TruyenHHH.com

You Are Mine Jeongmi

*Chú thích: dòng chữ in nghiêng trong dấu " là suy nghĩ của nhân vật.


*Keng*

Cửa thang máy mở ra, trước mắt lại là một cách cửa lớn sơn màu bạch kim. 
Một người vận suit đen đứng sẵn ở cửa, dáng bộ giống như một thư kí: 

- Cô là Yoo Jeongyeon đúng không?

- Vâng.

Người thư kí ghi chép gì đó vào quyển sổ rồi mời cô đi đến cánh cửa lớn đối diện thang máy.

Tiến lại gần cánh cửa cùng một mớ cảm xúc hỗn loạn, lo lắng có, hồi hộp có,sợ hãi cũng có. Jeongyeon gõ nhẹ cánh cửa:

- Tôi là Yoo Jeongyeon đã có hẹn gặp trước với Chủ tịch, liệu tôi có thể vào không ạ?

Thanh âm bên trong truyền ra ngoài:

- Mời vào.

Đẩy nhẹ cánh cửa bước vào. Hình ảnh đầu tiên thu hút tầm mắt của cô là một người có mái tóc dài màu đen bóng, tựa trên ghế chủ tịch quay lưng lại cửa, tuy không thấy mặt nhưng khí chất người này tỏa ra quả thật không nhỏ dễ dàng làm người khác không dưng cũng lạnh. 

- Cô có việc gì? - Tiếng nói lạnh lùng vang lên.

- Tôi...tôi muốn xin Chủ tịch...tha cho BamBam, anh ấy là người yêu của tôi.

Khẽ xoay ghế tựa để lộ khuôn mặt hoàn mĩ. Jeongyeon được vinh dự nhìn kĩ khuôn mặt xinh đẹp đấy. Ngũ quan hài hòa phần nhiều còn có nét kiêu ngạo, ánh mắt đen kiên định mà sắc lạnh tựa như hố sâu có thể cuốn bất cứ người nào ngã vào mà những thứ đó lại hội tụ ở một cô gái trẻ. Cộng hưởng với lời nói đều đều và nụ cười như không cười đủ khiến người khác nổi gai ốc vì lạnh.

- Cô bao nhiêu tuổi?

Jeongyeon lấy làm lạ: "Ớ...tuổi của mình thì liên quan gì đến vụ này, thôi kệ cứ trả lời cô ta nếu không cô ta nổi giận lên thì còn chết nữa.

- À vâng thưa Chủ tịch tôi 26 ạ. Nhưng Chủ tịch sao...

- Đang định hỏi tôi tại sao lại hỏi tuổi đúng không. Thực ra cũng không có gì chỉ để dễ xưng hô thôi. Chị hơn tôi một tuổi đấy.

- Vâng.

- Vậy nếu như giúp chị thì tôi được gì?

- Tôi...tôi có thể làm bất cứ điều gì trong khả năng của tôi cho Chủ tịch chỉ cần cô tha cho anh ấy.

Đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại 1 khắc liền khôi phục trạng thái ban đầu:

- Bất cứ việc gì?

- Đúng vậy.

Tiếng cười nhẹ vang lên, mang hàm ý mỉa mai là phần nhiều.

- Chị nghĩ chị đáng giá đến mức có thể khiến tôi tha cho một kẻ đã định lấy trộm dữ liệu quan trọng của Tập đoàn tôi và có thể khiến Tập đoàn mất mát vài chục tỉ won ư?

Jeongyeon ngây ra một hồi liền nhanh chóng phục hồi trạng thái ban đầu:

- Tôi tự nhận thức được giá trị của tôi thưa Chủ tịch, nhưng tôi có thể làm rất nhiều việc...miễn là trong khả năng của tôi thưa cô, chỉ cần...chỉ cần cô dừng việc truy tố trách nhiệm cho anh ấy. 

Nhìn kĩ thân ảnh cao trước mắt một hồi, khuôn mặt và thân hình không hề tồi. Mắt đẹp và sáng, da trắng song cùng với chất không cam chịu lại làm Mina có chút hứng thú.

Vẽ lên miệng một nụ cười nhếch mép:

- Quan hệ FWB thì sao?No relationships, no emotions, just xxx. Đây cũng không coi là quá khả năng đúng không?

Ngạc nhiên vì lời đề nghị này nhưng nhanh chóng Jeongyeon đáp lại: 

- Không thể được thưa Chủ tịch. Tôi đã có bạn trai rồi.

Sau đó liền cáo từ quay bước đi, việc gì cũng được nhưng việc bán thân để trao đổi cô thực sự không làm nổi.

Khẽ nhướn mày một chút, trước giờ đối với Mina không có ai có thể dứt khoát như vậy...trừ 1 người.

Nhưng điều đó càng làm Mina có thêm hứng thú muốn chơi đùa với chị ta. Chất giọng lạnh lẽo lại vang lên: 

- Chị chắc chứ? Một khi chị bước ra khỏi cánh cửa đó thì cả chị và anh ta thậm chí cả họ hàng thân thích của anh ta cũng không thể sống nổi.

Khựng bước chân lại đôi chút, cô cắn môi, tâm trí rối bời. Là mang ơn với anh ta liệu có nên bất chấp để cứu lấy anh ta hay không? Liệu anh ta khi biết có chịu chấp nhận hay không.

Tuy đang mang cả một đống lo lắng nhưng lại không hề để lộ trong lời nói, xoay người lại:

- Trong bao lâu...?

Khẽ mỉm cười vì lời nói của mình đã có tác dụng song vẫn là giọng lạnh lẽo đó khiến người khác như bị cắt từng thớ thịt:

- Đến khi nào tôi chán ghét chị thì thôi. 

Jeongyeon quay lại lia ánh mắt nhìn người đang ngồi trên ghế: "Cô gái này xinh như vậy, thanh tú là vậy sao có thể thốt ra những lời nói cay độc như thế ?"

Hít một hơi thật sâu, cứu anh ta bằng cách này suy cho cùng cũng không phụ nghĩa:

- Một...một tháng thì sao?

- Ha ha...chị nghĩ bản thân có khả năng ở bên cạnh tôi lâu như vậy sao?

Từng lời nói của cô nàng này đều sắc nhọn như dao khiến ai ai cũng oán nhưng tuyệt nhiên Jeongyeon không để lộ một tia đau đớn ngược lại vẽ lên một nụ cười nhẹ:

- Vậy tôi...chấp nhận. Dù sao cũng không đến 1 tháng. 

Điều này khiến Mina thấy lạ. Trước nay khó có ai có thể nghe cô nói như vậy mà không oán than đến tận miệng hay trực trào ra nước mắt.

Mà đó cũng là điểm khiến Mina muốn khuất phục chị ta đến vậy, vì chị ta có một điểm thu hút Mina nhưng cũng là điểm khiến cô ghét nhất.

- Tên chị là gì?

- Jeongyeon. Yoo Jeongyeon. Mong Chủ tịch nhớ cho kĩ. 

Miệng xinh đẹp đó lại vẽ lên nụ cười nhếch mép quen thuộc:

- Rất tốt. Tôi sẽ lệnh người đi thu dọn hành lí của cô đến căn hộ của tôi.

- Tôi...có thể về nhà bây giờ không?

Mina khẽ nhíu mày song giãn ra:

- Không thể. Lát nữa thư kí của tôi sẽ đưa chị đến nhà tôi.

- Cô thật quá đán... ưm... 

Định nói gì đó nhưng lại bị chặn ở miệng, cô gái đó đã rời khỏi ghế từ lúc nào.

Môi của Jeongyeon thấy thứ gì đó tuy ấm áp nhưng lại cuồng bạo và chiếm hữu, gắt gao ấn vào môi cô còn cắn đến bật máu khiến cô rên lên đau đớn, thừa cơ sục chiếc lưỡi nhỏ vào khoang miệng Jeongyeon, tìm kiếm bạn tình, cuốn lấy lôi kéo ra gần miệng rồi lại đẩy vào. Cứ lặp lại như vậy một hồi. Phải đến khi Jeongyeon không thở được nữa, cô đẩy nhẹ người Mina, lúc đó Mina mới buông ra rồi nói:

- Từ giờ trở đi chị là của tôi, thuộc quyền sở hữu của tôi không được có mảy may suy nghĩ về việc quay lại ngôi nhà cũ nếu không...

- Tôi sẽ khiến cho chị sống không bằng CHẾT. - Mina tiến gần đến Jeongyeon, có hơi kiễng chân lên lè lưỡi liếm nhẹ vành tai, phả hơi thở nóng khiến Jeongyeon cảm thấy rùng mình rồi cố tình nhấn mạnh từ "chết".

Nhanh chóng khôi phục lại trang thái ban đầu khi Jeongyeon vẫn còn chưa hoàn hồn, thì thầm:

- Gọi tôi là Mina, để lúc chị lên giường cùng tôi rồi thì đừng có mà kêu tên ai. 

Sau đó tăng thanh âm lên một chút:

- Chaeyoung, vào đây.

Cô thư kí lúc nãy bước vào đứng ở cửa:

- Chủ tịch có gì căn dặn.

- Hãy cho người đến nhà cô Yoo đem đồ dùng cá nhân đến căn hộ của tôi và đưa cô Yoo về đó luôn.

Mina vẫy tay bảo Chaeyoung lại gần dùng âm vực chỉ đủ cho hai người nghe thấy:

- Còn nữa, nhớ xử lí nhanh gọn tên kia nhưng đừng để chị ta biết.

Nhanh chóng gật đầu tỏ ý đã hiểu, quay lại phía Jeongyeon:

- Mời cô đi theo tôi.

Jeongyeon đi theo cô thư kí không quên để lại một tia nhìn oán hận cho Mina khiến cô chỉ cười nhếch mép và tự thầm: 

- Tôi sẽ làm cho chị mất đi cái vẻ kiêu ngạo ấy Jeongyeon. Yoo Jeongyeon. 


End chap 2.

(: CHÚC CÁC BẠN ĐỌC VUI VẺ NHÉ, CẢM ƠN ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH :)

-MONO MH-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com