TruyenHHH.com

Yoonmin Chu Oi Em Cung Biet Met Ma

Chương này dài, bù cho mọi người á!

__________

Dùng bữa tối xong, cả nhà họ Min ra phòng khách chơi với nhau. Sau, thì ai về phòng người ấy để ngủ. Yoongi nhanh tay bế Jimin đi lên phòng của mình trước, Minju là không kịp trở tay dành em luôn... Vậy nên tối nay, bé ngủ một mình rồi.

"Haizzz...daddy nhanh tay quá!"

Đưa em về phòng của mình, cùng em vệ sinh cá nhân rồi thay đồ ngủ. Chú còn khoái chí lựa đồ đôi để cùng mặc nữa chứ!

Yoongi còn thâm độc điều chỉnh máy sưởi ở chế độ ấm ấm, đến khuya thì sẽ lạnh lúc đó em sẽ rút vào người mình và mình được ôm em vào lòng...hahaha...nghĩ đến đó mà chú vui quá trời quá đất, rồi không kìm được mà cười lớn tự khen bản thân:

"Hahaha...mình thật là giỏi...hahaha"

"???"

Chú là cho Jimin ngồi ở trên giường với vẻ mặt khó hiểu nhìn chú. Nói thật chứ...em cũng sợ Yoongi cắn em lắm =<! Mọi người cứu em nhé!!!

Tự khen mình xong rồi, liền tắt đèn nhanh chui vào chăn ôm em, dỗ cho em ngủ rồi mới yên tâm chìm vào giấc ngủ cùng em.

Oa Yoongi thương Jimin quá rồi, từ lúc em gặp tai nạn là bắt đầu biết sợ rồi...sợ em bỏ mình đi, sợ em ghét mình, sợ em biến mất... Cũng nhờ em mất trí nhớ, quên hết những đau buồn trước kia, nên chú mới có cơ hội bù đắp tất cả cho em. Từ cái ngày đó, mọi người thấy chú quấn lấy em rõ. Em đi đâu chú cũng đi theo, không rời em một bước. Chỉ khi có việc ở công ty, thì chú mới miễn cưỡng rời khỏi em một thời gian. Xong, thì đâu lại vào đó, vẫn theo đuôi em như thường.

Như Yoongi đã tính toán, đến khuya là thời tiết giảm nhanh, khiến cho thân nhiệt con người giảm theo...lạnh quá luôn. Jimin không ngoại lệ, nên em rút sâu vào người chú, tìm hơi ấm rồi tiếp tục giấc ngủ. Yoongi đạt được kết quả như mong muốn, ôm chặt em vào lòng, hít lấy hít để mùi hương của em, hôn trán em tới tắp rồi cũng vào giấc ngủ...

___

Sáng hôm sau...

Cuối cùng, em ở với gia đình chú cũng được hai tuần rồi... Tuần đầu tiên, là mọi người ra vào bệnh viện chăm em. Tuần thứ hai, là em được xuất vện, về nhà vui chơi với gia đình Min, và tuần đó Yoongi vui vẻ vừa là việc ở nhà vừa vui chơi với Jimin. Cứ ngỡ, thời gian trôi chậm vậy mà...bây giờ là ngày đầu tiên của tuần thứ ba rồi... Sắp đến hạn thời gian mà Seokjin yêu cầu.

Đau đầu suy nghĩ về thời gian chưa xong, Yoongi lại bị Namjoon bắt lên tập đoàn làm việc. Gã là gồng mình hết nổi rồi, có thân thì thân chứ!...vừa điều hành tập đoàn của mình vừa giúp điều hành tập đoàn của 'anh em chí cốt' ba tuần qua cũng biết mệt chứ bộ!!

Vì vậy, nên sáu giờ ba mươi sáng là chú đã tỉnh giấc, đi vệ sinh cá nhân, thay đồ tươm tất rồi rút vào người em không muốn rời... Yoongi nhẹ nhàng lay em thức giấc:

"Jiminie à! Dậy thôi bé con..."

"Ư..."

"Minie...dậy thôi em, trời sáng rồi..."

"..."

Yoongi thơm thơm mọi nơi trên mặt Jimin, không chỗ nào chú bỏ qua cả. Chú nhẹ nhàng nhấc bổng em lên đưa em đi vệ sinh cá nhân:

"Bé con! Ôm chồng chắc vào nhé!!! Chồng đưa đi đánh răng..."

"Ư! Minie còn muốn ngủ...chồng kì cục..."

"Nào! Em ngoan chồng thương em mà...chụt"

"A...Minie chưa đánh răng mà chồng hôn môi Minie..."

Jimin ở trong lòng Yoongi, mắt nhắm mắt mở chưa tỉnh ngủ, đang say giấc mà bị đánh thức, em có chút khó chịu cằn nhằn chồng lớn của em. Vậy mà bị chú đớp lấy mỏ không kịp né!

Mấy phút sau...

Hai con người đang đứng dưới cửa níu kéo nhau... Thật ra, thì chỉ có mỗi Yoongi níu kéo, chưa muốn rời xa Jimin thôi. Chứ em là em đang trông chú đi nhanh để em vô dùng bữa sáng của bà nấu đó.

"Bé con...hay là em lên tập đoàn với anh nhé!"

"Hong! Minie không muốn đâu...khi trước được anh Jinie rủ lên tập đoàn của anh Joon rồi...ở đó chán lắm!! Toàn con người robot với sách giấy, không ai chơi với Minie...vậy nên Minie không đi đâu..."

Jimin chu chu môi giải thích câu trả lời của mình, còn đưa ra các dẫn chứng...chỉ chỉ mấy người giống robot mà em nói...

Vệ sĩ 1: "Hahaha...thiếu gia nhỏ...chúng tôi không phải robot! Tại công việc nhiều và căng thẳng quá nên chúng tôi tận dụng hết thời gian xem xét, nên là vừa đi vừa cuối đầu xem tài liệu thôi ạ!!!"

"Như vậy, cũng không giống người thường chút nào... Sao có thể không nhìn đường mà đi nhanh như vậy còn không va chạm ai nữa chứ...vì vậy chỉ có thể là robot có lập trình sẵn!!!"

Vệ sĩ 3: "Hahaha...thiếu gia nhỏ, d...do chúng tôi quen đường ấy ạ!"

Vệ sĩ 2: "Vâng đúng vậy ạ!"

"...hưm...Minie không đến đó đâu! Chồng mau đi làm đi..."

"Bé con!? Em đuổi chồng em sao???"

"Minie không có! Tại Minie đói, Minie muốn ăn đồ ăn mẹ nấu!"

"Ừm vậy em vào ăn sáng đi nhé!!!"

"Vâng! Bye bye chồng..."

Jimin quay đầu chuẩn bị tư thế sẵn sàng chạy vào trong nhà từ nãy đến giờ, chỉ chờ có cơ hội liền xuất phát...

"??? Chồng..."

Em bị chú níu lấy tay không cho chạy, làm cản trở 'bước tiến nhảy vọt' đến bữa ăn sáng của em. Vì thế, em quay lại nhìn chú khó hiểu.

"Bé con không hôn chào tạm biệt chồng em sao?!"

Yoongi lại bày bộ mặt uất ức nhìn Jimin...

"A! Tạm biệt chồng, chụt"

"Ư! Chụt bye bye bé con"

Làm thủ tục tạm biệt xong hết rồi, em chạy nhanh vào nhà dùng bữa. Còn chú mệt mỏi lết lên xe đi đến tập đoàn.

Cứ bảy giờ sáng, là Yoongi bắt đầu làm việc đến mười một giờ rưỡi là chạy xe về Min gia ăn trưa với Jimin. Ăn xong, ôm em nghỉ ngơi một chút rồi đi đến tập đoàn tiếp. Làm việc đến bốn giờ rưỡi chiều, liền cho nhân viên trong tập đoàn tan ca sớm để chú về Min gia với cục bông của chú.

Từ lúc Yoongi nghỉ, nhân viên tập đoàn việc càng thêm việc, mệt mỏi gồng mình ba tuần qua cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. Chú có tình yêu, cũng dễ tính hơn trước, không còn cọc cằn, chạm là đuổi chạm là mất việc nữa,... Nên nhân viên biết ơn Jimin nhà ta rất nhiều, ngày nào cũng mua bánh ngọt gửi vệ sĩ của chú đưa cho em giúp.

__________

Ngày 24 tháng 08 năm 2023

Chương này viết bù cho "Ngày 02 và ngày 09 tháng 07 năm 2023"

Jury sẽ viết chương dài như này bù một lần 2 ngày luôn nhé! Sắp đi học rồi không có nhiều thời gian mọi người ơi =<< Sorry mọi người nhiều!!!

Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com