Yoonseok Em Thuong Cau Ma Cau Ba
___
Mặt trời vừa ló dạng,Trí bấy giờ đã thức giấc trong khi Phương vẫn còn đang ngáy ngủ.Trí thay đồ tươm tất,chỉnh gọn gàng lại tóc tai,soi mình trong gương mà không khỏi cảm thán 'con nhà ai mà đẹp vậy trời'.Cầm máy ảnh nhỏ lên,xem kĩ lại những 'chiến lợi phẩm' quý giá hôm qua mà mình chụp được,không nhịn được mà phì cười,khẽ đưa tay che lấy miệng."Thiệt tình,sao mà Tích nghĩ ra được cách này vậy nhỉ,giỏi ghê..mình thì chỉ việc nghe và làm theo thôi.."Cuộc nói chuyện hôm qua của em và Trí thì cũng chỉ có hai người biết mà thôi. Cũng chẳng biết được kế sách của cả hai đang bàn tới là gì nữa...Trí rời nhà trước khi Phương thức dậy,bước lên xe với phong thái tự tin ngời ngời,cảm giác giống như Trí đang sắp phải làm việc lớn gì vậy,miệng chẳng ngưng cười.Chiếc xe dừng lại bên ngoài cổng,Trí mở cửa bước xuống xe. Trí bấy giờ đang đứng ở nơi trước đây chưa từng đặt chân tới,nhưng lại trông chả lo ngại tí nào.Đứng trước Trí là ngôi nhà gỗ to lớn uy nghiêm đã nhiều năm tuổi,ngoài sân thì trồng cây cỏ um tùm ở hai bên tạo thành một lối đi.Cả cái cổng lớn đang ở trước mặt nữa,nó cao ngất ngưởng dừng như phải ngẩng thật cao đầu mới có thể nhìn hết cái cổng cao đến đâu.Trí điềm tĩnh bước đến gần cổng,cất tiếng."Cho hỏi,có ai ở nhà không ạ"Trí vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn vào trong,ngôi nhà đồ sộ trước mắt thật sự khiến người ta phải choáng ngợp.Chẳng phải đợi lâu,người làm đang tưới cây ở gần đó nghe thấy vội chạy ngay đến,vò vội hai bàn tay vẫn còn ướt vào vạt áo để lau khô."Cậu kiếm ai vậy ạ,nếu là ông thì ông không có ở nhà ạ"Anh người làm trông chỉ lớn hơn Trí vài tuổi,chỉ đáp lại một cách nhẹ nhàng cùng với nụ cười trên môi."À,tôi muốn gặp bà cả cơ,cũng chẳng có quen biết hay hẹn trước gì đâu. Chỉ là có chuyện thật sự quan trọng cần phải nói,cậu chuyển lời giúp tui nghen"Trí đáp lại với chất giọng nhẹ nhưng không nhỏ,vẫn đủ để nghe thấy. Anh kia thấy vậy thấy có chút khó hiểu,nhưng vẫn gật gù kêu Trí đợi một lát.Trí lại tiếp tục công việc chờ đợi,có lẽ ngày hôm nay Trí phải đợi hơi nhiều rồi đây.Một lúc sau,anh gia đinh đi ra mở cổng cho Trí."Bà chủ nói không có nhiều thời gian,cậu có nói chi thì nói lẹ lẹ ha"Anh gia đinh nhắc khéo,Trí chỉ gật đầu lại không nói gì mà đi vào trong.Vào trong rồi mới thấy rõ hơn,đúng là hoành tráng hơn Trí nghĩ nữa.Đứng ở ngoài nhìn vào trong nhà,đập vào mắt ngay hình ảnh bà cả đang ngồi nhâm nhi tách trà nóng,trong khí thế uy nghiêm vô cùng.Trí không muốn để bà phải đợi vội đi vào nhanh,gỡ mũ đặt ngay trước ngực,cúi người chào hỏi."Chào bà,bà cả""Cậu là?""Tôi là con hội đồng Trịnh ở làng trên,Trịnh Thạc Trí. Rất vui khi được gặp bà cả đây ạ""À,nghe nói cậu kiếm tôi nhỉ,không biết là có chuyện hệ trọng chi đó đa. Nếu là bàn về sổ sách hay đất đai thì nên bàn với chồng tôi mới đúng"Bà vừa nói vừa ngắm nhìn,nâng niu chiếc vòng cẩm thạch quý giá."Đúng là tôi muốn gặp bà,và..nói chuyện về chồng bà,ông phú hội Kim đây"Bà cả nghe đến đây khựng lại,liếc nhìn Trí , gương mặt chỉ toàn sự khó hiểu."Chắc là ông đây vừa ra khỏi nhà,sớm nhỉ,rồi lại đến tận tối khuya mới về. Hây da,một ngày của ông đây thật bận rộn làm sao,bà có thấy vậy không,thưa bà?""Cậu đang muốn nói điều chi?"Bà cả ngồi ngay ngắn lại đối mặt với Trí,và cũng đang đề phòng không biết người trước mặt đang là có ý gì mà lại nhắc đến chồng mình."Ây dà,không phải vội,cái chi cũng phải có đầu có đuôi chớ..."...Tôi cũng tưởng vầy mà ai dè ông cũng có thì giờ rảnh ấy chớ,hôm qua tôi gặp ông ấy ở chợ""Ở chợ? Cả ngày hôm qua chồng tôi ở nhà máy cả ngày kia mà"Bà cả sinh vốn chẳng có tính đa nghi chỉ là từ khi có chồng mới phát sinh từ khi nào."Vậy..tôi xin vào thẳng vấn đề luôn ạ"Trí đặt máy ảnh bàn đẩy qua phía bà,giọng nghiêm túc nói."Bà có nhận ra hai người trong đây là ai không,có hơi mờ chút mong bà thông cảm"Trí nho nhã nở nụ cười,bà cả cầm máy ảnh lên dí sát lại mắt để nhìn rõ.Trong hình là hình ảnh hai người một nam một nữ đang âu yếm nhau,người con gái thì bà không biết,nhưng còn người nam thì lại có chút quen mắt.Nhìn kĩ lại chút nữa,trong ánh mắt bà cả thoáng có chút bất ngờ. Bóng hình quen thuộc không lẫn đi đâu được,đây là còn chụp ngay mặt.Khuôn mặt ngày nào bà cũng thấy,người mà đầu ấp tay gối với bà suốt mấy chục năm qua làm sao có thể không nhận ra hay nhận nhầm được.Rồi từ khuôn mặt đang không tin nổi dần dà đổi thành khuôn mặt chua xót ngậm ngùi chỉ trong phút chốc,Trí ngồi đối diện đã quan sát và thấy hết tất cả.Chỉ có thể thở dài vì bên trong một phần nào đó cũng có thể hiểu được cảm xúc bây giờ của người đàn bà ngồi đối diện mình.Bởi Trí cũng có chồng,xét theo lẽ thường thì cũng là một người vợ. Đương nhiên hiểu hết tâm trạng của người vợ khi hay tin chồng mình có người khác bên ngoài.Có lẽ người đàn bà này đã trải qua cảm xúc đó mấy lần rồi chứ chẳng phải lần đầu nữa nhưng bao lần thì bao lần,vẫn đau đớn như lần đầu."Có lẽ bà đây cũng nhận ra người đàn ông trong hình là ai rồi nhỉ.."Bà cả không nói gì chỉ lặng lẽ đặt chiếc máy ảnh trên tay xuống,nhìn Trí từ đầu đến cuối vẫn điềm tĩnh, chẳng có chút dao động."Vậy cậu đến đây để cho tôi xem bức hình này,là để báo trước cho tôi rằng gia đình tôi sắp phải đón thêm một thành viên mới..chỉ đơn giản vậy thôi à?Rốt cuộc thì cậu đang muốn tôi làm gì đó có đúng không,cậu Thạc Trí.."
Bà nói với chất giọng trầm hơn lúc nãy,giống như là đã ngầm chấp nhận sự thật rằng chồng mình lại có thêm vợ lẻ nữa...
___
Đôi lời của tác giả:
Chà,cũng phải lâu lắm rồi mọi người mới lại thấy dòng chữ này đúng hong,tớ cũng chẳng còn nhớ lần cuối mình nói vậy là khi nào nữa(•‿•)
Chỉ là truyện sắp đi đến hồi kết thật rồi. Và tớ muốn gửi lời cảm ơn đến các bạn đã theo dõi tớ từ đầu đến bây giờ,cũng có thể là không còn ở đây nữa nhưng tớ vẫn muốn cảm ơn.
Thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều,vì đã yêu quý đứa con này và cả tớ,một đứa đầy thiếu xót.
Dù cho truyện chẳng còn nhiều người biết đến nữa thì tớ vẫn sẽ viết,viết cho đến khi cạn kiệt ý tưởng thì thôi(*´ω`*)
Chân thành cảm ơn rất nhiều(。•̀ᴗ-)✧
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com