A Hải. Chúng ta kết hôn đi!
1 lượt thích / 11 lượt đọc
Lúc anh còn rất nhỏ, nhỏ đến mức không phân biệt được đâu là cây hoa hay cây cỏ thì anh đã biết mình thích cô bé hàng xóm đấy rồi. Lúc đầu anh còn thấy hơi phiền vì cô bé đó suốt ngày khóc, mà hễ cô khóc là cứ sám lại anh, bôi cho anh cả một người toàn là nước mắt nước mũi của cô, cả ngày từ sáng đến tối cô cứ quấn lấy anh rồi gọi A Hải, A Hải... Thật cảm thấy phiền mà.
Nhưng rồi không biết từ lúc nào cô bé mứt ướt ấy lại lớn nhanh đến vậy, anh nhìn thấy cô thay đổi qua từng ngày, từng năm. Dần dần không biết từ khi nào cô đã trở thành một thiếu nữ rồi. Cô trở nên xinh đẹp, đáng yêu một cách chết tiệt, điều đó làm anh trở nên lo ngại, vì bên cạnh cô từ lúc nào đã có rất nhiều người, hình như do anh, anh đã quá chủ quan, anh cứ nghĩ cô cả đời sẽ mãi đi sau lưng anh, mãi mỉn cười gọi A Hải như vậy, nhưng anh lầm thật rồi, từ giây phút nhìn thấy cô ngượng ngùng nhận bó hoa của một người đàn ông khác thì anh nghĩ mình sai lầm thật rồi.