Yzl My Medicine
Trương Gia Nguyên không hiểu từ bao giờ mình lại thích dính lấy Châu Kha Vũ đến thế. Dù bản thân là một Omega nhưng cậu chưa từng nảy sinh chuyện gì quá mức anh em trong nhóm bình thường với Châu Kha Vũ, ngoại trừ cái nắm tay bắt buộc trong vũ đạo và một vài cái ôm trước đó thì chưa hề có gì hết. Nhưng tại sao? Ai có thể bay đến nói với cậu biết tại sao cậu cứ muốn đến gần Châu Kha Vũ như vậy được không? Như là kiểu Omega thiếu hơi Alpha của mình sẽ không chịu được ấy... Nhưng Châu Kha Vũ cũng đâu phải Alpha của cậu!Châu Kha Vũ mở cửa bước vào thấy Trương Gia Nguyên đang ngồi một góc ôm tường liền hỏi.- Em làm gì thế Nguyên Nhi?Trương Gia Nguyên nghe thấy tiếng Châu Kha Vũ thì giật mình, vội đứng bật dậy quay lại nhìn anh.- Không... không có gì. Em đi đây.Lúc Trương Gia Nguyên đi qua Châu Kha Vũ liền nhanh chóng nắm lấy cổ tay cậu.- Em đi đâu cơ? Không phải đang đợi mọi người đến để tập à?Trương Gia Nguyên bây giờ mới nhớ ra mình đang ở phòng tập. Cậu cười gượng rút tay mình ra khỏi tay anh.- Em quên. Nay anh đến sớm thế?Trương Gia Nguyên vừa hỏi vừa đi đến ngồi xuống dựa vào chiếc gương lớn trong phòng tập, ngẩng đầu nhìn anh. Châu Kha Vũ cũng lại đi đến ngồi bên cạnh cậu.- Bọn mình đi cùng nhau mà? Em có chuyện gì hả?Trong đầu Trương Gia Nguyên như có quả bom vừa nổ.- Không em chỉ quên thôi.Đột nhiên bên cánh tay của Trương Gia Nguyên có cảm giác ấm áp thoải mái lạ thường, cậu vội nhìn xuống thì lại ngớ người. Cái gì thế? Chỉ là cánh tay mình chạm vào cánh tay của Châu Kha Vũ thôi mà? Lại còn qua 2 lớp áo? Cảm giác không tin nổi tràn ngập trong lồng ngực, để xác nhận cậu liền dùng bàn tay lạnh của mình nắm lấy tay Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ bị cậu đột ngột nắm tay thì bất ngờ nhưng cũng không rút ra mà chỉ nhẹ nhàng hỏi cậu.- Em sao thế?Hơi ấm từ bàn tay truyền đến làm cậu vẫn chưa tin lắm, lại nghe Châu Kha Vũ nói tiếp.- Tay anh lạnh lắm, nếu em lạnh thì cho tay vào túi áo khoác anh này.Trương Gia Nguyên ngạc nhiên hỏi anh.- Lạnh á?- Đang nắm tay anh mà còn hỏi? Rất lạnh đó, còn lạnh hơn tay em nữa.- Nhưng em thấy ấm mà?- Ấm hả?Châu Kha Vũ bán tín bán nghi đưa tay lên mặt mình thử xem, cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay truyền đến làm anh tỉnh ngủ thêm vài phần. Sao Trương Gia Nguyên lại nói ấm được nhỉ?- Đâu có đâu, rất lạnh đấy chứ.Trương Gia Nguyên lại đưa tay nắm lấy tay anh, cảm giác ấm áp làm dịu đi đôi bàn tay lạnh lẽo của cậu. Trong lúc đang hoài nghi thì Lâm Mặc và AK bước vào, thấy Trương Gia Nguyên đang nắm tay Châu Kha Vũ liền lên tiếng.- Yo, sao tự nhiên nắm tay nhau thế kia?Trương Gia Nguyên không quan tâm đến câu hỏi kia, cậu vội gọi Lâm Mặc và AK đến gần.- Đến đây đi em hỏi cái.Nói rồi cậu đưa tay Châu Kha Vũ lên trước mặt hai người họ rồi hỏi.- Sờ thử xem lạnh hay ấm? Có phải rất ấm không?Lâm Mặc nhíu mày sờ vào tay Châu Kha Vũ, vừa chạm vào liền rụt lại.- Mày lại làm cái trò gì thế? Lạnh ơi là lạnh, tay tao đang ấm.- Lạnh thật hả?- Rồi tao đùa mày làm gì?Châu Kha Vũ nghiêng đầu nhìn cậu, Trương Gia Nguyên hết hy vọng vò đầu bứt tai suy nghĩ rốt cuộc là mình bị cái gì. Thấy cậu ỉu xìu không nói gì, Châu Kha Vũ đưa tay véo má cậu.- Sao thế? Sao thành cái bánh bao thiu rồi?Châu Kha Vũ bỗng ngửi thấy một mùi thơm nhẹ như mùi việt quất phảng phất quanh chóp mũi, nhưng chỉ là một chút thoáng qua, rất nhanh rồi biến mất. Nhưng anh biết, đây là mùi của cậu.- Em...Trương Gia Nguyên giật mình nhận ra mình vô tình phóng ra tin tức tố thì không biết nói gì, cũng không dám nhìn anh.Mọi người đã đến đông đủ, hai người liền bỏ chuyện này qua một bên mà chú ý tập luyện.Kết thúc buổi tập, Châu Kha Vũ đứng dậy bước ra khỏi phòng tập, Trương Gia Nguyên cũng không biết mình bị sao mà lại cảm thấy thiếu thiếu, vội đứng dậy đi theo anh. Trương Gia Nguyên đi theo Châu Kha Vũ đến phòng vệ sinh của công ty, đúng lúc đang suy nghĩ xem có nên vào hay không thì cậu bị một cánh tay mạnh mẽ kéo vào, rồi cánh tay còn lại của người kia cũng vòng qua người cậu mà chốt cửa lại.Châu Kha Vũ để Trương Gia Nguyên dựa lưng vào cửa, anh cũng tiến sát lại gần cậu, một tay chặn bên cạnh cậu.- Dạo gần đây em rất lạ nhé.Trương Gia Nguyên không dám nhìn vào mắt anh, quay qua chỗ khác hỏi.- Lạ chỗ nào cơ?- Đột nhiên cảm thấy dạo này em rất bám anh.Trương Gia Nguyên nghe thấy vậy liền quay lại nhìn thẳng vào mắt Châu Kha Vũ, lại không biết giải thích thế nào về hành vi khó hiểu của mình, bối rối nắm chặt góc áo.- Em...Châu Kha Vũ nhìn cậu một lúc lâu, không tự chủ được mà cúi xuống, đặt môi mình lên môi cậu. Trương Gia Nguyên ngạc nhiên vì hành động này của anh, nhưng cảm giác thoải mái trên môi quá rõ ràng, cậu lại không nỡ đẩy anh ra. Vậy nên Trương Gia Nguyên quyết định đưa hai tay lên vòng qua cổ Châu Kha Vũ, ôm lấy anh, hưởng thụ nụ hôn mà anh mang lại. Châu Kha Vũ thấy Trương Gia Nguyên như vậy thì cười nhẹ, biến chạm môi thành một nụ hôn sâu.Trương Gia Nguyên hô hấp gấp gáp, chỉ biết ôm chặt lấy Châu Kha Vũ, để mặc anh đang hôn loạn trên cơ thể mình. Câu nhìn chiếc áo yêu thích bị Châu Kha Vũ tiện tay ném lên bồn rửa tay, lại mơ mơ màng màng cảm nhận sự ấm áp từ cổ truyền đến. Cậu nhìn vào chiếc gương bên cạnh, vết hickey đỏ thẫm hiện lên rõ mồn một trên làn da trắng nõn của cậu. Mùi việt quất trong không khí càng rõ ràng, Châu Kha Vũ thật sự rất muốn ngay lập tức ăn sạch cậu. Đột nhiên Trương Gia Nguyên lên tiếng.- Kha Vũ...Châu Kha Vũ ngay lập tức dừng lại, dịu dàng trả lời cậu.- Anh đây.- Em... chưa muốn... bây giờ.Châu Kha Vũ nghe vậy mới nhận ra mình quá gấp gáp, còn chưa tỏ tình chưa gì hết đã vội vội vàng vàng muốn cùng người ta làm loại chuyện này. Anh thở dài, với tay lấy chiếc áo bên cạnh mặc lại vào cho cậu rồi nói.- Được. Bọn mình về thôi.Trương Gia Nguyên gật đầu, thấy Châu Kha Vũ quay lưng đi trước liền hoảng hốt kéo tay anh lại.- Nắm tay em đi.Châu Kha Vũ ngạc nhiên nhìn cậu, định lên tiếng nói đây là công ty nhưng lại thôi. Anh nắm chặt tay cậu đặt vào túi áo khoác của mình.Hai người quay lại phòng tập để lấy đồ đi về. Thấy Châu Kha Vũ đang nắm tay Trương Gia Nguyên cho vào túi áo mình Lâm Mặc liền lên tiếng.- Nay tình cảm với nhau thế, cứ nắm tay suốt thôi.Châu Kha Vũ cười nhẹ trả lời lại.- Tay Nguyên Nhi lạnh.- Có phải mỗi mình tay nó lạnh đâu, tay tao cũng lạnh.Trương Gia Nguyên thấy vậy lên tiếng.- Này nha, nắm tay thì sao, em còn thấy anh với AK ôm nhau cơ mà.AK đi đến đứng cạnh Lâm Mặc nói.- Đấy là anh với Mặc Mặc là người yêu, hai đứa phải khác chứ. Gia Nguyên anh nói chú nghe, nắm tay là có em bé đấy.Trương Gia Nguyên giơ chân đá AK một cái, không muốn nói chuyện với hai người này nữa nên lùi ra sau Châu Kha Vũ, một bộ dạng ủy khuất mà đứng sát vào anh. Châu Kha Vũ thấy Trương Gia Nguyên như thế thì mỉm cười lên tiếng.- Hai người ôm hôn như thế còn chưa có em bé, bọn em mới nắm tay, lo cái gì.Nghe Châu Kha Vũ nói câu này xong, các thành viên khác đang làm việc của mình cũng quay đầu lại nhìn bốn người, Patrick lên tiếng trước.- Aido, Lâm Mặc AK, hai người có cần thiết phải công khai cho cả nhóm này biết hai người yêu nhau bằng cách đấy không? Cứ nói là yêu nhau mọi người cũng tin mà.Trương Gia Nguyên đứng sau lưng Châu Kha Vũ bật cười ha hả.- PaiPai bạn nói quá chuẩn luôn, tôi nể bạn cực đấy.- Ít ra bọn này còn có người ôm hôn làm chuyện vui vẻ, Trương Gia Nguyên mày muốn có người ôm hôn mà có đâu.- Lâm Mặc anh điêu nha, em nói muốn bao giờ?- Ngay hôm qua mày vừa nói với tao xong còn chối.- Em...Trương Gia Nguyên câm nín luôn. Đúng là hôm qua cậu có nói như thế thật, nhưng tại hai người kia rõ quá đáng, hôn nhau ngay trước mặt cậu, cậu chưa cho mỗi người một đá dính tường thì thôi.- Được rồi mấy đứa, dọn đồ đi về nhà thôi. Nay tan muộn, về đành phải gọi đồ ăn ngoài vậy.Bá Viễn đã lên tiếng giảng hòa cho mấy đứa nhóc tiểu học cãi nhau, mấy đứa nhóc tiểu học cũng ngoan ngoãn nghe lời đi dọn đồ để về.Châu Kha Vũ cũng chẳng cần dọn gì nhiều, chỉ cần mặc thêm áo vào là xong. Còn Trương Gia Nguyên bên cạnh thì đang suy nghĩ xem làm thế nào để vừa nắm được nắm tay Châu Kha Vũ vừa mặc được áo khoác vào. Cậu có chút không muốn buông tay, cảm giác thoải mái từ tay lan tỏa khắp cơ thể, làm biến mất hoàn toàn cảm giác mệt mỏi khi vừa tập xong của cậu.Châu Kha Vũ thấy Trương Gia Nguyên còn chần chừ bên cạnh liền nhớ ra mình vẫn đang nắm tay cậu liền thả ra. Bàn tay bị Châu Kha Vũ thả ra đột nhiên cảm thấy lành lạnh, trong lòng mất mát, cậu ngước đôi mắt ươn ướt lên nhìn Châu Kha Vũ, cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác muốn khóc khi Châu Kha Vũ thả tay ra. Cứ cảm giác như... cậu đã mất đi sự ấm áp duy nhất thế giới này dành cho mình.Châu Kha Vũ thấy cậu như vậy thì hoảng hốt hỏi cậu.- Em sao thế?Trương Gia Nguyên được hỏi thế cũng không trả lời, chỉ là đã đổi từ rưng rưng sang chảy nước mắt rồi.Mọi người đã ra ngoài hết, chỉ còn lại một người đang hoảng loạn nhìn một người trong vòng tay mình đang khóc mà không biết làm gì, đành ôm cậu vào lòng, vỗ lưng an ủi.- Sao thế? Anh làm gì để em phải buồn rồi hả? Anh sai rồi, em nói để anh sửa được không?Trương Gia Nguyên được anh ôm vào lòng mới không còn cảm giác kia nữa, cũng vòng tay qua ôm lại anh.- Đừng bỏ em.Châu Kha Vũ nghe thấy vậy thì ngạc nhiên. Trương Gia Nguyên bình thường lạc quan tươi sáng, cũng có lúc buồn bã tiêu cực, nhưng đây là lần đầu tiên anh nghe cậu nói câu này. Trương Gia Nguyên không phải kiểu dính người mà là một bé con vừa mạnh mẽ vừa cứng rắn, những việc liên quan đến thể lực đều làm rất tốt, lần đầu tiên gặp cậu anh còn nghĩ cậu là một Alpha. Không chỉ có anh, đa số mọi người xung quanh đều nghĩ như vậy. Nhưng chỉ có những người thân thiết trong Doanh và các thành viên trong nhóm bây giờ mới biết thật ra Trương Gia Nguyên là Omega. Nhưng dù là Omega hay là Alpha, anh cũng không ngờ được đến một ngày Trương Gia Nguyên sẽ nói với anh câu này.- Ừm, không bỏ em, sẽ không bao giờ bỏ em. Nhưng giờ em phải mặc áo vào thôi, mọi người về hết rồi, không được để mọi người đợi lâu mà đúng không?Trương Gia Nguyên gật gật đầu, buông tay đang ôm Châu Kha Vũ ra, nhanh nhanh chóng chóng mặc áo vào rồi quay lại nhìn Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ nhìn cậu một lát rồi đội cho cậu một cái mũ len, sau đó cùng cậu đi vào xe đã đợi sẵn bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com