Yoonjin Bts Cau Chu Dai Phuc Hac
Aki sẽ đổi danh xưng từ cô = bà chủ và tương tự chồng của cô = ông chủ nhé ! Tại vì có con rồi mà, gọi cô thấy kì . Và Seokjin sẽ gọi = nó , Yoongi sẽ = cậu.
________________________________
Đúng 3 tháng sau khi Seokjin được nhận nuôi, bà chủ đã đẻ được 1 đứa con. Mọi người mừng rớt nước mắt, từ người làm bếp, bác bảo vệ, người hầu , ai ai cũng vui vẻ. Chỉ riêng Seokjin bé tí tẹo là khóc oe oe . Bà đặt tên cho đứa trẻ là Min Yoongi .Thời gian thấm thoắt trôi, chuỗi ngày tháng yên bình cũng đã kết thúc khi hai đứa trẻ ngày ấy nay đã lên 5 .Cả hai đều đã biết Seokjin là con nuôi , nhưng Jin không vì vấn đề này mà buồn. ********
- Mẹ, có phải con là con nuôi không ?- Hả? Sao ....sao con nghĩ vậy? - Mẹ đừng giấu con, con đã 5 tuổi rồi. Họ của con là Kim khác với của bố mẹ. Và... con đã đọc được bức thư này. _ Jin chìa bức thư ra- Jin à ... Mẹ ... _ Bà rưng rưng Biết mẹ đang lo lắng điều gì , Jin chủ động sà vào lòng mẹ :
- Trên đời này con chỉ có một người mẹ duy nhất - đó chính là mẹ . Người đã bỏ con mà đi thì không còn là mẹ của con nữa .- Hức hức.....cám ơn con.... Dù thế nào đi nữa, con vẫn là con mẹ. Bà biết đứa trẻ này rất hiểu chuyện nhưng đằng nào thì nó cũng phải đi tìm bố mẹ đẻ của nó , rồi nó sẽ rời xa bà thôi .- Jin này, con đừng cho thằng Yoongi biết nhé! Mẹ sợ với tính nó, nó sẽ không chấp nhận chuyện này đâu.- Dạ , mẹ. Đằng sau cánh cửa, có 1 đứa trẻ mặt lạnh tanh , đã nghe thấy hết câu chuyện giữa 2 người họ. ******Sau bữa tối, Seokjin như mọi ngày qua phòng Yoongi chơi.Yoongi sinh sau nó 3 tháng nên mẹ bảo nó là anh , Yoongi là em.
Nó rất quý Yoongi, nhưng cậu ta luôn lạnh lùng với nó. Đã thế, nó sợ khi cậu biết nó là con nuôi, cậu sẽ ghét nó mất.- Yoongi à ~ anh đây , mở cửa cho anh với.- Yoongi à- Yoongi ơi-Yoongi ? - gọi mãi không thấy cậu mở cửa, nó ỉu xìu "Cạch" _ đúng lúc nó định bỏ cuộc thì cậu mở cửa
- Ồn ào _cậu cau mày- Yoongi, cho anh vào ....Chưa kịp nói hết , cậu cầm tay kéo nó vào, dồn nó vào tường- Cho mày nhắc lại
Seokjin sợ , nó run rẩy:
- Hyung nói , cho hyung vào chơi -Mày ! _ Tự nhiên cậu to tiếng
- Sao vậy Yoongi ?- Mày - thằng con nuôi, mày không được gọi tao là em, và mày cũng không phải anh tao!_ Cậu nói với khuôn mặt nửa khó chịu nửa gian tà
Jin trợn mắt, rưng rưng
- Yoongi , sao... sao em biết ?- Không được gọi tao là em !
Jin ngồi bệt xuống đất, cậu biết rồi ư, làm sao đây ?- Vậy.... vậy phải xưng hô thế nào ?- Mày, gọi tao là cậu chủ, mày là em tao. Nghe chưa?- V... vâng, nhưng nhỡ bố mẹ biết ?- Trước mặt bố mẹ và mọi người, thì tao là em mày , nhớ đấy !- Nhưng .... nhưng....- Nhưng nhị gì, mày nghĩ bố mẹ sẽ nghe tao hay nghe mày ? Chỉ cần tao ghét mày, bố mẹ sẽ đuổi mày đi ngay! _ Cậu dọa nó, tuy không phải thế thật nhưng nó vẫn sợ, vì nó ngốc.Nó nghĩ, ừ ha , cậu là con ruột họ mà, nó chỉ là con nuôi, bà chủ chiều cậu lắm. Nó cũng được chiều , nhưng nó biết bố mẹ quý cậu hơn! Bà chỉ đẻ được duy nhất 1 đứa con , bà yêu cậu vô vàn. Bà cũng yêu nó, nó dễ thương, ngoan ngoãn cũng hiểu chuyện nhưng nó biết bà không thể cho nó tình mẫu tử vô bờ được. Bà yêu nó, nhưng có giới hạn - như vậy là đã quá tốt so với 1 đứa con nuôi.
- Vâng _ Nó ngơ ra 1 lúc rồi gật đầu chấp thuận
- Mày, gọi cậu chủ đi ._ Yoongi nhếch môi
- Cậu... cậu chủ- Tốt , ngoan lắm.Yoongi cười nhẹ . Nó rất ít khi thấy cậu cười nhưng lần này không giống nụ cười vui vẻ bình thường lắm ? Seokjin không biết tại sao cậu lại không thích nó và cậu làm anh em ? Phải chăng cậu quá háo thắng đi , chấp nhặt với nó từng tí một .
- Xì , thằng khỉ xấu tính .
--------- END chap 2-------------
Tadaaaa , t lại ngoi lên vào giờ thiêng đây ~ Mấy cậu thấy hay thì vote cho tui nha , còn nếu thấy có gì không ổn hãy comt góp ý bên dưới nhé ^^ Tui đang trên đà sửa đổi
--------------
Save me được 100m rồi bà con ơi. Hú hú.
À mà nhân tiện, tớ muốn nói về lịch đăng chap nhé, mỗi ngày tớ sẽ ra 1 chap nha.07/2018 reup
________________________________
Đúng 3 tháng sau khi Seokjin được nhận nuôi, bà chủ đã đẻ được 1 đứa con. Mọi người mừng rớt nước mắt, từ người làm bếp, bác bảo vệ, người hầu , ai ai cũng vui vẻ. Chỉ riêng Seokjin bé tí tẹo là khóc oe oe . Bà đặt tên cho đứa trẻ là Min Yoongi .Thời gian thấm thoắt trôi, chuỗi ngày tháng yên bình cũng đã kết thúc khi hai đứa trẻ ngày ấy nay đã lên 5 .Cả hai đều đã biết Seokjin là con nuôi , nhưng Jin không vì vấn đề này mà buồn. ********
- Mẹ, có phải con là con nuôi không ?- Hả? Sao ....sao con nghĩ vậy? - Mẹ đừng giấu con, con đã 5 tuổi rồi. Họ của con là Kim khác với của bố mẹ. Và... con đã đọc được bức thư này. _ Jin chìa bức thư ra- Jin à ... Mẹ ... _ Bà rưng rưng Biết mẹ đang lo lắng điều gì , Jin chủ động sà vào lòng mẹ :
- Trên đời này con chỉ có một người mẹ duy nhất - đó chính là mẹ . Người đã bỏ con mà đi thì không còn là mẹ của con nữa .- Hức hức.....cám ơn con.... Dù thế nào đi nữa, con vẫn là con mẹ. Bà biết đứa trẻ này rất hiểu chuyện nhưng đằng nào thì nó cũng phải đi tìm bố mẹ đẻ của nó , rồi nó sẽ rời xa bà thôi .- Jin này, con đừng cho thằng Yoongi biết nhé! Mẹ sợ với tính nó, nó sẽ không chấp nhận chuyện này đâu.- Dạ , mẹ. Đằng sau cánh cửa, có 1 đứa trẻ mặt lạnh tanh , đã nghe thấy hết câu chuyện giữa 2 người họ. ******Sau bữa tối, Seokjin như mọi ngày qua phòng Yoongi chơi.Yoongi sinh sau nó 3 tháng nên mẹ bảo nó là anh , Yoongi là em.
Nó rất quý Yoongi, nhưng cậu ta luôn lạnh lùng với nó. Đã thế, nó sợ khi cậu biết nó là con nuôi, cậu sẽ ghét nó mất.- Yoongi à ~ anh đây , mở cửa cho anh với.- Yoongi à- Yoongi ơi-Yoongi ? - gọi mãi không thấy cậu mở cửa, nó ỉu xìu "Cạch" _ đúng lúc nó định bỏ cuộc thì cậu mở cửa
- Ồn ào _cậu cau mày- Yoongi, cho anh vào ....Chưa kịp nói hết , cậu cầm tay kéo nó vào, dồn nó vào tường- Cho mày nhắc lại
Seokjin sợ , nó run rẩy:
- Hyung nói , cho hyung vào chơi -Mày ! _ Tự nhiên cậu to tiếng
- Sao vậy Yoongi ?- Mày - thằng con nuôi, mày không được gọi tao là em, và mày cũng không phải anh tao!_ Cậu nói với khuôn mặt nửa khó chịu nửa gian tà
Jin trợn mắt, rưng rưng
- Yoongi , sao... sao em biết ?- Không được gọi tao là em !
Jin ngồi bệt xuống đất, cậu biết rồi ư, làm sao đây ?- Vậy.... vậy phải xưng hô thế nào ?- Mày, gọi tao là cậu chủ, mày là em tao. Nghe chưa?- V... vâng, nhưng nhỡ bố mẹ biết ?- Trước mặt bố mẹ và mọi người, thì tao là em mày , nhớ đấy !- Nhưng .... nhưng....- Nhưng nhị gì, mày nghĩ bố mẹ sẽ nghe tao hay nghe mày ? Chỉ cần tao ghét mày, bố mẹ sẽ đuổi mày đi ngay! _ Cậu dọa nó, tuy không phải thế thật nhưng nó vẫn sợ, vì nó ngốc.Nó nghĩ, ừ ha , cậu là con ruột họ mà, nó chỉ là con nuôi, bà chủ chiều cậu lắm. Nó cũng được chiều , nhưng nó biết bố mẹ quý cậu hơn! Bà chỉ đẻ được duy nhất 1 đứa con , bà yêu cậu vô vàn. Bà cũng yêu nó, nó dễ thương, ngoan ngoãn cũng hiểu chuyện nhưng nó biết bà không thể cho nó tình mẫu tử vô bờ được. Bà yêu nó, nhưng có giới hạn - như vậy là đã quá tốt so với 1 đứa con nuôi.
- Vâng _ Nó ngơ ra 1 lúc rồi gật đầu chấp thuận
- Mày, gọi cậu chủ đi ._ Yoongi nhếch môi
- Cậu... cậu chủ- Tốt , ngoan lắm.Yoongi cười nhẹ . Nó rất ít khi thấy cậu cười nhưng lần này không giống nụ cười vui vẻ bình thường lắm ? Seokjin không biết tại sao cậu lại không thích nó và cậu làm anh em ? Phải chăng cậu quá háo thắng đi , chấp nhặt với nó từng tí một .
- Xì , thằng khỉ xấu tính .
--------- END chap 2-------------
Tadaaaa , t lại ngoi lên vào giờ thiêng đây ~ Mấy cậu thấy hay thì vote cho tui nha , còn nếu thấy có gì không ổn hãy comt góp ý bên dưới nhé ^^ Tui đang trên đà sửa đổi
--------------
Save me được 100m rồi bà con ơi. Hú hú.
À mà nhân tiện, tớ muốn nói về lịch đăng chap nhé, mỗi ngày tớ sẽ ra 1 chap nha.07/2018 reup
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com