TruyenHHH.com

Yeu


               Những giọt nước mắt của cô gái, lăn trên đôi gò má ửng hồng, cô lấy một tay đè vào ngực, một tay che miệng cố gắng không phát ra tiếng. Nhưng mọi sự cố gắng đều không thể, cảm xúc cô dâng trào và vỡ oà trong tiếng khóc tuyệt vọng của chính mình.
              Tôi lặng im, chỉ biết thẩn thờ nhìn em đau đớn, lúc đó tôi đã ước...Tôi ước mình có thể chạy đến và ôm em vào lòng, ước có thể lau những giọt nước mắt và nói:"anh đây rồi". Rồi ước rằng tôi đã không nói lời "chia tay".
               Thật sự tôi còn yêu em nhiều lắm, nhưng trớ trêu thay em với tôi không cùng một thế giới. Chúng khác xa nhau và sẽ không bao giờ có thể cùng nhau đi trên một con đường.
               Thế giới của tôi tập trung những thứ tệ hại, chính tôi cũng là một đứa tệ hại, chỉ biết ăn chơi đua đòi, đánh nhau... Nhạt nhẽo, chán nản và u ám là những từ tôi dành để miêu tả cái thế giới của tôi. Tôi chẳng thiết tha gì cuôc sống ấy, ngày này qua ngày khác hoàn toàn không có gì thú vị. Nhưng khi em xuất hiện, như có thứ gì đó thật mạnh mẽ, thật đẹp đẽ làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi. Em đã thay đổi tất cả, em như tia sáng dẫn tôi đi trong thế giới đen tối này. Và tôi đã thầm mong muốn có thể trở thành một điểm tựa cho em tuy hoàn cảnh lại không được như mong muốn. Tôi không thể cho em bất cứ thứ gì tốt đẹp chỉ có tình yêu mà tôi dành cho em hoàn toàn không phải là giả tạo.
                Còn em thì ngược lại, thế giới của em thật hoàn hảo. Xuất thân từ một gia đình đàng hoàng và có học thức nên em là một cô gái rất thông minh. Xinh đẹp và dịu dàng, luôn luôn tốt với mọi người nhất là đối với tôi - một kẻ không ra gì và nói lời yêu tôi.
               Tôi có thử hỏi em yêu tôi ở điểm gì thì em trả lời rất hồn nhiên rằng: "tại vì anh là một người rất tốt bụng và dịu dàng...". Tôi nói tôi chỉ một kẻ tệ hại thì em chỉ cười rồi lảng sang chuyện khác.
               Khi có em, một ngày của tôi thật ý nghĩa làm sao. Khi ở bên em, tôi như một người khác, em làm cho tôi cười, khiến tôi không thể nào rời mắt khỏi em. Khi không gần em, nó làm tôi có một nỗi nhớ khó tả. Nó làm tôi như phát điên và muốn làm tất cả mọi cách chỉ để có thể gặp em. Giọng nói của em đã trở thành một âm thanh tuyệt vời không gì có thể so sánh được. Em đã cho tôi biêt được rất nhiều thứ mà trước đây – trong thế giới u tối của tôi không bao giờ có. Từ khi nào em đã trở thành động lực, là lẻ sống của tôi để có thể vượt qua những chuỗi ngày trong cuộc sống vô vị này. Nhưng kẻ tệ hại như tôi không có quyền bước vào thế giới của em. Tôi không xứng với tình yêu của em.
               Vì quá yêu em nên tôi mới xa em, đó là điều khó khăn khi đưa ra quyết định này. Tôi không muốn thấy em phải vất vả kiếm ăn hay chịu đựng trước lời lẽ cay độc của xã hội. Đôi lúc tôi ước mình có thể bỏ qua tất cả để có thể tiếp tục yêu em nhưng đó chỉ là ước muốn ích kỉ của tôi và tôi biết điều đó sẽ không bao giờ thành hiện thưc. Tôi chỉ là kẻ hèn nhát, yếu đuối nên khi nghĩ đến lúc em phải chịu khổ sở, tôi không thể can lòng. Nên tôi dành phải buông tay em. Có lẽ đây là điều đúng đắn.
              Thế nên tạm biệt em, tôi quay lưng cùng với suy nghĩ: " sẽ có người khác tốt hơn tôi có thể ở bên em, như vậy sẽ tốt hơn: " bỏ mặc em đang gào thét trong đau đớn. Lê đôi chân nặng trĩu, kìm nén cảm xúc, và cứ thế những giọt nước mắt tuôn rơi trong vô thức.
             Dày vò bản thân, tự nhủ rằng:" vĩnh biệt em, người con gái tôi yêu.".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com