Đê Mê Ánh Trăng Sáng
71 lượt thích / 387 lượt đọc
Cái gì đây?" Tôi hỏi.
Khang che đi hai bên tai, cúi đầu thành thật trả lời: "Xỏ lỗ đó."
"Không phải, ý em là..." Tôi kéo tay Khang xuống để nhìn rõ hơn. Quả nhiên hắn ta đi xỏ thật, không chỉ một mà là hai lỗ cùng lúc, một lobe và một helix.
Nói thật tên này luôn làm tôi thấy vô cùng bất ngờ. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới một tên mọt sách ngoan ngoãn là hắn lại dám đi xỏ lỗ, đã vậy còn tận hai lỗ như thế.
"Còn không?" Tôi có cảm giác rằng hai bốn lỗ này không phải là kết thúc.
Đúng như tôi đoán, Khang chỉ tay vào môi của hắn. Tôi bước lại gần xem kĩ, thấy một cái lỗ nhỏ đã lành, chứng tỏ cái lỗ này đã xỏ từ rất lâu về trước rồi.
Tôi sờ nhẹ cái lỗ ở môi, nhíu mày hỏi: "Đau không?"
Khang nhìn tôi rồi gật đầu.
Thấy thế tôi lại càng khó chịu, đập mạnh vào bả vai hắn ta: "Biết đau sao còn xỏ nhiều như thế?"
"Tại em bảo thích."