TruyenHHH.com

Yoonmin Ba Chu Thien Ha

Min Yoongi nghe Park Jimin trả lời từng cậu trông rất dẻo ngọt. Khiến ắn bất giác tạo trên môi mình nụ cười đắc ý và hài lòng. Park Jimin xem ra học văn cũng không tệ. Nói câu nào xớt xợt câu nấy, hắn cũng muốn cười hài.
Min Yoongi xoay lại, sực nhớ còn mâm cơm nhỏ đặt ở trên bàn, lo cậu đói nên vội thúc cậu ăn.

"Cơm của em tôi để sẵn trên bàn, ăn no xong, lập tức uống thuốc vào"

Park Jimin nghe đến thuốc liền tỏ vẻ khó chấp nhận. Khoảng thời gian khi còn ở bệnh viện, uống thuốc nhiều đến nỗi chỉ cần nghe đến cũng phải khó chịu. Đắng và còn rất khó nuốt, thực sự là không muốn nuốt một cục thuốc đắng nghét vào họng một chút nào!
Jimin lắc đầu, mặc dù biết hắn sẽ không chiều theo một quyết định không tốt nhưng cậu vẫn có thái độ từ chối.

"Rõ ràng là thuốc nào cũng đắng. Em không uống đâu, hơn nữa khi nãy bác sĩ riêng của anh nói chỉ cần nghỉ ngơi sẽ khỏe, cho nên em không cần uống nhưng sẽ khỏe lại dần dần"

Môi cậu vốn rất hồng hào nhưng đã trở nên nhạt màu thô ráp, sắc mặt vừa mới tỉnh ngủ còn lì lợm tỏ ra khó chịu, thái độ này làm hắn không ưng lắm.
Min Yoongi nhăn nhó ra mặt, từ trước đến giờ chiều cậu chỉ toàn những điều tốt và bổ ích, chứ không bao giờ hắn chiều theo cái mà hắn đã tuyệt đối không ưng.
Park Jimin đang tỏ vẻ lì lợm của mình rồi.

Hắn dùng một cánh tay choàng vào eo cậu, Jimin theo đà dính chặt vào người hắn, giữa hắn và cậu bây giờ đã không tồn tại một khoảng cách nhỏ nào.
Vì vậy, khoảng cách mặt đối mặt chỉ còn một chút nữa là chạm luôn vào mặt nhau.
Cự li nhìn mặt nhau gần như vậy Min Yoongi không ngại thì Park Jimin sẽ ngại. Lẽ ra trong những lần bị hắn cưỡng hôn cậu cũng đã quá quen thuộc, không còn điều gì lạ lẫm! Nhưng không hiểu vì sao cậu cứ đỏ mặt, cứ ngại như vậy.
Đôi mắt to tròn như chứa cả ngân hà mà nhìn hắn.

"Ở đây là căn cứ của tôi, phòng cũng là phòng của tôi, cơm và thuốc cũng đều là do tôi một tay chuẩn bị, cho nên khi đã là người của tôi em cũng không được phép từ chối. Tôi đã tự nói với em chỉ cần em cạnh tôi cái gì tôi cũng sẽ đáp ứng theo. Tuy nhiên tôi chỉ đáp ứng cho em những thứ tôi xem là tốt cho em"

"Nhưng Yoongi... "

Park Jimin vẫn có ý định từ chối yêu cầu của hắn, nói chưa hết câu vị ngữ liền bị hắn ngắt quãng. Vì hầu như những lời dài dòng mà hắn nói trong nghiêm túc đều là khẳng định và tuyệt quyết, do thế sẽ không cho phép đối phương còn phản kháng bất cứ điều gì!

Park Jimin trong phút này dường như không thể phản bác bất cứ lời nào nữa, Min Yoongi hôn vào môi cậu một cách dồn dập, hắn giống như chưa bao giờ được hôn và cảm giác được hôn vậy.
Cậu từ khi bên hắn không có lúc nào không ngừng bị cưỡng hôn cả, Min Yoongi đôi khi còn tự hỏi từ khi nào bản thân mình lại mất kiềm chế đến vậy? Rõ ràng nam nhân tên Min Yoongi của tháng đó, chỉ toàn để nữ nhân chủ động và tự phục tùng mình, bất kể làm gì bản thân hắn cũng không chủ động ra tay.

Cho đến nay ngay cả một nữ nhân cũng không động chạm đến, một điếu thuốc lá vẫn không có ý chí để hút. Quán bar thường lui đến đã lâu cũng không ghé thăm!.
Vô tư lự ôm Park Jimin trong tay, tự khắc cũng đã lãng quên những thú vui tao nhã. Để mốc meo và trụy lạc.

Min Yoongi hôn sâu đến mức quên mất rằng Park Jimin đang dần bị mình làm giảm đi hơi thở, dị thể liên tục càn quét trong khoang miệng luồn đảo điên cuồng đến mức không tài nào muốn ngừng lại được. Trong lúc ấy như thể những hành động của mình đang điên cuồng làm ra lại không thể nào đủ khả năng kiềm hãm mà toàn bị những khoái lạc bao trùm.

Jimin hoàn toàn rơi vào sự bế tắc, sức lực vốn có muốn phản kháng hắn một lần để lấy hơi thở cũng không làm được, vì vậy càng muốn phản kháng hắn càng làm tới, vì khi đàn ông hứng tình càng chống đối càng khiến họ hứng thú mà không dừng lại được. Hắn cứ kéo dài khiến cậu mất hơi nhiều hơn, nhưng cơ chế hoạt động của Min Yoongi khiến Jimin cam chịu ngoài ra không thể chống cự và làm gì được.

Jimin vẫn đang khó khăn trong hơi thở, lúc đó Jimin còn nghĩ rằng cậu sẽ chết nghẹt với sự năng nổ của hắn.
Hắn chỉ vừa thả môi cậu ra, Jimin vẫn chưa kịp lấy được bao nhiêu hơi thở lại bị hắn một lần nữa cưỡng hôn.

Thân cậu vốn dĩ không nặng bao nhiêu so với hắn, cho nên hắn đã nhanh chóng bế cậu gọn ghẽ lên tay rồi, hắn để cậu nằm xuống. Min Yoongi quả thực không thể dứt môi cậu ra được, rốt cuộc môi của Park Jimin có gì lại khiến hắn mê muội đến như vậy?

Tay của hắn bắt đầu chạm vào người cậu, sờ soạng có vẻ đã tế nhị hơn ban đầu. Bản năng của Jimin như đã hình thành phản xạ có điều kiện, vì hắn sờ quen đến mức cũng đoán trước rằng hắn sẽ chạm vào vị trí nào trước rồi liền lấy tay để đỡ nơi đó.
Hắn ôm cậu chặt chẽ vào người, sau đó để Jimin nghiêng một góc độ để tiện dễ thay đổi vị trí hôn.


Min Yoongi dứt cái hôn liền ngồi thẳng lưng dậy để cởi cái áo đang vướng víu trên người, Jimin nằm bên dưới nóng rực trán toát mồ hôi, hắn từ nãy giờ cuồng nhiệt như vậy đã nóng đến mức muốn cởi áo ra luôn rồi!

Hắn nhanh tay tháo cởi những lớp áo thượng hạng đang mặc, hắn vứt đại xuống sàn nhà, vì trong tâm trí bây giờ chỉ muốn hưởng thụ thân thể của cậu, mọi thứ xung quanh đều không muốn để tâm đến.

Trườn xuống cổ cậu, hỏm cổ đang mang xúc nhiệt ấm nóng và thoang thoảng mùi hương, mùi hương bạc hà dễ chịu và còn rất cuốn hút.

Min Yoongi đang dần cảm giác rằng bản thân mình rốt cuộc cũng đã không thể kiên nhẫn nhịn nổi nữa rồi, trong lúc này thật chỉ muốn nhiều và nhiều hơn nữa. Min Yoongi hoàn toàn bị dục vọng bao trùm hết tâm trí rồi!.
Park Jimin dần cũng đã thuận theo ý muốn của hắn, hơn nữa lại còn rất tỏ ra hưởng thụ và toát lên một hỏa dục trong người.

Rõ ràng những gì mà hắn làm trên cơ thể cậu, không thoát khỏi sự kích ứng nội dục trong người.

Cứ thế hắn đắm chìm vào cậu, cảm giác mà cậu mang lại hoàn toàn khác so với nữ nhân ở vũ trường, cảm giác này và vị ngọt này chỉ có cậu mới nêm nếm đúng dư vị của hắn.

Trời tối sầm và ửng vầng trăng, căn phòng vẫn chưa bật hết đèn mà chỉ sáng len lỏi bởi những tia sáng đỏ ửng. Có thể nhìn vào phải nói quả là một ga gam màu nóng và chói rất thích hợp với bối cảnh hiện tại, khiến cho hình ảnh đang chìm trong khoái lạc đó trở nên thi vị, nồng nàn đến mức sâu sắc.

Park Jimin đang dần có cảm giác đau ở phần hạ bộ, mặt cậu đã nhăn lại rồi cắn môi như thể là một hành động nhỏ để ráng chịu đựng. Từng cú thúc của hắn khiến Jimin chỉ muốn bấu thật chặt hắn để dồn hết cơn đau.

Hắn cứ thúc mạnh di thể đang luân động theo nhịp.
Hắn biết rõ là cậu đau nên đã đưa môi mình đặt lên trán cậu, nhằm để cơn đau phần nào được xoa dịu, đồng thời đó cũng là cái hôn an ủi, rồi nhanh chóng sẽ qua.

Cậu cố gắng ngậm chặt miệng nhưng đã thúc mạnh như vậy không thể nào không rên rỉ được, nhưng phần lớn trong tiếng của cậu chỉ kêu đau là nhiều. Hai bàn tay bấu chặt vào cơ trên cánh tay hắn, những gì cậu chịu đựng đều bị cậu dồn hết vào hắn. Min Yoongi cũng phải chịu đựng với cậu.

"Rên rỉ kêu đau như vậy thật không nở muốn làm đau, nhưng bù lại gương mặt em đã thành ra như vậy thì tôi vẫn chưa hết hứng thú dừng lại được. Nhanh thôi, ráng chịu đựng, lát nữa tôi sẽ liền dừng lại!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com