Yoonseok Em Kem Anh Mot Tuoi
Min Yoongi cũng ghét trò trao đổi đồ ăn ở trường học.Một phần là vì trong mắt ông cụ non họ Min này, đấy là trò ấu trĩ chỉ bọn trẻ con mới làm. Phần lớn hơn - cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất: bé con Jung Hoseok mà ông cụ non họ Min yêu mến, bị người ta lợi dụng trò đó để cười đùa.Lần đầu tiên Min Yoongi gặp Jung Hoseok là năm bốn tuổi. Mẹ Min muốn mua đồ về làm cơm, lại không đủ thời gian đi chợ, nên quyết định ghé quán thịt lợn ngay đối diện nhà mình. Min Yoongi lúc đó mặc âu phục dành cho bé trai, ngoan ngõan nắm tay mẹ, mắt vô cảm nhìn sạp thịt sống trước mắt. Cậu cảm thấy mấy tảng thịt đó thật xấu xí. Bố Jung là một người đàn ông cao gầy, rất mau miệng, có tố chất của dân buôn bán, lúc nào cũng thấy cười. Mà cậu nhóc ngồi phía trong bàn bán hàng nhìn thấy Yoongi, cũng ngốc ngốc cười. Bé tự xốc lại bộ áo yếm hình con gấu nâu, trượt khỏi cái ghế cao cao, chạy lạch bạch tới gần Yoongi - sau khi đã vòng qua cái bàn lớn. Bé đưa bàn tay múp míp ra nắm vạt áo thẳng thớm của cậu, "Anh trai trắng quá." Yoongi nhìn bé.Mẹ Min cũng nhìn bé.Chỉ có bố Jung là vẫn cười haha, "Hoseok, chào cô với anh đi nào."Hoseok ngoan ngoãn chào, "Con chào cô." Sau đó lại quay sang Yoongi, gọi tiếp, "Anh ơi."Ông cụ non họ Min cứ nhìn hai má trắng trắng mềm mềm của nhóc con trước mặt, sau đó lại nhìn xuống bàn tay đang nắm mình không buông.Mắt bé Hoseok rất sáng, giống như ánh sáng của ngôi sao được nhìn ở khoảng cách gần vậy. Min Yoongi nhi đồng đột nhiên nhớ tới bầu trời đầy sao, đẹp ơi là đẹp mà mình đã nhìn thấy khi đi đảo Jeju du lịch."Mẹ ơi." Min Yoongi đột nhiên quay sang gọi mẹ. Mẹ Min cũng không biết thằng nhóc quý tử nhà mình đang nghĩ gì, còn tưởng nó khó chịu, định lên tiếng xoa dịu, thì lại nghe Yoongi nói."Mình mua cả em ấy về nha?""..."
...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com