô ba Ngọc Hương nhà ông hội đồng Lĩnh tài sắc vẹn toàn, cầm kỳ thi họa, không thiếu người đến hỏi cưới.
Nhưng cô không ưng, chỉ muốn sống cùng đứa hầu của mình đến hết đời...
"Em không phải hầu hạ ai hết, em là hầu cận của cô, chỉ hầu riêng cô thôi"