Yeu Tu Trong Noi
Yêu từ trong nôi
part4: Con heo con bị thất lạc! Đó là một đêm thật dài, cô bé hàng xóm bị đau bụng. Điều duy nhất hắn nghĩ được lúc này là "không bao giờ cho cô bé này ăn bất cứ cái gì của cái thằng Phong" đó nữa. Hắn hồi chiều là giận cô, nhưng nay nhìn cái bản mặt tái mét kia, bao nhiều lời định trách cứ liền tự động nuốt vào trong. Cô y tá xinh đẹp chìa cái kim tiêm ra, cô khiếp đảm nấp sau người hắn, mặt cắt không còn giọt máu.-"Đừng...đừng, đừng tiêm cháu, cháu không muốn...!" Hắn nhìn cô, khuôn mặt hắn thật khó coi, cuối cùng hắn cất giọng dịu dàng:-"Tao có một câu chuyện, muốn kể cho mày nghe!"-"Chuyện gì?"-"Chuyện có thật nhé. Hồi tao còn bé xíu ấy, một lần tao đi ra đường chơi, liền thấy một con heo mẹ, nom nó gầy gò và đáng thương lắm, quan trọng hơn là, nó đang khóc..."-"Khóc á, tại sao?"-"Đúng, nó đang khóc, tao tò mò quá đành hỏi nó xem tại sao lại khóc thế kia, nó bảo nó bị thất lạc con của mình, nó không tìm thấy nên đi tìm, mà tìm mãi không thấy, nên rất khổ tâm...Tao thương quá bèn nói nó rằng, miêu tả con heo con của nó xem xem, tao sẽ giúp nó đi tìm..."-"Cuối cùng thì sao....a, cuối cùng có tìm được được con heo con cho nó không?"Hắn thấy cô y tá cười nháy mắt với mình, cất cây kim tiêm vào túi, hắn thở phào một cái khuôn mặt hắn đầy sự thỏa mãn, cuối cùng nhìn qua con bé hàng xóm, cất giọng từ tốn: -"Có...cuối cùng tao đã tìm thấy con heo con đó , nó đang ngồi hếch mỏ nghe tao kể chuyện đây này!" Aaaaaaaa, cô bé hàng xóm cuối cùng cũng hiểu, cầm cái gối phang ngay vào mặt hắn:-"Cút ra kia, cút ...dám bảo tao là heo à?"Hắn cười hì hì, nhìn khuôn mặt cô trông đã hồng hào hơn, cảm thấy thỏa mãn đôi phần. Mẹ hắn đứng ngoài cửa sổ, nhìn hai đứa bé nghịch ở trong này, bất giác cũng mỉm cười. Vừa rồi mẹ cô gọi điện từ nhà máy về, bà còn phải nói dối là con bé đang ngủ ở nhà mình. Mẹ cô phải đi làm ca tối, chẳng mấy khi ở nhà với cô. Nhưng cô bé hàng xóm này so với những đứa trẻ khác lại rất ngoan và hiểu lễ nghĩa và đặc biệt cực kì thương mẹ, bố cô đi làm cả năm không hề về nhà, ở nhà cô còn nhỏ nhưng đã cáng đáng rất nhiều việc, rất quý a, rất muốn có một cô con dâu như thế!**Vào một ngày xẩm tối, khi cô đi học về đã thấy ...bố. Bố cô đã về rồi, trong lòng cô bé vui mừng khôn xiết, nhưng tại sao, bố lại đi cùng người phụ nữa khác, sao mẹ cô lại ngồi khóc như vậy, rồi cô thấy bố cô cùng cô gì đó bước ra khỏi nhà, cô đứng nép ở góc cửa, cũng vừa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, nước mắt cô tuôn rơi. "Mẹ đáng thương của con, tại sao mẹ lại khổ như vậy?" . Cô đuổi theo bố ra tận ngõ:-"Bố!" Người đàn ông đó dừng lại, thấy cô, bỗng nhiên nước mắt ông trào ra, ông định cúi xuống ôm cô vào lòng, nhưng cô đã nhanh lùi người về phía sau. -"Bố đi được...thì đừng bao giờ về đây nữa, bố nghe rõ không?" Rồi cô chạy biến đi, chẳng kịp cho người bố kia nói thêm điều gì. Không có bố, cũng không sao, con quen rồi. Không có bố, con vẫn co thể lớn lên, con chắc chắn sẽ làm được. Nhưng không có bố, mẹ sẽ rất buồn, mẹ đã nhớ bố nhiều như thế nào, tại sao bố lại tệ bạc như vậy?Cô bé ngồi trên chiếc xích đu, nước mắt chảy không ngừng, ai đó đứng phía sau, thật gần nhưng lại không dám làm gì, chỉ lặng yên, nhìn những giọt nước mắt nóng hổi rơi trên má cô. Hắn tự hứa "Sau này, sẽ không bao giờ bỏ rơi cô, phản bội cô như ông bố của cô!" **Nhưng chuyện bố cô đi theo người phụ nữ khác những tưởng cô sẽ chôn thật chặt sẽ quên nó đi thì sẽ không sao nữa, cô sẽ chăm sóc mẹ, thay cả phần người đàn ông bội bạc kia... nhưng miệng lưỡi thiên hạ thật ác độc: -"Cái loại không có cha này, cha mày đi theo bồ rồi!" Cô bé nuốt nước bọt, nhìn thằng con trai trước mặt, chỉ muốn đấm cho hắn một trận, nhưng rồi lại thấy như vậy thật lố bịch, chỉ là sao trong lòng thấy thật đau. Hắn từ đâu đi tới chẳng nói chẳng rằng lao vào đánh thằng con trai xấu số kia, trong ánh mắt ngạc nhiên tột cùng của cô và của những đứa khác, hắn gằn lên tức giận:-"Mày thử nói lại lần nữa xem!"Kết quả, thì đúng là thằng đó bị đánh sưng cả một bên má, nhưng còn hắn, cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu, hắn thậm chí hôm đó còn bị phạt đứng tấn ở ngoài sân thể dục, ây da, nhưng ít ra, hắn khiến cô bé hàng xóm hiểu rằng, hắn sẽ không để cho bất cứ thằng nào làm tổn thương cô. Hôm đó cũng thật xui xẻo cho hắn rồi, nắng như đổ lửa, đứng tấn được 2 tiếng, hắn đã thấy khó chịu trong người rồi, cô ở trong lớp, nhưng mắt cứ nhìn ra ngoài sân, không ngừng chửi rủa:"Thằng đầu đất, ai khiến mày lăng xăng như vậy chứ, bây giờ thì tốt rồi!" Nói vậy thôi, trong lòng râm ran khó chịu lắm. Khi cô quay mặt đi, đã nghe giọng ai đó la lên:-"Anh ấy ....bị...bị sao rồi kìa?"Còn tiếp:....
part4: Con heo con bị thất lạc! Đó là một đêm thật dài, cô bé hàng xóm bị đau bụng. Điều duy nhất hắn nghĩ được lúc này là "không bao giờ cho cô bé này ăn bất cứ cái gì của cái thằng Phong" đó nữa. Hắn hồi chiều là giận cô, nhưng nay nhìn cái bản mặt tái mét kia, bao nhiều lời định trách cứ liền tự động nuốt vào trong. Cô y tá xinh đẹp chìa cái kim tiêm ra, cô khiếp đảm nấp sau người hắn, mặt cắt không còn giọt máu.-"Đừng...đừng, đừng tiêm cháu, cháu không muốn...!" Hắn nhìn cô, khuôn mặt hắn thật khó coi, cuối cùng hắn cất giọng dịu dàng:-"Tao có một câu chuyện, muốn kể cho mày nghe!"-"Chuyện gì?"-"Chuyện có thật nhé. Hồi tao còn bé xíu ấy, một lần tao đi ra đường chơi, liền thấy một con heo mẹ, nom nó gầy gò và đáng thương lắm, quan trọng hơn là, nó đang khóc..."-"Khóc á, tại sao?"-"Đúng, nó đang khóc, tao tò mò quá đành hỏi nó xem tại sao lại khóc thế kia, nó bảo nó bị thất lạc con của mình, nó không tìm thấy nên đi tìm, mà tìm mãi không thấy, nên rất khổ tâm...Tao thương quá bèn nói nó rằng, miêu tả con heo con của nó xem xem, tao sẽ giúp nó đi tìm..."-"Cuối cùng thì sao....a, cuối cùng có tìm được được con heo con cho nó không?"Hắn thấy cô y tá cười nháy mắt với mình, cất cây kim tiêm vào túi, hắn thở phào một cái khuôn mặt hắn đầy sự thỏa mãn, cuối cùng nhìn qua con bé hàng xóm, cất giọng từ tốn: -"Có...cuối cùng tao đã tìm thấy con heo con đó , nó đang ngồi hếch mỏ nghe tao kể chuyện đây này!" Aaaaaaaa, cô bé hàng xóm cuối cùng cũng hiểu, cầm cái gối phang ngay vào mặt hắn:-"Cút ra kia, cút ...dám bảo tao là heo à?"Hắn cười hì hì, nhìn khuôn mặt cô trông đã hồng hào hơn, cảm thấy thỏa mãn đôi phần. Mẹ hắn đứng ngoài cửa sổ, nhìn hai đứa bé nghịch ở trong này, bất giác cũng mỉm cười. Vừa rồi mẹ cô gọi điện từ nhà máy về, bà còn phải nói dối là con bé đang ngủ ở nhà mình. Mẹ cô phải đi làm ca tối, chẳng mấy khi ở nhà với cô. Nhưng cô bé hàng xóm này so với những đứa trẻ khác lại rất ngoan và hiểu lễ nghĩa và đặc biệt cực kì thương mẹ, bố cô đi làm cả năm không hề về nhà, ở nhà cô còn nhỏ nhưng đã cáng đáng rất nhiều việc, rất quý a, rất muốn có một cô con dâu như thế!**Vào một ngày xẩm tối, khi cô đi học về đã thấy ...bố. Bố cô đã về rồi, trong lòng cô bé vui mừng khôn xiết, nhưng tại sao, bố lại đi cùng người phụ nữa khác, sao mẹ cô lại ngồi khóc như vậy, rồi cô thấy bố cô cùng cô gì đó bước ra khỏi nhà, cô đứng nép ở góc cửa, cũng vừa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, nước mắt cô tuôn rơi. "Mẹ đáng thương của con, tại sao mẹ lại khổ như vậy?" . Cô đuổi theo bố ra tận ngõ:-"Bố!" Người đàn ông đó dừng lại, thấy cô, bỗng nhiên nước mắt ông trào ra, ông định cúi xuống ôm cô vào lòng, nhưng cô đã nhanh lùi người về phía sau. -"Bố đi được...thì đừng bao giờ về đây nữa, bố nghe rõ không?" Rồi cô chạy biến đi, chẳng kịp cho người bố kia nói thêm điều gì. Không có bố, cũng không sao, con quen rồi. Không có bố, con vẫn co thể lớn lên, con chắc chắn sẽ làm được. Nhưng không có bố, mẹ sẽ rất buồn, mẹ đã nhớ bố nhiều như thế nào, tại sao bố lại tệ bạc như vậy?Cô bé ngồi trên chiếc xích đu, nước mắt chảy không ngừng, ai đó đứng phía sau, thật gần nhưng lại không dám làm gì, chỉ lặng yên, nhìn những giọt nước mắt nóng hổi rơi trên má cô. Hắn tự hứa "Sau này, sẽ không bao giờ bỏ rơi cô, phản bội cô như ông bố của cô!" **Nhưng chuyện bố cô đi theo người phụ nữ khác những tưởng cô sẽ chôn thật chặt sẽ quên nó đi thì sẽ không sao nữa, cô sẽ chăm sóc mẹ, thay cả phần người đàn ông bội bạc kia... nhưng miệng lưỡi thiên hạ thật ác độc: -"Cái loại không có cha này, cha mày đi theo bồ rồi!" Cô bé nuốt nước bọt, nhìn thằng con trai trước mặt, chỉ muốn đấm cho hắn một trận, nhưng rồi lại thấy như vậy thật lố bịch, chỉ là sao trong lòng thấy thật đau. Hắn từ đâu đi tới chẳng nói chẳng rằng lao vào đánh thằng con trai xấu số kia, trong ánh mắt ngạc nhiên tột cùng của cô và của những đứa khác, hắn gằn lên tức giận:-"Mày thử nói lại lần nữa xem!"Kết quả, thì đúng là thằng đó bị đánh sưng cả một bên má, nhưng còn hắn, cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu, hắn thậm chí hôm đó còn bị phạt đứng tấn ở ngoài sân thể dục, ây da, nhưng ít ra, hắn khiến cô bé hàng xóm hiểu rằng, hắn sẽ không để cho bất cứ thằng nào làm tổn thương cô. Hôm đó cũng thật xui xẻo cho hắn rồi, nắng như đổ lửa, đứng tấn được 2 tiếng, hắn đã thấy khó chịu trong người rồi, cô ở trong lớp, nhưng mắt cứ nhìn ra ngoài sân, không ngừng chửi rủa:"Thằng đầu đất, ai khiến mày lăng xăng như vậy chứ, bây giờ thì tốt rồi!" Nói vậy thôi, trong lòng râm ran khó chịu lắm. Khi cô quay mặt đi, đã nghe giọng ai đó la lên:-"Anh ấy ....bị...bị sao rồi kìa?"Còn tiếp:....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com