No.1 - Thế giới nhạt nhòa
***
"Ta ghê tởm ngươi." Roronoa Zoro gằn giọng, tuy không gào thét nhưng trong lời nói tràn ngập phẫn uất cùng khinh mạt, biểu cảm của hắn vặn vẹo đến khó tin.
Vinsmoke Sanji ngồi co ro trên sàn, khẽ ngước lên, đôi mắt đã ngập nước, chực chờ trào ra. Cậu khẽ lắc đầu, khuôn miệng hé ra như thể định nói điều gì, liền nghe thấy tiếng bước chân của Zoro.Hắn đã đi. Không muốn nghe cậu giải thích.Hắn nói hắn ghê tởm cậu, vậy cũng hợp lí thôi. Ngay cả bản thân cậu còn thấy ghê tởm chính mình.***
"Buông ta ra, tên khốn." Sanji gào thét.
Tên kia cười lớn, ôm trọn cơ thể cậu. Một thứ gì đó điên cuồng xâm nhập vào, phía dưới xuất hiện sự đau rát mãnh liệt."Này, nhóc đầu bếp, bên trong ngươi, thật chặt! Ngoài miệng thì chửi rủa, chẳng phải cơ thể ngươi rất phối hợp đó sao?""Lũ cặn bã!!" Cơ thể Sanji co giật liên hồi, mồ hôi lạnh chảy dọc cơ thể hòa cùng sự ghê tởm tận sâu trong lòng cậu.Một tên khác nâng cằm cậu lên, dùng sức mở miệng cậu ra."Để ta chăm sóc cái miệng nhỏ không ngoan ngoãn này!" Một thứ kinh khủng khác giương lên trước mặt cậu. Mùi của thứ này gớm ghiếc tới mức khiến cậu nôn khan.Cảm giác ghê tởm đến buồn nôn, cơ thể vô lực khiến cậu hoàn toàn tuyệt vọng. Cậu thấy thần Chết đang chầm chậm đưa bàn tay quỷ dị của hắn nhuộm đen thế giới của cậu, lạnh lùng tước đi hết thảy của cậu. "Ngươi suýt làm ta quên mất, phải để cho tên kiếm sĩ cùng chiêm ngưỡng giây phút thăng hoa của người hắn yêu chứ." Tách.. Tách.. Tách."Làm ơn, tha cho ta đi..." Chút thần trí còn sót lại giúp cậu nhận ra mình đang bị chụp hình. Cậu van nài, nước mắt bắt đầu rơi. Thực sự không thể tưởng tượng được nếu như Zoro nhìn thấy những tấm hình này.
Thật đáng sợ, giống như thế giới từng chút từng chút một vỡ ra.Cậu tựa hồ nghe thấy tiếng trái tim dần vụn vỡ.
"Xin đừng để hắn thấy..."Tên kia kéo tóc cậu lên, nhìn kĩ gương mặt của cậu, cười lớn."Đơn giản thôi, nào, giúp ta tận hưởng đi."Nước mắt giàn giụa trên mặt cậu. Bên dưới cậu truyền tới cơn đau kịch liệt. Cậu kêu lên một tiếng, Tách.. Tách.. Tách.."Roronoa Zoro sẽ phản ứng đặc sắc lắm..."Cậu bị bỏ lại với cơ thể dơ bẩn cùng một linh hồn hoàn toàn vụn vỡ."Đầu rêu, cứu tôi.."
***
Đây chính là phần lấy ý tưởng từ Thế Giới Cùng Tôi Yêu Em a~~~~***
Cảm giác thế giới bất chợt mất đi màu sắc thật kinh khủng, nhưng Sanji không thể làm gì. Tựa như cậu bị giam hãm vào một căn buồng chật hẹp, mà bốn bức tường cứ dần dần co lại, dần dần bóp nghẹt cậu trong đọa đày. Không thể trốn thoát, không thể kháng cự.
Giống như lần tìm lối đi trong khoảng không tối đen mịt mờ, mà chỉ cần cậu trượt chân, vực sâu tuyệt vọng sẽ nuốt chửng linh hồn cậu tức khắc. Cậu mất phương hướng, mất kiểm soát. Gương mặt mọi người cũng trở nên mờ mịt, mọi cảm xúc đều nhạt nhòa. Không có đối sách nào cả, cậu chỉ biết trở đi trở lại với nỗi buồn thương khi đêm xuống.
Tựa như, có gì đó trong cậu đang dần biến mất.
Đứng trước biển vào đêm, ngắm hình ảnh mặt trăng vỡ ra trước từng đợt sóng, cậu thấy trái tim cũng vỡ vụn dần. Nước mắt lăn dài trên gò má.
Cậu đứng im trên boong tàu, rất lâu rất lâu.
Từ phía sau truyền tới cảm giác ấm áp vững chãi, Zoro luồn tay qua eo ôm gọn lấy cậu.
"Ngươi đang khóc?"
"..."
Cậu thấy vòng ôm chặt hơn, cảm nhận được hơi thở của Zoro bên tai mình. Thấy cậu không trả lời, hắn cũng không hỏi thêm.
Thế gian trở nên tĩnh lặng. Tựa như chỉ còn tiếng sóng vỗ nhịp nhàng vào mạn thuyền.
***
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com