Zephys X Nakroth Lieu Co Phai La Ban Than
Nakroth
________
Cậu giữ nguyên thanh đao trên tay, liếc mặt kẻ vừa lạ vừa quen kia.- " Ngươi là ai? "Hắn run rẫy nhưng vẫn nói rõ từng câu từng chữ. "- " Là tao, Zephys nè! Mày làm sao vậy Nakroth? "Cậu im lặng, cái tên này nghe rất quen, nhưng cậu lại chả nhớ được gì.- " Zephys? Không phải kẻ địch. "Vừa dứt câu, cậu thu thanh đao về chỗ. Vết thương trên cổ hắn như được đà mà tuôn ra như nước. Hắn khuỵ gối xuống ôm lấy cổ, cố hít thở đều.Cậu nhìn chằm chằm vào hắn, quả thực nhìn rất quen!Định quay đầu bỏ đi thì bị hắn nắm lấy cổ tay, như đang cố níu kéo cậu lại. Nếu bình thường thì cậu đã quăng phắt bàn tay đó ra rồi, nhưng tên này là trường hợp đặc biệt. Cậu hơi cuối nhẹ người xuống, nhẹ nhàng tách bàn tay nắm lấy cổ tay mình ra. Nhưng cậu càng cố tách ra thì hắn càng nắm chặt hơn.- " Buông ra. "Lời nói lạnh ngắt, không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì. Hắn mím môi, bàn tay nhất quyết không buông lỏng.- " Không, tao không thể để đánh mất mày thêm một lần nào nữa. Tuyệt đối không! "Câu nói dứt khoát ấy khiến đôi mắt cậu có đôi chút lung lây, một thứ gì đấy vừa chạy vụt qua trái tim cậu. Cậu cũng không muốn quan tâm lắm đến điều ấy.- " Không để đánh mất ta? Ta rốt cuộc là gì với ngươi? "- " Là tất cả!... "Cảm giác nực cười khiến môi cậu cong lên, cậu dựt tay khỏi tay hắn. Đây là lần đầu cậu gặp hắn đấy!?- " Ngươi cũng giống những kẻ đó, thứ ngươi muốn không phải ta mà là gương mặt và cơ thể của ta. "Hắn như thể hét lên.- " Không phải! "Nụ cười trên môi cậu trở nên méo mó, nó đã trở thành nụ cười gượng gạo, ánh mắt cũng trở nên khinh bỉ.- " Những kẻ chỉ mới lần đầu gặp đã muốn có được ta như ngươi ta gặp nhiều rồi, toàn những bọn cặn bã chỉ muốn chơi ta qua đường. "Cậu bước đi thật nhanh, người ấy đang chờ cậu.Đến nơi, cậu dừng bước, cuối đầu quỳ gối trước kẻ trước mặt. Ả ngồi trên ghế, một tay nhâm nhi tách trà, một tay ân cần đặt đầu cậu lên đùi ả. - " Sao dạo này ta thấy ngươi hơi bơ phờ vậy nhỉ? "Giọng ả ngọt ngào như rót mật vào tai, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc trắng bồng bềnh của cậu.- " Không có gì đâu thưa người, chỉ là tôi nhớ người quá mà thôi. Đã làm người lo lắng rồi, nữ hoàng của tôi. "Câu nói ấy quả thật rất vừa lòng ả, nụ cười trên môi ả mở rộng, những ngón tay thon dài ấy bóp lấy mặt cậu nâng lên cho vừa tầm để ả có thể nhìn thấy được trọn tuyệt tác của mình.- " Đúng vậy đúng vậy, hãy cứ như vậy đi! Hãy cứ là con chó trung thành của ta đi! ~ "- " Tôi nguyện trở thành con chó trung thành của người, mạng sống của tôi cũng là của người. Người muốn tôi sống tôi sẽ sống, người muốn tôi chết tôi sẽ lập tức chết. "Cậu dụi dụi mặt mình vào tay ả, hành động đáng yêu này thật sự kích thích sự điên cuồng của ả. Ả đã luôn ghen tị với mụ Marja vì mụ ta luôn có một con bọ trung thành tên Kriknak luôn sẵn sàng chết vì mụ, ả đã mong muốn nó từ lâu nhưng ả chợt nhận ra rằng chẳng có kẻ nào hoàn toàn trung thành với ả cả, chẳng có kẻ nào nguyện chết vì ả cả.Bọn chúng chưa từng bỏ ả vô tầm mắt, thứ chúng sợ chỉ là thế lực đằng sau ả mà thôi!Nhưng dù gì đó cũng đã là quá khứ.Hiện tại ả đã có một tên cận vệ trung thành, sẵn lòng giao phó tính mạng của mình cho ả. Hắn cũng là Nak nhưng đẹp trai hơn, ngọt ngào hơn và cũng như mạnh hơn con bọ chết tiệt kia nhiều. - " Nếu như ngay từ đầu người đã ngoan ngoãn như vậy thì có lẽ đã tốt hơn rồi. "Ả kéo cậu đến gần sát mặt ả, tay nâng cằm cậu lên. Ả dùng ngón tay thon dài ấy ấn vào yết hầu của cậu, một cảm giác kì lạ trào lên cổ họng khiến cậu không kiềm được mà rên lên một tiếng nhỏ.- " Ahh.. "Âm thanh tuy nhỏ nhưng vẫn đủ để lọt vào tai ả, ả phấn khích mà bật cười trước dáng vẻ mà trước giờ ả chưa từng thấy ở cậu. Gương mặt cậu hơi ửng đỏ, đôi môi cắn chặt để không phát ra tiếng nào nữa. Ả phát điên bởi chú cún con đáng yêu này mất!- " Thưa nữ vương. "- " Nữ vương? "- " NỮ VƯƠNG VEERA! "Ả thoáng giật mình, quay đầu lại rồi nhíu mày.- " Ai cho phép ngươi gọi tên ta? "Giọng ả uy quyền nhưng gã lại chẳng có phản ứng gì, gã lờ đi câu hỏi của ả mà tiếp tục vô chủ đề chính.- " Ngài Maloch cho gọi người, thưa nữ vương. "Ả hừ một cái rồi vuốt ve mặt cậu trước khi luyến tiếc rời đi, gương mặt cậu cũng không còn dáng vẻ ban nãy mà quay trở lại bình thường. Khi ả vừa rời đi, gã liền lên tiếng.- " Còn không mau đứng dậy? À ta quên mất, chó làm gì biết đứng?! "Lời nói đầy sự chế giễu của gã vẫn không thể nào lây chuyển được sắc mặt của cậu, cậu đứng thẳng dậy, phủi bụi trên quần áo của mình.Cậu đâu biết rằng gã đang khó chịu đến cực điểm, gã đã chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối hình ảnh hai kẻ đang vuốt ve nhau.Thật ngứa mắt!- " Omen, ngươi muốn đánh nhau sao? "Cậu nhướng mày, cậu chả muốn đánh nhau ở trong khu vườn yêu quý của nữ vương đâu, đây là khu vườn duy nhất tồn tại được ở Vực Hỗn Mang.Gã bật cười, cậu định đánh với gã sao?- " Ta mạnh hơn ngươi, nên nhớ điều đó. Trước khi ta bẻ gãy từng khúc xương của ngươi rồi quăng cho chó gặm! "Gã nhấn mạnh câu cuối như đang khiêu khích cậu. Bỗng một bóng dáng phóng ra từ đằng sau cậu, hắn vòng tay qua eo ôm sát cậu vào người hắn.- " Ú òa~ Cục cưng của tôi đây rồi~ "___________________Tui có nên cho top8 ăn được bot9 không 🤡
________
Cậu giữ nguyên thanh đao trên tay, liếc mặt kẻ vừa lạ vừa quen kia.- " Ngươi là ai? "Hắn run rẫy nhưng vẫn nói rõ từng câu từng chữ. "- " Là tao, Zephys nè! Mày làm sao vậy Nakroth? "Cậu im lặng, cái tên này nghe rất quen, nhưng cậu lại chả nhớ được gì.- " Zephys? Không phải kẻ địch. "Vừa dứt câu, cậu thu thanh đao về chỗ. Vết thương trên cổ hắn như được đà mà tuôn ra như nước. Hắn khuỵ gối xuống ôm lấy cổ, cố hít thở đều.Cậu nhìn chằm chằm vào hắn, quả thực nhìn rất quen!Định quay đầu bỏ đi thì bị hắn nắm lấy cổ tay, như đang cố níu kéo cậu lại. Nếu bình thường thì cậu đã quăng phắt bàn tay đó ra rồi, nhưng tên này là trường hợp đặc biệt. Cậu hơi cuối nhẹ người xuống, nhẹ nhàng tách bàn tay nắm lấy cổ tay mình ra. Nhưng cậu càng cố tách ra thì hắn càng nắm chặt hơn.- " Buông ra. "Lời nói lạnh ngắt, không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì. Hắn mím môi, bàn tay nhất quyết không buông lỏng.- " Không, tao không thể để đánh mất mày thêm một lần nào nữa. Tuyệt đối không! "Câu nói dứt khoát ấy khiến đôi mắt cậu có đôi chút lung lây, một thứ gì đấy vừa chạy vụt qua trái tim cậu. Cậu cũng không muốn quan tâm lắm đến điều ấy.- " Không để đánh mất ta? Ta rốt cuộc là gì với ngươi? "- " Là tất cả!... "Cảm giác nực cười khiến môi cậu cong lên, cậu dựt tay khỏi tay hắn. Đây là lần đầu cậu gặp hắn đấy!?- " Ngươi cũng giống những kẻ đó, thứ ngươi muốn không phải ta mà là gương mặt và cơ thể của ta. "Hắn như thể hét lên.- " Không phải! "Nụ cười trên môi cậu trở nên méo mó, nó đã trở thành nụ cười gượng gạo, ánh mắt cũng trở nên khinh bỉ.- " Những kẻ chỉ mới lần đầu gặp đã muốn có được ta như ngươi ta gặp nhiều rồi, toàn những bọn cặn bã chỉ muốn chơi ta qua đường. "Cậu bước đi thật nhanh, người ấy đang chờ cậu.Đến nơi, cậu dừng bước, cuối đầu quỳ gối trước kẻ trước mặt. Ả ngồi trên ghế, một tay nhâm nhi tách trà, một tay ân cần đặt đầu cậu lên đùi ả. - " Sao dạo này ta thấy ngươi hơi bơ phờ vậy nhỉ? "Giọng ả ngọt ngào như rót mật vào tai, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc trắng bồng bềnh của cậu.- " Không có gì đâu thưa người, chỉ là tôi nhớ người quá mà thôi. Đã làm người lo lắng rồi, nữ hoàng của tôi. "Câu nói ấy quả thật rất vừa lòng ả, nụ cười trên môi ả mở rộng, những ngón tay thon dài ấy bóp lấy mặt cậu nâng lên cho vừa tầm để ả có thể nhìn thấy được trọn tuyệt tác của mình.- " Đúng vậy đúng vậy, hãy cứ như vậy đi! Hãy cứ là con chó trung thành của ta đi! ~ "- " Tôi nguyện trở thành con chó trung thành của người, mạng sống của tôi cũng là của người. Người muốn tôi sống tôi sẽ sống, người muốn tôi chết tôi sẽ lập tức chết. "Cậu dụi dụi mặt mình vào tay ả, hành động đáng yêu này thật sự kích thích sự điên cuồng của ả. Ả đã luôn ghen tị với mụ Marja vì mụ ta luôn có một con bọ trung thành tên Kriknak luôn sẵn sàng chết vì mụ, ả đã mong muốn nó từ lâu nhưng ả chợt nhận ra rằng chẳng có kẻ nào hoàn toàn trung thành với ả cả, chẳng có kẻ nào nguyện chết vì ả cả.Bọn chúng chưa từng bỏ ả vô tầm mắt, thứ chúng sợ chỉ là thế lực đằng sau ả mà thôi!Nhưng dù gì đó cũng đã là quá khứ.Hiện tại ả đã có một tên cận vệ trung thành, sẵn lòng giao phó tính mạng của mình cho ả. Hắn cũng là Nak nhưng đẹp trai hơn, ngọt ngào hơn và cũng như mạnh hơn con bọ chết tiệt kia nhiều. - " Nếu như ngay từ đầu người đã ngoan ngoãn như vậy thì có lẽ đã tốt hơn rồi. "Ả kéo cậu đến gần sát mặt ả, tay nâng cằm cậu lên. Ả dùng ngón tay thon dài ấy ấn vào yết hầu của cậu, một cảm giác kì lạ trào lên cổ họng khiến cậu không kiềm được mà rên lên một tiếng nhỏ.- " Ahh.. "Âm thanh tuy nhỏ nhưng vẫn đủ để lọt vào tai ả, ả phấn khích mà bật cười trước dáng vẻ mà trước giờ ả chưa từng thấy ở cậu. Gương mặt cậu hơi ửng đỏ, đôi môi cắn chặt để không phát ra tiếng nào nữa. Ả phát điên bởi chú cún con đáng yêu này mất!- " Thưa nữ vương. "- " Nữ vương? "- " NỮ VƯƠNG VEERA! "Ả thoáng giật mình, quay đầu lại rồi nhíu mày.- " Ai cho phép ngươi gọi tên ta? "Giọng ả uy quyền nhưng gã lại chẳng có phản ứng gì, gã lờ đi câu hỏi của ả mà tiếp tục vô chủ đề chính.- " Ngài Maloch cho gọi người, thưa nữ vương. "Ả hừ một cái rồi vuốt ve mặt cậu trước khi luyến tiếc rời đi, gương mặt cậu cũng không còn dáng vẻ ban nãy mà quay trở lại bình thường. Khi ả vừa rời đi, gã liền lên tiếng.- " Còn không mau đứng dậy? À ta quên mất, chó làm gì biết đứng?! "Lời nói đầy sự chế giễu của gã vẫn không thể nào lây chuyển được sắc mặt của cậu, cậu đứng thẳng dậy, phủi bụi trên quần áo của mình.Cậu đâu biết rằng gã đang khó chịu đến cực điểm, gã đã chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối hình ảnh hai kẻ đang vuốt ve nhau.Thật ngứa mắt!- " Omen, ngươi muốn đánh nhau sao? "Cậu nhướng mày, cậu chả muốn đánh nhau ở trong khu vườn yêu quý của nữ vương đâu, đây là khu vườn duy nhất tồn tại được ở Vực Hỗn Mang.Gã bật cười, cậu định đánh với gã sao?- " Ta mạnh hơn ngươi, nên nhớ điều đó. Trước khi ta bẻ gãy từng khúc xương của ngươi rồi quăng cho chó gặm! "Gã nhấn mạnh câu cuối như đang khiêu khích cậu. Bỗng một bóng dáng phóng ra từ đằng sau cậu, hắn vòng tay qua eo ôm sát cậu vào người hắn.- " Ú òa~ Cục cưng của tôi đây rồi~ "___________________Tui có nên cho top8 ăn được bot9 không 🤡
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com