Yeu Thuong Mu Quang The Last Battle
Herher chap này post để mọi ngươi tham khảo thôi, chứ chưa phải là comeback của Kenz a, tuần sau post chap mới cho AD cùng chap mới cho tr này là chính thức come back cho 2 tr lunz á.Chapter 8 - Tối Hậu Thư*DING DONG!* Đang chơi game thì cả đám nghe tiếng chuông cửa.- A chắc hai về! - Đăng nhanh nhẹn bỏ cái điều khiển xuống và chạy ra mở cửa, mấy đứa kia chỉ biết nhìn theo lắc đầu.- Cần gì không bé??? - hơi ngạc nhiên trước một cô bé khoảng 12 13 tuổi đang đứng trước mặt mình Đăng hỏi.- Chị cho em hỏi đây có phải là nhà của chị Hải Đăng với chị Suhz không ạ??? - cô nhóc lễ phép hỏi ngược lại Đăng.- Ờ, em tìm hai người đó à??? - vẫn còn ngạc nhiên.- À không. có người nhờ em đưa cái này cho chị người tên Đăng với Suhz - cô nhóc vừa nói vừa đưa ra cho Đăng một lá thư màu hồng sẫm.- À cám ơn em nhiều - Đăng nhận lấy bao thư từ cô nhóc.- Thôi em đi đây - cô nhóc nói rồi chạy ra chiếc xe đạp của mình, giờ Đăng mới để ý là còn một cô nhóc khác đang đứng chờ, chắc là có người muốn đưa thư mà không dám cho nên thấy hai cô nhóc thì nhờ vả đây mà. Không để ý đến Đăng đóng cửa rồi đi ngược vào nhà.____- Không phải anh Hậu à??? - Suhz ngước lên nhìn thì chỉ thấy mỗi mình Đăng nên hỏi.- Không, có một con nhóc đưa cái này cho tao với mày nói có người nhờ - Đăng thả mình xuống ghế cạnh Suhz, chân thông thả gác lên bàn vất luôn cái bao thư lên đó.- Angel Princess!!!! - Suhz, Long và Khánh cùng ngạc nhiên hét lên.- Cái gì ăn ba người vậy??? - vừa mới ngồi xuống, đưa ly nước lên mà đã bị cả 3 hù cho nhém sặc cho nên Đăng gắt.- Huh??? - nghe xong câu hỏi của Đăng cả 3 cùng đần mặt ra nhìn nó như không tin vào mắt mình.- Cô có phải là Hell của Bloodthirsty không vậy??? - Khánh là người đầu tiên lên tiếng hỏi.- Không, tôi là Trương Hàn Hải Đăng - trả lời ngay tắp lự. (nói đúng mà hehe)- Sack, em không biết Angel Princess à???? - Long là người tiếp theo mở lời, cắt ngang trước khi Khánh lại ngồi đó mà gây với nó.- Rãnh, nhãm nó cũng vừa vừa thôi, gì mà angel lại còn princess - Đăng bĩu môi, ngã người ra lưng sôfa.- Chờ chút tui có thắc mắc - Khánh cheng ngang, - Tại sao con nhỏ này lại có thể làm chị hai của Bloodthirsty hay vậy???? - Khánh hỏi.- Thế anh có muốn thử không??? - Đăng lườm Khánh một cái sắc lẽm.- Thôi cái đó thì không cần, chỉ là tôi không thể nào hiểu được làm sao mà một con người với cái tên Hell như nhóc lại không biết tới Angel Princess, khi mà Hell là chuyên gia hack và thu nhập thông tin trên mạng, bộ em không biết là AP đang là đứng ngang ngữa với Bloodthirsty hay sao??? - Khánh làm một tràng. (càng ngày tg càng không tin đc đây là Frozen đấy)- Hâm, Hấp, khùng, điên - Đăng không thèm nói với Khánh nữa, phán cho mấy chữ rồi quay sang Suhz, - Thư nói gì vậy Suhz??? - lạnh nhạt hỏi nhưng thật sư đang rất tò mò.- Tự đọc đi - Suhz chán nãn lắc đầu, cô biết thế nào chuyện này cũng xảy ra nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như thế.- Cái gì mà ghê vậy??? - Đăng thắc mắc nhìn Suhz nhưng cũng giở tờ giấy ra đọc, nói cho đúng thì nó là một lá thư dưới dạn hình cái thiệp."Sao Hell, thích món quà 'nho nhỏ' tao dành tặng mày chứ, nhưng chưa đâu, tốt nhất là hãy tránh xa anh Long với anh Khánh ra nếu không thì mày sẽ không yên đâu. Nếu mày có gan thì cuối tháng này hãy vác cái mạng ch* của mình đến khu đất trống đường XXX để tao xem mày được cái gì" tối hậu thư, chắc chắn rồi à. ở dưới có đóng 1 con dấu với đôi cánh thiên thần dưới cái vương miệng màu trắng trên nền thiệp màu hồng sẫm kí hiệu của Angel Princess.- Cái quái gì thế này??? - Đăng đọc xong mà tức muốn ói máu, thảy một ánh mắt chết người và tấm "tối hậu thư" về phía hai cái tên mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó, mặt hầm hầm đầy sát khí.- Chuyện gì vậy??? - Long lo lắn nhìn Đăng rồi lại nhìn Suhz.- Đọc đi rồi biết, cám ơn hai người đấy - Suhz chán nãn nói với Long, không còn cách nào Long đành mở thư ra.- CÁI QUÁI GÌ ĐÂY???? - cả Long và Khánh cùng hét lên, mặt hai người cũng tối sầm lại.- Chuyện này để tụi này giải quyết cho, 2 người không cần phải nhúng tay vào đâu - Long lên tiếng tiếp theo.- Cái này là chuyện của Bloodthirsty, anh lo mà về dạy lại bạn gái hay cái gì đó của anh đi và đừng làm phiền tôi nữa là tôi cám ơn rồi - Đăng chán nãn quay người lên phòng, - Suhz chừng nào anh hai về gọi tao, tao thấy hơi mệt lên lầu nghỉ đây - nói thêm với Suhz rồi thẳng bước lên lầu không nói thêm gì nữa. - Cám ơn hai người đấy - Suhz nhắt lại câu nói của mình rồi đứng dậy đi vào nhà bếp, mới đó mà đã 5h chiều rồi, phải đi làm bữa tối thôi mà. (ôi Suhz sao mà đảm đang thế :X, chã giống tg tí ti nào)- Chết tiệt thật, cô ta mà đụng đến Đăng là tao không tha cho cô ta đâu - Long đật bàn cái rầm gầm gừ.- Nhỏ tiếng chút đi, mày muốn hai đứa đó nghe được à - Khánh thả người xuống ghế chán nãn nói.- Giờ phải làm sao đây, Đăng đã không cho nhúng tay vào rồi - Long cũng thả người xuống ghế chán nãn hỏi.- Chờ anh Hậu về xem sao, dù sao thì nếu có anh Hậu thì cô ta cũng không dám làm gì con nhóc đâu - Khánh thanh thản nói.- Mày đâu phải không biết là một khi Hell đã quyết định thì không thể nào thay đổi, với lại từ trước tới giờ Bloodthirsty chưa bao giờ nhờ vả tới mafia đâu, dễ gì con nhóc chịu nhờ tới anh Hậu - Long nhăn nhó.- Haiz, nhưng cũng phải chờ anh Hậu về mới tính tiếp được, giờ mày có nói gì thì con nhóc cũng không nghe đâu - Khánh lắc đầu.- Haizzz, mệt thật đấy - Long thở dài.- Cái đám con gái thật là dễ làm người khác điên mà - Khánh cay cú.- Cẩn thận miệng lưỡi chút đấy - Suhz hừ giọng, vừa chẻ xong mấy trái táo định đem lên cho hai cái tên này thì lại nghe được câu nói quá ư là dễ mích lòng của Khánh. (hehe, đúng là Suhz, canh đúng giờ ghê gúm a)- A trời ơi, sao linh quá vậy - Khánh giật mình.- Đừng có mà kiếm chuyện, tôi đá anh ra sân ngồi bây giờ - Suhz lườm, nói với giọng hâm doạ.- Thế nãy giờ làm gì dưới bếp ế??? Tôi tưởng cô đang nấu cơm mà lên đây làm gì?? - Khánh lại hỏi. (herher, còn hơn nói chuyện với người làm nữa, cha này.....)- Nhà tôi tôi muốn làm gì cần phải hỏi anh à - Suhz thảy cho Khánh cái nhìn nảy lửa.- Ờ ha - Khánh gật gù, không hiểu nổi mình đang nói gì luôn.- Ơ trời ơi, tao bó tay luôn với mày à Khánh ơi - Long ôm đầu nhăn nhó, mất mặt thật mà.- Khùng - Suhz thảy cho một câu rồi bỏ vào phòng không thèm nói với hai tên này nữa.- Mày ăn trúng cái gì vậy Khánh??? - Long sau khi thấy cánh cửa phòng Suhz đóng lại thì quay sang hỏi Khánh.- Tao cũng không biết nữa, mỗi lần ở bên cạnh hai con nhóc này là cái miệng với cái óc tao nó không làm việc với nhau - Khánh lắc đầu thú nhận, thật sự anh cũng không biết mình bi gì nữa.- Đừng nói với tao mày thích Suhz nha - Long tròn mắt nhìn Khánh.- Con lạy, xin lỗi mày đi, nghĩ sao tao lại thích nhỏ đó chứ - Khánh bức xúc rủa Long.- Ai biết đâu được, chứ mỗi lần thấy mày đi với mấy ẻm có khi nào thấy mày nói được ba câu đâu, thế mà vẫn luột hết từng ẻm, mà giờ toàn thấy mày cãi tay đôi với Suhz thôi à - Long nhếch miệng cười gian.- Mày cũng vậy thôi chứ hơn gì tao mà nói - Khánh cãi lại.- Có muốn nói mấy chuyện đó thì biến khỏi đây, đi chỗ khác mà nói nhá - Đăng không biết đã đứng ngay bật cuối cùng của cầu thang từ khi nào lên tiếng, giọng có phần bực bội.- Herher, xuống khi nào thế?? - đến lượt Long giật mình, hai nhỏ này người mà cứ như ma ấy, đi không phát ra tiếng động luôn.- Hừ - Đăng không nói thêm gì, hừ giọng một cái rồi ngồi xuống ghế.- Chuyện gì nữa vậy?? - Suhz bước ra trong bộ cánh mới hỏi, giờ mới để ý hai đứa đã thay đồ sẵn sàng.- Chuyện của mấy thằng con trai á mà, biết làm gì cho mệt - thảy cho 2 tên kia cái nhìn không vừa ý Đăng nói với Suhz. - Hìhì, mà hai người chuẩn bị đi đâu à?? - Long đang không biết nói gì thì đánh trống lãng sang chuyện khác khi thấy hai đứa đã thay đồ.- Anh hai mới gọi, nói là qua nhà anh hai nói chuyện - thảy cho cả 2 chàng cái nhìn không vừa ý Đăng nói rồi quay qua chụp ấy cái chìa khoá Suhz thảy cho mình. - Ủa sao lại đưa tao chìa khoá nhà??? - Đăng thắc mắc khi nhìn trên tay là chìa khoá nhà chứ không phải xe.- Tự biết sức khoẻ của mày đi, tao lái - Suhz nói rồi đi ra, - Hai người không đem xe thì đi bộ nha - quay sang nói với Khánh và Long. (ôi càng ngày Kenz càng yêu Suhz rồi <3)- Herher, thiệt tình là không có mang xe á, hay là cho tụi này chở nha, hôm nay làm tài xế cho - Long nham nhở, lúc sáng đi gấp không lấy xe lại đi xe nhà cho nên giờ vậy á.- Không cần, vậy hai người tự đèo nhau đi - Suhz thảy cho Khánh cái chìa khoá xe mình, còn giữ lại chìa khoá xe của Đăng.- Hả??? Hai thằng con trai chở nhau á, ra đường mà người ta thấy lại bảo gay à - Khánh không kìm được la lên.- Không thích thì đi bộ - Suhz phũ phàng.- Thôi nhường họ đi, mày để tên điên đó chở đi, tao đi với tên này cũng được - Đăng nói với Suhz.- Hehehe, Đăng đúng là...aaa, ê sao lại nói tôi điên chứ?? Tôi bình thường vầy mà - Khánh đang nham nhở định khen lấy lòng Đăng thì hét lên.- Vậy mà không chịu nhận là mình điên à - Suhz lườm Khánh một cách tức tối, rồi quay qua Long, - Chìa khoá này, lái xe cho cẩn thận, Đăng mà bị gì tôi xé xác anh - Suhz đưa chìa khoá xe của Đăng cho Long, mặc dù không muốn nhưng Suhz không thể cãi lời Đăng được.- Thôi đi - Đăng thấy Suhz không được tự nhiên thì cũng không nỡ, cho nên đành lên tiếng bước ra, ba đứa kia không biết làm sao đành đi ra để cho Đăng khoá cửa. Ra xe thì Khánh chở Suhz còn Đăng thì ngồi với Long, Suhz với Khánh thì cứ gọi là chí choé nhau mãi không thôi, Suhz tỏ ra không thích ra mặt nhưng Đăng vẫn không để ý tới. "Xin lỗi mày nha Suhz, nhưng cho tao ích kỷ một lần này thôi nha, tao cũng không còn bao lâu nữa đâu" Đăng nhìn theo Khánh với Suhz đang chạy phía trước nói trong đầu mình, rồi bất giác vòng tay ôm con người kia bỗng dưng siết chặc hơn, tựa má vào vai con người kia mà hưởng thụ hơi ấm này, "Lần này là lần cuối cùng tao cho mày yếu lòng đấy Đăng à, mày không thể mền lòng, mày sẽ làm đau người ta đấy" tự nói với chính mình, đăng càng cố gắng cảm nhận hơi ấm từ con người kia, mắt nhắm lại, để tất cả cuốn hết đi. Còn ai kia thì đang lái xe bỗng mỉm cười hạnh phúc khi được vòng tay người nào đó siết chặc như thế, lại còn có thể cảm nhận được cặp má bầu bĩnh đang áp sát vào người mình, tuy rất muốn nắm lấy bàn tay kia, nhưng ai kia sợ là cái cảm giác này sẽ bị chính mình phá huỷ, cho nên chỉ có thể để yên, không cần biết là ảo giác hay là thật, ai kia chỉ muốn thời gian ngừng lai ngay khoảng khắc này mãi mãi mà thôi.Quay sang phía Khánh với Suhz thì thôi không còn gì để nói, cứ chí choé nhau mãi.- Mà tại sao con nhóc kia lại không biết tới Angel Princess vậy??? Tôi tưởng người như Hell thì một ban hội như AP thì nhỏ phải rõ lắm chứ?? - Khánh sau một hồi cãi nhau chán chường mới hỏi, bây giờ thì cả hai đã cách xa hai người kia rồi.- Ờ thì tại tôi không muốn cho Đăng biết, mọi thứ về AP Đăng không hề biết tới, với Đăng thì AP không hề tồn tại - Suhz cũng trầm giọng xuống trả lời, - Nhưng tọi đã quá bất cẩn, vậy mà lại để cho nó biết tới, từ nay sẽ có nhiều sóng gió rồi - Suhz nói thêm.- Tại sao lại không muốn con nhóc biết?? - Khánh tò mò.- Có lẽ anh phải rõ chứ, hai cái con người đã làm nó ra thế này, tôi có thể để nó biết là một lần nữa bọn chó đó lại muốn đụng đến nó thêm lần nữa sao??? - giọng Suhz có phần bức xúc và có thể nhận thấy là rất căm thù hai cái kẻ đó.- Nhưng cô cũng phải rõ là không thể nào mà dấu được con nhóc mãi mãi mà - Khánh khó hiểu.- Nếu ngày nào còn con Suhz này, thì ngày đó tôi sẽ bảo vệ Đăng, không để cho lũ khốn đó một lần nào nữa làm nó đau - Suhz nói, giọng kiên quyết.- Nhưng giấy thì làm sao gói được lửa, bây giờ thì cô đã thấy rồi đấy thôi, một khi Hell đã biết được sự tôn tại của AP, mà còn bị thách thức như thế thì có 10 AP con nhóc cũng sẽ điều tra ra thôi - Khánh chán nãn, nhưng thật sự cậu rất bất ngờ, không ngờ 1 Flame như Suhz lại có thể thương Đăng đến như thế, mặc dù Đăng đã không biết bao nhiêu lần từ chối tình bạn của hai đứa, đúng là con gái khó hiểu mà.- Haizz, có lẽ là vậy, nhưng anh làm ơn giúp tôi 1 việc, đừng để cho Đăng biết thêm gì về AP trong vòng 1 tuần tới, tôi biết anh sẽ có cách, nếu mà nó bị shock thì tôi không biết chuyên gì sẽ xảy ra đâu - Suhzz nói như van xin Khánh, làm Khánh ngạc nhiên kinh khủng, càng ngày cậu càng khâm phục tấm lòng của cô gái này.- Thôi được, nhưng tại sao lại là 1 tuần?? - Khánh đồng ý nhưng vẫn thắc mắc.- Anh không cần biết - Suhz trả lời, không chút cảm xúc nào rõ rệt.- Sack, nhờ người ta thì ít ra cũng phải cho người ta cái lí do chứ, đã không nói thì thôi còn .... haizzz, đúng là con gái khó hiểu - Khánh không nhịn được ca thán.- Không thích thì thôi, đừng có ở đó mà nói này nói nọ - Suhz bực mình đai nghiến.- Hehe, làm gì nóng thế, hạ hoả nào - Khánh liền nham nhở, hên là đang chạy xe. - À mà mình phải đi đâ.... - Khánh đang định hỏi gì đó thì điện thoại Suhz run.- Alo?? - Suhz nghe điện thoại._ .... _ đầu dây bên kia nói gì đó.- Mày nói gì vậy, bọn tao đang.....ahhhh!!! đi lố rồi, quay xe lại - Suhz đang nói gì đó với Đăng thì ngẩn đầu nhìn lên và la hoảng nói với Khánh, thì ra là Đăng thấy hai anh chị này sao đi hoài mà không thấy dừng lại cho nên gọi cho Suhz, còn Suhz thì mãi mê nói chuyện với Khánh mà không để ý đường xá gì hết._ .... _ Đăng lại nói gì đó.- Ok, cho tao .. - nhìn quanh, - cho tao 5' - Suhz nói rồi cúp điện thoại. - Quay lại đi, anh không biết nhà anh Hậu ở đâu à?? - Suhz nghi ngờ hỏi Khánh.- Ai mà biết, đang định hỏi cô đấy - Khánh trả lởi, bây giờ đã quay lại đượng cũ. - Nhà ở đâu? - Khánh hỏi.- Biệt thự XXX - Suhz gọn lỏn rồi cả hai lại rơi vào im lặng.____________________Nhà anh Hậu... - Đăng có sao không vậy, chị nghe anh Hậu nói em bị ngất à? - một cô gái vừa nhìn thấy Đăng là đã bay ngay lại ôm chầm lấy nó mà hỏi han.- Này này Bảo Nhi, bác sĩ nói em không được chạy nhảy nhiều đấy - anh Hậu lất đât chạy theo người con gái với cái tên Bảo Nhi mà nhỏ nhẹ nói.- Xí, em có gì đâu chứ, em khoẻ mạnh vậy mà, mấy ông bác sĩ muốn làm tiền thì c...huhụ - cô gái chưa nói hết câu thì là lại ôm ngực ho lien tục.- Thấy chưa, đã nói rồi mà không nghe - anh Hậu xoa xoa lưng cô gái cùng nói.- Thôi anh hai đưa chị dâu vào nhà đi, em chờ Suhz tới rồi vô sau, ngoài này gió lớn lại làm chị dâu ho thêm nữa à - Đăng nói rồi đẩy cả hai vào trong.- Em thấy chưa, bệnh mình còn lo chưa xong mà đã đi lo cho người khác - anh trách cô gái rồi dìu cô vào trong.- Chị ấy là vợ anh Hậu à? - Long tò mò hỏi Đăng.- Uhm - Đăng chỉ gật đầu chứ không nói gì, ngay lúc Long định hỏi thêm gì đó thì Khánh và Suhz tới.- Mày với Suhz nói gì mà đi luôn vậy?? - Long quay sang chọc Khánh.- Nói chuyện người lớn, con nít hỏi làm zề, mà sao không vào nhà? - Khánh trả lời trên trời.- Ghê gớm chưa - Long vẫn còn đùa.- Chờ hai người đó, đi thôi, nhãm - Đăng thảy lại cho Khánh và Long mấy chữ rồi đi thẳng, Suhz không nói gì lẽo đẽo theo sau, Khánh và Long ức chế nhưng không biết nói gì, cả hai không hiểu sao mà Suhz có thể sống và nhường nhịn Đăng như thế trong mấy năm qua.- Đăng, em không sao rồi chứ? - bây giờ tới lượt anh Hậu hỏi nó.- Dạ Đăng nó không sao đâu anh, bác sĩ nói tại nó có nhiều stress quá cho nên mệt thôi, nhưng mà bác sĩ dặn là không nên làm cho nó bị sốc trong vòng ít nhất là một tuần- Suhz trả lời dùm Đăng, rõ ràng là ý nói anh nếu như chuyện có quá shock thì đừng nên nói với Đăng lúc này.- Uhm - Hậu gật đầu như hiểu ý.- Chị Nhi đâu rồi anh?? - Suhz tò mò.- Mới ngủ rồi, chưa quen được với thời tiết ở Việt Nam ấy mà - Hậu nói.- Mà hai kêu tụi em qua đây có chuyện gì? - Đăng hỏi ngang.- Không gì, định rủ cả đám đi chơi một đêm mà giờ em như vậy rồi thì tối nay ở nhà anh chơi vậy - Hậu cười cười nói ra đại một cái lí do, vì chuyện anh muốn nói với tụi nó thì chắc phải tới tuần sau, hay là nói với ba đứa kia mà không nói với Đăng thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com