Ygo Arc V Fanfic Bon The Gioi Mot So Phan Doan
Mây trắng bồng bềnh bao trùm cả không gian, không khí thoáng đãng dễ chịu khiến bất cứ ai lần đầu đặt chân đến cũng phải trầm trồ thán phục. Thật khó có thể tin đây là nơi giam giữ và tra tấn Ray suốt năm trăm. Và cũng tại chính nơi đây,cuộc chiến cuối cùng sẽ diễn ra.Từng tiếng gào thét thảm thiết vang lên, từng thiên thần của Thần giới ngã xuống dưới những đường kiếm sắc bén, đầy ngoan độc. Ma pháp cuồn cuộn chảy quanh hắn làm rung chuyển cả thần điện, mỗi lần gót giày của hắn đặt xuống mặt đá hoa cương sẽ luôn có hàng trăm thiên thần ngã xuống. Bước đi vô cùng chậm rãi như thể đang đi dạo, không một ai có thể tin đây là thái độ của hắn khi bước vào tổng hành dinh của Thần Giới. Đây là khu vực đầu não của Thần Giới, một Ma Vương như hắn làm sao có thể bình thản xâm nhập vào đây như thế? Không lẽ hắn không sợ chết sao ?Gương mặt tuấn mĩ được tạo hóa gọt đẽo đắm mình trong thứ ánh sáng dịu nhẹ của thần thánh, đẹp đẽ không khác gì một thiên thần nhưng ẩn dưới đôi mắt màu vàng như hổ phách vẫn là sự vô cảm đáng sợ. Trên tay là thanh Odd Eye lưỡng sắc, giắt trên lưng lưỡi kiếm sắc bén của Dark Rebbelion, Clear Wind cùng Vemom đang lơ lưng xung quanh hắn tự nhiên hoạt động."Thật không đáng để phải động tay."Giọng của hắn cất lên, mang theo cái lạnh lùng như băng đá ngàn năm. Đó là lần duy nhất hắn lên tiếng từ lúc bước vào đây, cũng là lúc hắn đã đứng trước nơi Ray đang bị giam cầm. Cô vẫn đang bất tỉnh. Zarc cảm nhận rất rõ ràng sự sống của Ray đang yếu đi rất nhanh như thể ngọn đèn đang treo trước gió, bất cứ lúc nào cũng có thể vụt tắt. Qua năm trăm năm đây có lẽ đã là giới hạn cho sự chịu đựng cuối cùng của nữ tướng này. Ánh mắt dịu dàng nhưng chồng chất lửa hận thù hắn nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mặt. Đã nửa thiên niên kỷ trôi qua, đây là lần đầu tiên hắn được mặt đối mặt với nàng. Dẫu thời gian trôi qua, dù trên người nàng giờ chi chít vết thương nhưng với hắn nàng vẫn là người con gái xinh đẹp năm đó cùng hắn đối chiến rung chuyển cả đất trời.Zarc rút từ trong người ra bốn viên đá, đó chính là tinh thạch của bốn bản thể mà Ray đã phân tách năm xưa mà vất vả lắm hắn mới thu thập đủ được. Nhưng khi hắn định đem chúng đặt vào cơ thể Ray thì đã gặp lớp kết ấn bảo vệ vô hình. Đôi mắt rực rỡ của bá vương không khỏi đanh lại. Từ phía sau hắn, một giọng nói ngọt ngào cất lên. "Lớp bảo vệ ấy không thể bị xuyên phá đâu, Bá Vương." Vẫn là gương mặt khiến cho hắn căm ghét năm xưa, đại thiên thần Aiyu cao quý của Thần Giới từ tốn bước tới. Zarc không hề quay đầu lại nhìn cô ta, ánh mắt đăm đăm giành trọn cho Chiến Thần đang bị trăm ngàn xích vàng trói buộc. Đến khi Aiyu chỉ còn cách chỗ mình đứng mấy bước chân, Ma Vương mới quay lại. Nụ cười khinh bỉ của Zarc vẫn vẹn nguyên, ngay cả khi Odd Eye rực rỡ của hắn đang chỉ thẳng vào cuống họng của kẻ được xem là Đại Thiên Thần. "Ngươi nghĩ rằng lớp bảo vệ của ngươi có thể ngăn cản việc cô ấy hồi sinh sao? Quá mức ngây thơ rồi !""Cái gì?""Có lẽ , trong lúc đợi Ray hoàn toàn thức tỉnh, Ta nên....... Chơi đùa với ngươi một tý ! Lấy mạng ngươi có vẻ vui đấy! Đại thiên thần!"Zarc cúi người lấy đà rồi vung Odd Eye lên, ngay lập tức Aiyu đã cầm lấy một thanh kiếm khác đỡ lại. Dù đường kiếm bị chặn nhưng nụ cười mang theo cả sự khinh thường của Bá Vương Long không hề mất đi, ngược lại càng lúc càng đậm. Thật khiến cho đối thủ phải giận dữ. "Trò trẻ con !"Trong chớp mắt, ba thanh kiếm còn lại của hắn bắt đầu tự chuyển động, chúng xoay xung quanh hắn và bắt đầu nã ra hàng trăm ngàn tia ma thuật. Toàn bộ nền đá hoa cương lẫn công trình kiến trúc xung quanh trong vài giây đã trở thành cát bụi dưới sức công phá kinh khủng ấy. Và đúng như lời như lời Zarc đã nói. Lớp bảo vệ của Aiyu không sao chịu nổi áp lực của bốn viên đá mang theo sức mạnh của Ray thất lạc suốt mấy trăm năm. Giờ đây, khi đã quá gần với cơ thể chủ nhân, ngay cả lớp kết ấn được Đại Thiên Thần như ả ta cất công chuẩn bị cũng không ngăn cản nổi quá trình hợp nhất, quay lại cơ thể chủ nhân của chúng. Cuối cùng, một viên đá đã xuyên thủng lớp bảo vệ. Vừa thoát khỏi sự kìm kẹp, thứ đá quý mang sắc đỏ ấy đã nhập vào cơ thể Ray. Ngay tức khắc, một luồn ma thuật khổng lồ xuất hiện, bao quanh cơ thể đang dần trượt dài đến tậng cùng của sự sống. Dưới sự ngỡ ngàng cùng giận dữ của Aiyu, nữ Chiến Thần của Thiên Giới năm xưa cũng đã mở mắt. Màu violet tuyệt mỹ trong đáy mắt của nàng phản chiếu cả hình ảnh của người con trai ấy, trong giây phút ngắn ngủi không ai biết nàng đã muốn nói cho hắn nghe nhiều như thế nào. Nhưng tất cả chúng đều đã bị nàng ghìm chặt ở sâu trong tâm hồn. Lời đầu tiên mà nàng cất ra lại là tiếng cầu nguyện cho thứ sức mạnh vừa được trao trả. "Hơi thở từ các loài hoa của đất mẹ vĩ đại. En Flower !"Trong một giây, ma thuật khổng lồ thoát ra khỏi cơ thể Ray, biến cả không gian ngập tràn trong sắc đỏ của hoa hồng. Một phần tư ấn ma pháp đã xuất hiện dưới chân Ray. Chỉ với viên đá đầu tiên đại diện cho Pendulum là En Flower toàn bộ số xích lẫn bốn trụ đá giam cầu nàng bao lâu nay đều tan biến thành hư vô.Thứ mà Aiyu hằng tự tin đã phụ sự kỳ vọng của ả. Thấy tình hình chuyển biến xấu, Đại Thiên Thần lập tức muốn chạy đến ngăn cản quá trình phục hồi của Ray thì đã bị thanh Odd Eye kê vào cổ. Khi đó, ả đã hiểu ra bao giờ Zarc còn ở đây sẽ không có bất kỳ ai có thể dừng chuyện Ray hấp thụ lại cả bốn nguồn sức mạnh của mình năm xưa. Mái tóc nâu đỏ xõa ra. Lớp váy màu trắng tinh khiết cao quý được vận lên, thay thế cho bộ y phụ rách nát bao lâu. Sau En Flower, viên đá màu xanh dương rơi vào bàn tay cô. Kết ấn tiếp theo xuất hiện ."Từ tin hoa vĩ đại của vũ trụ vô hạn, En Moon."Mây tan trên bầu trời, ánh trăng sáng trong cứ thể phủ lên đại diện đã bị phá hủy gần hết. "Không thể !"Aiyu rít lên giận dữ, đôi mắt đỏ ngầu ấy như muốn ăn tươi nuốt sống cả hai bóng hình trước mắt. Mọi cố gắng đều bị Vemom cắt đứt, ả hoàn toàn không có cơ hội tấn công Ray vào lúc này. Chỉ có thể trơ mắt nhìnáo giáp với những hoa văn cầu kì bao bọc lấy cơ thể Ray. Phủ lên gót sen, giáp lại chạy dài hóa thành những chiếc bao tay tinh xảo.Giờ phút này, dù căm phẫn đến đâu, Aiyu cũng phải hiểu ra ả đã chả còn cơ hội ngăn chặn sự phục sinh Ray. "Hơi thở xanh trong từ biển cả bao la, En Sea !"Tiếng Ray vừa dứt, trăm ngàn cơn sóng bạc đầu đã xuất hiện trong chính Thần Điện rộng lớn. Tắm mình qua dòng nước tinh khiết ấy, Ray điểm tô thêm cho mình bằng một chiếc vương niệm đính shaphire tuyệt đẹp. Và giây phút cuối cùng của quá trình đã bị trì hoãn suốt năm trăm năm đã đến khi nàng cất giọng lên. "Sự sống bất tử vô hạng của vạn vật, En Bird !"Đôi cánh thiên sứ từ từ mọc ra, những chiếc lông vũ vàng óng hóa thành cây quyền trượng rơi vào tay Ray. Trên thân quyền trượng là bốn viên đá En Flower, En Moon, En Sea En Bird và trong đó vẫn có một lỗ khuyết.Tới lúc này, Zarc mới cất tiếng."Còn thiếu cái này đấy, Ray."Rồi hắn dùng tay ném viên đá còn lại lên cao. Viên đá ấy lập tức bay tới thanh quyền trượng của Ray và lấp vào chỗ khuyết còn sót lại. Toàn bộ kết ấn ma pháp được hoàn thành dưới chân Ray với bốn màu đại diện cho bốn thuộc tính, ngoài cùng xuất hiện thêm một lớp màu đỏ tươi như máu chính là sức mạnh còn lại của bản thể là nàng. Đất trời rung chuyển trước sức mạnh kinh hoàng.Xinh đẹp và tinh khiết như pha lê, ánh mắt lạnh lùng nhưng nụ cười lại ấm áp. Zarc mỉm cười mãn nguyện. Đây mới là Ray hắn từng biết đến. Nữ thần của thiên nhiên, vị thần của công lý và là Chiến Thần của Thần Giới.Trên tất cả, nàng là Ray của hắn. Người con gái năm xưa đã lén đánh cắp trái tim của hắn cất giấu ở một nơi mà không ai có thể chạm đến được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com